Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1320

"Dùng được một lần?"
Lục Châu cầm phần Thanh Thiền Ngọc còn lại lên xem xét, cẩn thận cảm thụ năng lượng sinh cơ còn lại, phát hiện sinh cơ bên trong đã ít đi một nửa.
Quả nhiên không thể sử dụng nhiều lần. Nếu thế thì Thanh Thiền Ngọc quá nghịch thiên rồi.
Dù vậy, một món Thanh Thiền Ngọc đã có thể cung cấp gần mười ngàn năm tuổi thọ, còn quý giá hơn bất kỳ vũ khí "Hợp" nào.
Kết hợp với Thẻ Nghịch Chuyển, về lý thuyết thì Lục Châu có thể "vĩnh sinh bất tử".
"Đồ nhi bái kiến sư phụ."
Giọng Ngu Thượng Nhung từ bên ngoài truyền đến.
Lục Châu cất kỹ Thanh Thiền Ngọc rồi thản nhiên nói: "Vào đi."
Ngu Thượng Nhung chậm rãi tiến vào Dưỡng Sinh điện, phong thái vẫn tự tin và thong dong như trước.
Nhưng mà...
Khi hắn đi vào bên trong, vừa ngẩng đầu nhìn đã phải cả kinh, thái độ ôn hoà biến mất, Ngu Thượng Nhung cau mày nói: "Ngươi là ai?"
Lục Châu hỏi chấm.
Lúc ở bên ngoài rõ ràng nghe thấy tiếng của sư phụ, sao vừa tiến vào lại thấy là một người khác hoàn toàn.
Trong Ma Thiên Các, ngoại trừ Tả Ngọc Thư từng thấy bộ dạng hơn năm trăm năm trước của Cơ Thiên Đạo ra thì ngay cả Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung cũng chưa từng thấy bao giờ. Bọn hắn nhiều nhất cũng chỉ biết bộ dạng của Cơ Thiên Đạo ba trăm năm trước, khi đó Cơ Thiên Đạo đã là trung niên nam tử, nào có dáng vẻ công tử đường đường như bây giờ?
"Làm càn." Lục Châu mắng một tiếng.
Lúc này Ngu Thượng Nhung mới nhận ra, vội vàng quỳ xuống hô: "Sư phụ?"
Lục Châu bất đắc dĩ lắc đầu.
Vừa rồi hắn chỉ nghĩ chuyện của Thanh Thiền Ngọc, trong lúc nhất thời hoàn toàn quên mất dáng vẻ bên ngoài của mình đã thay đổi, để Ngu Thượng Nhung nhìn thấy.
Rồi bây giờ biết giải thích thế nào?
Công pháp tu hành?
Lục Châu hạ tầm mắt nhìn xuống đống bã vụn dưới đất.
"Vi sư có được một món thánh vật tên là Thanh Thiền Ngọc, vật này có thể cung cấp đại lượng sinh cơ." Lục Châu nói.
Ngu Thượng Nhung không phải là loại người thích hỏi cho ra lẽ, sư phụ nói cái gì hắn sẽ tin cái đó. Hơn nữa chuyện này cũng không quá quan trọng.
"Thì ra là thế. Trước kia vì muốn tìm kiếm phương pháp trường thọ, sư phụ đã vân du tứ hải, tra tìm khắp nơi, không ngờ rốt cuộc cũng tìm được." Ngu Thượng Nhung mỉm cười nói.
Lời này miễn cưỡng nghe lọt tai.
Ngu Thượng Nhung tò mò nhặt bã vụn của Thanh Thiền Ngọc lên, đặt trong lòng bàn tay để quan sát, quả nhiên thấy bã vụn tản ra sinh cơ nhàn nhạt.
Lục Châu nói: "Ngươi vốn là người Quân Tử Quốc, sinh mệnh có hạn..."
Lời còn chưa nói hết, Ngu Thượng Nhung đã vội vàng nói:
"Đồ nhi tuyệt đối không dám ngấp nghé đồ vật của sư phụ. Đồ nhi đã đột phá tu vi, thọ mệnh tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, có Cát Lượng trợ giúp, đồ nhi không còn lo lắng chuyện thọ mệnh."
Lục Châu gật đầu đứng dậy, đi xuống bậc thềm:
"Rất tốt. Gọi pháp thân ra đi."
Ngu Thượng Nhung cũng không che giấu, gọi ra pháp thân cỡ nhỏ. Ông !
So sánh với pháp thân Bách Kiếp Động Minh, pháp thân thập nhất diệp của Ngu Thượng Nhung biến thành màu xích kim, về hình dáng thì vẫn y hệt như trước. Duy chỉ có một điểm khác biệt nổi bật là, phía sau lưng pháp thân thập nhất diệp có một vầng sáng màu vàng óng, mười một mảnh liên diệp sắc bén như lưỡi đao ghim trên đó toả ra ánh sáng lấp lánh.
Lục Châu gật đầu nói: "Tiếp tục cố gắng."
Ngu Thượng Nhung lộ vẻ nghi hoặc: "Sư phụ, người không cảm thấy bất ngờ sao?"
Biểu tình trên mặt Lục Châu vẫn như thường: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi có thể tiếp tục khai thập nhị diệp. Đừng hấp thu Mệnh Cách Chi Tâm cấp thấp nữa, tốc độ đề thăng rất chậm. Chỉ có Mệnh Cách Chi Tâm cao cấp mới giúp ngươi khai diệp được."
Ngu Thượng Nhung khom người đáp: "Đa tạ sư phụ chỉ điểm."
Trước đó hắn còn rất mờ mịt, không biết liệu bước tiếp theo có phải là thập nhị diệp hay không. Bây giờ được sư phụ xác nhận, lòng tin của hắn càng thêm kiên định. Nghĩ lại thì sư phụ là người có kiến thức rộng rãi, đương nhiên sẽ không bất ngờ trước chuyện này.
Lục Châu lấy ra viên Mệnh Cách Chi Tâm của Bồ Di đưa cho Ngu Thượng Nhung: "Đây là Mệnh Cách Chi Tâm của Bồ Di, có năng lực ngự thủy, ngươi cầm lấy mang về dùng."
"Đồ nhi không dám."
"Viên Mệnh Cách này đã được sử dụng một lần, ngươi không cần phải ngần ngại hay cảm thấy có trách nhiệm gì." Lục Châu nói.
Nghe vậy, Ngu Thượng Nhung chỉ đành gật đầu đáp: "Vâng."
Lục Châu cũng từng nghĩ sẽ đưa nó cho Vu Chính Hải, nhưng hiện tại Vu Chính Hải mới khai hai Mệnh Cách, chưa cần dùng đến loại Mệnh Cách Chi Tâm cao cấp như vậy.
"Lui xuống đi, đừng để người khác tiến vào." Lục Châu muốn an tĩnh một chút, dành thời gian tiêu hóa hiệu quả do Thanh Thiền Ngọc mang lại.
"Đồ nhi cáo lui." Ngu Thượng Nhung thu hồi pháp thân, xoay người rời đi.
Khi hắn vừa ra khỏi Dưỡng Sinh điện, Hải Loa từ bên ngoài bước nhanh vào sân viện.
"Nhị sư huynh!?"
"Tiểu sư muội, xin chào." Ngu Thượng Nhung ôn hòa nói.
"Hôm qua cửu sư tỷ vừa mới nhắc tới nhị sư huynh, bọn muội rất lo lắng cho huynh đó, không ngờ hôm nay huynh đã trở về." Hải Loa vui vẻ nói.
"Làm phiền hai vị sư muội lo lắng, đây chỉ là việc nhỏ, không đáng để hai vị sư muội phiền não."
"Sư phụ đâu rồi?"
"Tiểu sư muội, sư phụ đang bế quan tu luyện." Ngu Thượng Nhung nói.
"Nha..." Hải Loa có vẻ mất mát nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận