Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1636

Nhưng lời đồn chân thật nhất trong Hàm Dương thành chính là việc Phạm Trọng vừa đến đã chật vật chạy đi. Danh tiếng và hình tượng của Phạm chân nhân giảm mạnh trong mắt quần chúng, Tần Nhân Việt thì nổi lên như mặt trời giữa trưa.
Không ai biết cụ thể chuyện gì đã xảy ra. Đêm hôm đó triều đình triệu tập văn võ bá quan thương nghị suốt đêm.
Lục Châu không có hứng thú với biến động của vương thất, thông thường giai đoạn này sẽ là lúc cuộc chiến tranh quyền đoạt vị bắt đầu.
Về phần người đăng cơ là ai, Lục Châu cũng chẳng quan tâm.
Ban đêm.
Trong một đại điện.
Lục Châu lắc đầu nhìn giao diện điểm công đức: 1.391.730 điểm.
Nếu có thể đánh giết toàn bộ một trăm tử sĩ và đám thị vệ thì điểm công đức không chỉ có hơn một triệu đâu. Nhưng đang ở thanh liên giới, hắn không tiện đuổi tận giết tuyệt.
Cuộc chiến ở hoàng liên giới thành công, Chư Hồng Cộng thu được hơn 500.000 điểm công đức cũng là một tin tức tốt.
Lục Châu nhìn về phía Bạch Trạch đang nằm nghỉ ngơi bên chân mình, cười một tiếng. “Ban thưởng cho ngươi một viên Thú Chi Tinh Hoa.”
Lục Châu bỏ ra 100.000 điểm công đức mua Thú Chi Tinh Hoa đút cho Bạch Trạch.
Bạch Trạch hưng phấn vô cùng, nuốt chửng viên thuốc rồi há miệng kêu mấy tiếng.
Lục Châu lắc đầu nói: “Vật này tuy tốt nhưng không được tham ăn.”
Bạch Trạch tuy vẫn chưa thoả mãn nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm xuống, tựa như đồng ý với lời Lục Châu nói.
Bụng nó truyền đến nhiệt lượng, lưu chuyển khắp kỳ kinh bát mạch. Lông mọc dài thêm, quang hoa lấp lánh, Bạch Trạch cảm giác được thân thể mình đang điên cuồng sinh trưởng.
Lục Châu hài lòng gật dầu.
Hơn một triệu điểm công đức nhìn thì nhiều nhưng lại không dễ chi tiêu.
Hiện tại thẻ Một Kích Chí Mạng cao cấp có giá đến bốn, năm trăm ngàn điểm, giỏi lắm cũng chỉ làm được hai tấm.
Lục Châu không muốn vội vàng tiêu xài, để dành đến khi thực lực tăng lên sẽ tốt hơn.
Trong tay Lục Châu bây giờ có hai viên Mệnh Cách Chi Tâm của thú hoàng Hà La Ngư và thú hoàng Vọng Nguyệt Kình vừa thu hoạch được. Cả hai đều là đại mệnh cách.
Lần trước vừa khai Mệnh Cách khu vực Thiên, hiện tại nên mở khu vực Địa sẽ tốt hơn. Hai viên Mệnh Cách Chi Tâm này lưu lại đến khi khai Mệnh Cách thứ mười bảy mười tám thì thích hợp hơn, cũng sẽ tạo thành hiệu quả lớn nhất.
Cân nhắc xong, Lục Châu lấy Trấn Thọ Thung ra cắm xuống đất, khống chế tốc độ dòng chảy thời gian trong đại điện tăng lên 1.000 lần rồi nhắm mắt tu hành.
Hiện tại thọ mệnh đầy đủ, Lục Châu không ngại tốc độ này.
Thái Hư. Trong cung điện bạch sắc.
Lam y nữ hầu bước nhanh vào cung điện, khom người nói: “Chủ nhân, Thánh Điện truyền đến tin tức nói là hiện tượng mất cân bằng đã trầm trọng thêm, bọn họ đã phái người đi điều tra.”
Lam Hi Hoà xuất hiện trước mặt nữ hầu, nghi hoặc hỏi: “Không phải Thánh Điện nói sẽ không nhúng tay vào chuyện của cửu liên, mặc kệ hiện tượng mất cân bằng sao?”
“Âu Dương tiên sinh nói sự tình lần này không tầm thường. Đầu tiên là Thiên Khải Chi Trụ trong Ngung Trung xuất hiện dị tượng, chân nhân thanh liên giới liên tục giảm đi, Thánh Điện hoài nghi có người trong Thái Hư tự tiện nhúng tay vào việc này.” Nữ hầu nói.
“Người trong Thái Hư?”
“Cân bằng giả đều được khảo sát và đăng ký trước, lần này e là cân bằng giả đến từ Thái Hư.” Lam y nữ hầu nhìn quanh một chút rồi nhẹ giọng nói, “Hạt giống Thái Hư hiện thế rồi.”
Lam Hi Hoà cau mày. Nàng lập tức nghĩ tới Diệp Thiên Tâm.
Diệp Thiên Tâm vẫn luôn ở Bạch Tháp, tu hành trong đạo trường của nàng, không thể nào bị phát hiện được.
Nhưng lúc trước có tới mười viên hạt giống Thái Hư bị thất lạc, có thể người hiện thế không phải là Diệp Thiên Tâm.
Lam Hi Hoà hỏi: “Thánh Điện định đi đâu? Bạch Tháp hay là Hắc Tháp?”
“Đều không phải, họ đến thanh liên giới.”
Lam Hi Hoà nghe vậy, trong lòng thở phào một hơi. “Những chuyện không liên quan đến Bạch Tháp thì không cần để ý tới.”
Nữ hầu nghi hoặc nói: “Chủ nhân, ngài thật sự cho là Diệp tháp chủ có thể đảm nhiệm vị trí của ngài?”
Lam Hi Hoà liếc nhìn nữ hầu, thản nhiên nói: “Dưới gầm trời này, không ai thích hợp hơn Diệp Thiên Tâm.”
Sáng hôm sau.
Một toà cự liễn của vương thất Đại Cầm rời khỏi hoàng cung bay về phía Ly Sơn.
Triệu Dục vốn nên ở lại xử lý sự vụ trong cung, nhưng hắn không quá hứng thú nên thỉnh cầu Lục Châu cho hắn cùng đi.
Ly Sơn tứ lão bị trói lại đặt trên boong tàu, chỉ đường cho Vu Chính Hải. Bốn mươi chín kiếm khách bảo hộ xung quanh phi liễn.
Trong phi liễn, Lục Châu đang nhắm mắt, thi triển thần thông quan sát tình hình kim liên và hoàng liên.
Đoan Mộc Sinh nhận nhiệm vụ, thông qua phù văn thông đạo thanh liên giới để trở về bí ẩn chi địa, phi hành ba ngày ba đêm tìm đến chỗ của Lục Ngô, sau đó không chút do dự sử dụng ngọc phù truyền tống.
Đám người Ma Thiên Các được Thẩm Tất, Lý Tiểu Mặc và Tần Nại Hà yểm trợ, an toàn rút lui. Sau khi Lục Ngô và Đoan Mộc Sinh trở về, thấy Ma Thiên Các không có người nào bèn bay tới Thần Đô.
Dưới lực tấn công của quân đoàn Bạch Ất, Thần Đô đã lung lay sắp đổ.
Các huynh đệ U Minh Giáo ngày xưa nay đều là thủ hộ giả của Đại Viêm đang ra sức chống cự. Hắc Tháp và Bạch Tháp cũng phái đến không ít cao thủ để chi viện. Song phương giằng co đến ngày thứ ba.
Thập Tuyệt Trận đã mở.
Trong doanh địa bên ngoài thành, Bạch Ất nắm chặt kiếm trong tay nhìn về phía Thần Đô.
“Bạch tướng quân, hôm nay là ngày thứ ba công thành, phía chúng ta hao tổn 40 người, đối phương hao tổn hơn 200 người.”
“Bạch tướng quân, bình chướng của bọn hắn không kiên trì được lâu, hay là chúng ta thừa cơ phá trận, nếu quân chi viện Ma Thiên Các đến thì sẽ không ổn.”
Hai tên thuộc hạ đưa ra đề nghị.
Bạch Ất lạnh lùng nói: “Vậy thì tốc chiến tốc thắng. Chiều nay dùng toàn lực công thành.”
“Vâng.”
Chiều hôm đó, Bạch Ất dẫn theo đội quân mấy trăm tu hành giả đến bao vây Thần Đô.
Đám người Bạch Tháp và Hắc Tháp cũng bay lên không trung, chuẩn bị nghênh địch.
Bạch Ất truyền âm nói: “Đây là ý chỉ của ông trời, ông trời muốn thanh tẩy tội ác trong kim liên giới, lệnh cho ta đến chấp hành nhiệm vụ thần thánh này. Các ngươi hãy từ bỏ đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận