Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1114

Tên Hắc Ngô Vệ bị lam chưởng đánh ầm ầm vào lưng, miệng phun máu tươi ngã nhào xuống.
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 6.000 điểm công đức.].
Chỉ giết Mệnh Cách thì không thoả đáng, bây giờ không phải lúc thu hoạch điểm công đức, mà Thái Huyền chi lực thì lại có hạn.
Mạc Hành Lộ nhìn thấy lam quang kia, lập tức giật mình hô lên: “Là hắn!!”
“Ai cơ?”
“Chính là vị lão tiền bối đã giết Dư Trần Thù.”
“Vậy mà là hắn?!” Trên mặt Huyền Thành Tử tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Khi giết Dư Trần Thù, lão tiền bối chỉ mới là thập diệp, nay chưa đến một năm mà người ta đã có thực lực lấy một địch sáu Hắc Ngô Vệ?
Trên mặt tên Hắc Ngô Vệ bị diệt một Mệnh Cách tràn đầy hoảng hốt, hai tên đội trưởng lập tức huy động trường kích, hắc sắc cương khí vờn quanh mũi kích.
“Pháp thân.”
Một tên Hắc Ngô Vệ đứng phía tây gọi ra pháp thân, hắc sắc tinh bàn xạ kích ra hai đạo cương ấn quang trụ bắn về phía Lục Châu.
Lục Châu lắc mình né tránh. Lực lượng viên Mệnh Cách thứ tư khi sử dụng sẽ có tốc độ nhanh đến mức chẳng khác nào biến mất tại chỗ.
“Người đâu rồi?”
“Cẩn thận!”
Trong chớp mắt, Lục Châu đã xuất hiện sau lưng một tên Hắc Ngô Vệ, năm ngón tay đánh ra Ma Đà Thủ Ấn chế trụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa, chưởng đao nở rộ lam quang đánh về phía Mệnh Cung với tốc độ cực hạn.
“Không!”
Xoẹt!
Chưởng đao của Lục Châu bổ đôi toà Mệnh Cung, pháp thân Thiên Giới Bà Sa lập tức bị trọng thương, ba viên Mệnh Cách trên Tinh Bàn trở nên ảm đạm.
Tuy không thu hoạch được điểm công đức nhưng sự thật đã chứng minh, chém giết Mệnh Cung có thể trực tiếp huỷ diệt Mệnh Cách. Không có pháp thân, vị Hắc Ngô Vệ trước mặt lập tức biến thành con cừu non nhỏ yếu.
Cùng lúc đó, Hắc Ngô Vệ từ bốn phía đánh tới.
Dưới chân Lục Châu xuất hiện lam liên, liên hoa nở rộ, lực lượng lam liên mênh mông cuồn cuộn ập về phía đám Hắc Ngô Vệ.
Phanh phanh phanh!
Năm tên Hắc Ngô Vệ vừa bị đánh bay, thân hình đột nhiên tiêu thất giữa không trung.
Lục Châu thuận thế vươn tay đánh một kích vào lồng ngực tên Hắc Ngô Vệ đã không còn pháp thân. Hắn chỉ kịp há to miệng, không kịp phát ra âm thanh nào đã rơi thẳng xuống sơn mạch bên dưới.
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 8.000 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 2.000 điểm.].
Lục Châu không hề buông lỏng cảnh giác, đưa mắt nhìn bốn phía nhưng không hề thấy bóng dáng tên Hắc Ngô Vệ nào.
Đây là bí pháp gì? Ẩn thân pháp?
Trong lòng Lục Châu không khỏi kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn thong dong, đề phòng biến cố xuất hiện. Thái Huyền chi lực đã đánh ra ba lần, hao tổn hết một nửa, có thể thấy kiến thức của hắn về chiến đấu cấp bậc Thiên Giới Bà Sa vẫn chưa đủ.
Thư tịch Nhan Chân Lạc cho vốn là thường thức cơ bản, những bí pháp cao giai đặc thù sao có thể tuỳ tiện cho người khác xem.
Lục Châu sử dụng thính lực thần thông, phạm vi bao trùm phương viên ngàn mét, nhất cử nhất động của đám người tam tông đều lọt vào tai hắn.
Lục Châu quay đầu nhìn mấy người Huyền Thành Tử. Thấy vậy bọn hắn lập tức quỳ bái.
“Lão tiên sinh thứ tội!” Mấy ngàn người đồng loạt quỳ xuống.
Thịch, thịch, thịch,…
Tiếng tim đập?
Lục Châu quay đầu nhìn về phương bắc. Hắc Ngô Vệ chính là đến từ phương bắc. Lục Châu nghiêng tai lắng nghe. Sau đó tiếng tim đập đột ngột im bặt.
Lục Châu chắp tay sau lưng, trầm thấp nói: “Muốn chơi trò mèo vờn chuột với lão phu?”
Kim sắc chưởng ấn bay ra đánh về phía dãy núi có tiếng tim đập. Oanh!
Bốn tên Hắc Ngô Vệ đồng loạt xuất hiện kéo lấy tên Hắc Ngô Vệ vừa trúng chưởng chạy đi.
“Đi đâu?!”
Lục Châu đuổi theo với tốc độ càng khoa trương hơn. Có được năng lực của Đế Giang, Lục Châu cảm thấy tốc độ của Hắc Ngô Vệ có hơi chậm. Giống như trong mắt loài mèo, tốc độ của con người là vô cùng chậm chạp.
Đương nhiên chênh lệch giữa Lục Châu và Hắc Ngô Vệ không lớn như thế. Cao thủ với nhau, sai một ly đi một nghìn dặm. Chỉ trong chớp mắt Lục Châu đã đuổi tới rừng cây phía bắc.
Huyền Thành Tử, Mạc Hành Lộ và Từng Diễn đưa mắt nhìn nhau.
“Có nên đuổi theo không?” Mạc Hành Lộ hỏi.
“Đừng, vẫn nên đứng yên ở đây thì hơn.” Huyền Thành Tử nói, “Chúng ta chỉ là đám tôm tép, lỡ như đuổi theo bị thương thì…”
Các đệ tử xung quanh cũng gật đầu đồng ý. Cuộc chiến của thập diệp đã san bằng cả Thiên Luân hạp cốc, nói gì đến cuộc chiến Thiên Giới Bà Sa… người ta chỉ mới khởi động thôi!
“Vậy viên Mệnh Cách Chi Tâm…” Từng Diễn nuốt nước bọt, khó xử nói.
“Đến lúc này rồi mà còn để ý Mệnh Cách Chi Tâm? Ngươi tốt nhất nên nghĩ xem làm thế nào để giữ mạng lại đi…”
Ba người cúi đầu thở dài, ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ chờ đợi. Bọn họ đương nhiên có thể bỏ chạy, nhưng Thiên Giới Bà Sa phẫn nộ thì có chạy đằng trời. Chi bằng không chạy, ở lại còn có chút hy vọng sống. Hơn nữa người ta tuy là Thiên Giới Bà Sa nhưng lại rất thích nói đạo lý nha.
Trong quá trình truy đuổi, Lục Châu có chút do dự.
Theo dự đoán của Lục Châu, Hắc Ngô Vệ sẽ không yếu ớt như vậy. Đấu pháp của bọn hắn sợ đầu sợ đuôi, hao tổn một tên đồng bọn lại chỉ nghĩ đến chạy trốn. Trong lòng Lục Châu không khỏi buồn bực, đây thực sự là Hắc Ngô Vệ cường đại đến từ Hắc Tháp nghị hội sao?
Ông !
Trên đường truy đuổi, phía đông Đông Lâm sơn mạch đột nhiên xuất hiện hai toà kim sắc pháp thân. Một toà kim liên thập diệp có liên toạ, mười mảnh liên diệp xoay tròn, trên mỗi liên diệp đều xuất hiện Kim Diễm rực rỡ.
Toà pháp thân còn lại cũng là thập diệp kim sắc, dáng vẻ lãnh khốc nhưng lại không có liên toạ, mười mảnh liên diệp xoay xung quanh pháp thân cực kỳ chỉnh tề như mười mặt trăng xoay quanh Địa Cầu…
“Tấn thăng thập diệp rồi?” Lục Châu vừa nhìn đã hiểu rõ.
Năm tên Hắc Ngô Vệ chợt dừng lại, sau đó đột ngột thay đổi phương hướng bay về phía hai toà pháp thân thập diệp kia.
Thấy cảnh này, Lục Châu khẽ nhíu mày. “Dám động đến đồ nhi của lão phu?”
Lực lượng viên Mệnh Cách thứ tư được điều động, quanh thân Lục Châu xuất hiện một tầng kim hoả… Đây là năng lực của Đế Giang. Ngay sau đó, Lục Châu xuất hiện sau lưng năm tên Hắc Ngô Vệ, tung ra một chưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận