Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1357

Thẻ Dịch Dung có tác dụng trong năm ngày, Lục Châu không có ý định hủy bỏ. Hình tượng lúc trẻ có dính dáng đến một số việc không nhỏ, hiện tại mang bộ dáng này dễ làm việc hơn.
Chư Hồng Cộng vội vàng tiến lên hành lễ: “Bái kiến đại sư huynh, nhị sư huynh…”
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đều tiến lên vỗ vai hắn, gật đầu tán thành.
“Đại nạn không chết tất có hậu phúc. Ngày đó đệ hy sinh nhảy vào Vô Tận Hải làm vi huynh phải lau mắt mà nhìn.” Vu Chính Hải sau khi nghe được chuyện này từ miệng Tư Vô Nhai đã rất kinh ngạc.
“Việc nhỏ, việc nhỏ.”
Ngu Thượng Nhung cũng không tiếc lời khích lệ: “Chân chính trải qua sinh tử tất sẽ thu hoạch không ít. Ta thấy khí tức đệ trầm ổn hùng hậu, hẳn là đã gặp được cơ duyên lớn?”
Chư Hồng Cộng tự tin nói: “Sư huynh quá khen, tu vi đệ có chút thành tựu. Nếu có cơ hội, mong được lĩnh giáo nhị sư huynh hai chiêu.”
Đám người câm nín.
Lão bát điên rồi sao?!
Ngu Thượng Nhung càng thêm tán thưởng nói: “Lão bát, đệ quả nhiên đã thay đổi rất nhiều, không cần biết thắng bại ra sao, chỉ riêng phần dũng khí dám khiêu chiến ta đã đáng được khen ngợi.”
Làm gì có, đợi một lát ta đánh bại mọi người, xem ai còn dám coi thường lão bát ta!
Chư Hồng Cộng mặt không biến sắc, vẫn tỏ ra khiêm nhường.
“Cửu sư muội…” Chư Hồng Cộng tiếp tục chào hỏi.
Tiểu Diên Nhi chỉ tay về phía Hải Loa nói: “Bát sư huynh, đây chính là Hải Loa nè.”
“Ách…” Chư Hồng Cộng nhìn Hải Loa dáng vẻ trưởng thành, không khỏi kinh ngạc. Tiểu Diên Nhi lập tức kể lại chuyện của Lạc Tuyên và Hải Loa.
Hải Loa nhún người nói: “Bái kiến bát sư huynh.”
Chư Hồng Cộng hắng giọng một tiếng, ra vẻ chững chạc nói: “Miễn lễ đi.”
Lúc này, mấy người Nhan Chân Lạc, Thẩm Tất và Hạ Trường Thu mới thảnh thơi tới chậm.
Nhan Chân Lạc vừa trông thấy Lục Ly, còn tưởng là mình nhìn nhầm, vội vàng đưa tay lên dụi mắt, sau đó mới kinh hô một tiếng:
“Lục lão đệ!”
“Nhan lão ca?”
Hai người mừng mừng tủi tủi vỗ vai nhau, còn khoa trương hơn tình nhân gặp mặt.
Lục Ly ngồi xuống, hai người bắt đầu ôn chuyện. Đầu tiên là hỏi thăm tình hình của nhau, thấy đôi bên đều khoẻ mạnh, hai người không khỏi bật cười ha hả.
Nhan Chân Lạc nói: “Khoảng thời gian này ngươi rốt cuộc đã đi đâu?”
“Hầy, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, ta không cẩn thận bị thương, lưu lạc đến hoàng liên giới. Nhờ có lão bát xả thân cứu ta nên mới may mắn thoát nạn.”
Nhan Chân Lạc gật đầu: “Nếu không phải mệnh thạch của ngươi vẫn còn thì ta đã đi tìm ngươi rồi. Từ khi ngươi rời đi, Hắc Tháp xảy ra rất nhiều chuyện. Nhớ ngày đó nếu không có ngươi giúp đỡ, ta đã không sống được đến bây giờ.”
“Đều là chuyện quá khứ mà. Hắc Tháp bây giờ sao rồi? Ta tận mắt thấy tứ trưởng lão Lữ Tư quỳ xuống trước mặt Lục các chủ, thế là thế nào? Còn nữa, vì sao ngươi lại ở đây, không phải ngươi nên ở Hắc Tháp sao?” Lục Ly nghi hoặc hỏi.
“Chuyện này nói ra rất dài dòng… ta còn chưa hỏi vì sao ngươi lại về cùng lúc với Lục các chủ nha?”
Lục Ly bèn kể lại những chuyện mình gặp phải. Nghe vậy, Nhan Chân Lạc tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Sau khi hiểu rõ chân tướng, Nhan Chân Lạc cười nói: “Ngươi có biết sự kiện tập thể Hắc Tháp hạ thấp không?”
“Đó là cái gì?”
“Lục các chủ vì cứu ta mà một mình đến Hắc Tháp, phá ba ngàn sáu trăm đạo trận văn, phàm là thành viên Hắc Tháp có mặt lúc đó đều bị Lục các chủ lấy đi một Mệnh Cách, Hạ tháp chủ còn mất đi hai Mệnh Cách! Lúc đó tháp chủ Bạch Tháp Lam Hi Hoà cũng có mặt. Chuyện này đã truyền đi khắp toàn bộ tu hành giới, được mọi người gọi là ‘sự kiện tập thể Hắc Tháp hạ thấp’.” Nhan Chân Lạc giải thích.
Hai mắt Lục Ly đã trừng lớn như mắt trâu, tràn đầy kinh ngạc.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, gian nan nói: “Nhưng vấn đề là, Các chủ nhiều nhất cũng chỉ có tu vi sáu Mệnh Cách thôi mà… Sao có thể làm được việc này? Lần đầu tiên ta gặp Các chủ, hắn chỉ mới là thập diệp!”
Lục Ly thiếu điều muốn nói: ngươi có phải đang khoác lác lừa gạt ta hay không?
Nhan Chân Lạc nói: “Trước khác nay khác, lúc gặp Lục các chủ, ngươi không cảm thấy có điểm nào kỳ quái sao?”
Lục Ly hồi tưởng lại.
Vừa nghĩ đã thấy đúng là có rất nhiều điểm kỳ quái. Chẳng hạn như việc Lục Châu khi đó là thập diệp, sao có thể đuổi kịp Lục Ly năm Mệnh Cách?
Khi đó Lục Ly đang vội vã đi chấp hành nhiệm vụ nên không nghĩ nhiều, tự biết mình dữ nhiều lành ít nên mới tặng bản đồ Mệnh Cách cho Lục Châu.
“Nhan lão ca nói có lý. Trước khác nay khác, hẳn là lúc đó Các chủ che giấu tu vi.”
“Ngươi vừa vào Ma Thiên Các, có rất nhiều chuyện chưa hiểu rõ cũng là bình thường. Nếu muốn hiểu sâu hơn về Ma Thiên Các, ta sẽ giới thiệu cho ngươi một người.” Nhan Chân Lạc cười nói.
“Ai thế?”
“Hạ quán chủ.” Nhan Chân Lạc vừa nói vừa vẫy tay với Hạ Trường Thu đứng ở đằng xa.
Hạ Trường Thu cười tủm tỉm đi tới, đến trước mặt Lục Ly, hắn khom người chào, Lục Ly cũng đứng lên đáp lễ.
Nhan Chân Lạc nói: “Vị huynh đệ này của ta mới vào Ma Thiên Các, chưa hiểu biết nhiều. Không biết ngươi có thời gian hay không…”
“Đương nhiên là có, ta có rất nhiều thời gian, lúc nào cũng được.” Hạ Trường Thu ngẩng đầu nhìn trời.
Lục Ly hỏi: “Hay là để ngày mai đi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận