Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1252

“Tinh hoa Hắc Diệu Thạch?” Thẩm Tất nuốt một ngụm nước bọt, “Nhiều như vậy…”
Triệu Hồng Phất nói: “Tinh hoa Hắc Diệu Thạch, là tài liệu đoán tạo vũ khí Hợp cấp. Hơn nữa phẩm chất tốt sẽ tạo thành cơ sở để nâng lên Hằng cấp.”
“Hằng cấp?” Vu Chính Hải nhìn nàng vẻ dò hỏi.
“Ta chỉ nói bừa thôi, nghe người ta nói thế, trước mắt vẫn chưa có vũ khí Hằng cấp nào xuất hiện cả.” Triệu Hồng Phất nhún vai.
Lam Hi Hoà lên tiếng: “Tiểu cô nương có kiến thức không tệ.”
Triệu Hồng Phất cười hì hì nói: “Đúng vậy, ta là đệ tử kiệt xuất nhất của Phù Văn thư viện mà.”
Lục Châu nói: “Được rồi. Đủ tám mươi phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch, chỉ mong ngươi sẽ không đổi ý.”
“Tinh hoa Hắc Diệu Thạch tuy trân quý nhưng không đáng để ta phải lật lọng.” Lam Hi Hoà đáp.
Lục Châu nhìn về nơi xa. “Ngươi chắc chắn lão phu thắng không được Hạ Tranh Vanh đến vậy?”
“Bởi vì Hạ Tranh Vanh sẽ không nhận thua.” Lam Hi Hoà nói.
“Bại cũng không nhận?”
“Giờ nói trước không hay, ngươi biết nhiều e là sẽ đổi ý.”
Lục Châu đứng lên đi về phía lan can. Bên dưới là núi non trùng điệp, rừng cây xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
“Lão phu giết Hứa Trần, bắt Ninh Vạn Khoảnh, ngươi không tức giận?”
“Đó là trừng phạt thích đáng đối với bọn hắn.”
“Các ngươi rất thích nuôi nhốt người khác?” Lục Châu tiếp tục hỏi.
“Mạnh được yếu thua, cho dù không có Bạch Tháp thì cũng sẽ có Hắc Tháp, Hồng tháp.”
“Hắc Tháp nuôi nhốt hồng liên giới, vậy Bạch Tháp các ngươi nuôi nhốt nơi nào?” Lục Châu hỏi thẳng vào điểm yếu hại.
Lam Hi Hoà im lặng rất lâu không đáp, rõ ràng là không muốn trả lời câu hỏi này.
Lục Châu cũng dự đoán được nàng sẽ không nói, bèn hỏi một câu khác: “Ngươi và Hạ Tranh Vanh, ai sẽ thắng?”
Lam Hi Hoà đáp không hề do dự: “Ta.”
“Tự tin như vậy? Thế thì vì sao ngươi không giết Hạ Tranh Vanh để Bạch Tháp xưng bá?”
“Lưu bọn hắn lại… sẽ thú vị hơn.” Lam Hi Hoà nói.
Quá kiêu ngạo. Quá tự tin.
Thẩm Tất và Vu Chính Hải rất muốn phản bác, nhưng nghĩ lại thân phận người ta là Tháp chủ Bạch Tháp, có kỳ quái một chút cũng là bình thường.
“Ta rất hiếu kỳ, kim liên giới trói buộc tu vi bát diệp, ngươi làm sao đột phá được hạn chế này?” Lam Hi Hoà hỏi.
“Trảm liên.” Lục Châu thành thật đáp.
Lam Hi Hoà lâm vào trầm mặc.
“Có thể nghĩ ra được loại biện pháp này đúng là ngoài dự liệu của ta.” Lam Hi Hoà đột nhiên nói, “Ngươi đã từng đến bí ẩn chi địa?”
Lần này đến phiên Lục Châu trầm mặc.
Lục Châu không vội đáp lời nàng mà đang suy nghĩ mục đích câu hỏi này.
Có thể trong thời gian ngắn có được tu vi mười hai Mệnh Cách, nếu chỉ dựa vào thiên phú là không có khả năng, chẳng trách Lam Hi Hoà cho rằng hắn đã từng đến bí ẩn chi địa.
Mà có nói chưa từng đến đó, nàng cũng sẽ không tin.
Thế là Lục Châu đáp: “Đã từng.”
“Chẳng trách.” Lam Hi Hoà không hề bất ngờ.
“Ngươi cũng từng đến đó?” Lục Châu hỏi lại.
Thẩm Tất nín thở lắng nghe. Đại lão trò chuyện thật là thẳng hơn cả ruột ngựa, vừa kích thích vừa thêm kiến thức.
Lam Hi Hoà không phủ nhận mà nói: “Đúng vậy.”
“Ngươi thu hoạch được khí tức Thái Hư.” Lục Châu nói.
“Ngươi cũng thế.”
Tuy Lam Hi Hoà không cảm nhận được khí tức Thái Hư trên người Lục Châu, nhưng có thể trong thời gian ngắn đạt được mười hai Mệnh Cách thì nàng chắc chắn người này có khí tức Thái Hư.
Lục Châu đâm lao đành phải theo lao, cứ thế im lặng, mặc định là thừa nhận.
Lam Hi Hoà nói: “Trước kia có rất nhiều người tham dự kế hoạch Thái Hư, nhưng kim liên giới không có một ai.”
Lục Châu cạn lời.
Thật là một nữ nhân giảo hoạt. Cố ý sáo lộ hắn đây mà.
Lục Châu trấn định thong dong đáp: “Ai nói nhất định phải tham dự kế hoạch Thái Hư mới có thể đến bí ẩn chi địa?”
Câu trả lời này xứng đáng được 10 điểm! Lam Hi Hoà hoàn toàn không tìm ra kẽ hở.
Nàng lại nghĩ ngợi rồi nói: “Ngươi có thể được Bạch Trạch tán thành, xem ra ta đã xem thường ngươi.”
“Không đáng nhắc tới.”
Đúng lúc này, nữ tử áo lam đi tới, khom người nói: “Chủ nhân, Lục tiền bối, một khắc đồng hồ nữa sẽ đến nơi.”
Lam Hi Hoà gật đầu. “Tốt.”
Trong hồng liễn, Lam Hi Hoà nhìn về phía ba người đứng ở một bên. Hồng liễn ngăn trở ánh mắt, nàng không nhìn rõ ai với ai, bèn hỏi:
“Bọn hắn là thủ hạ của ngươi?”
Không đợi Lục Châu giới thiệu, Thẩm Tất đã lễ phép đáp: “Vị này là đại đệ tử của Các chủ, ta là hộ pháp Ma Thiên Các, vị này là phù văn sư mới gia nhập Ma Thiên Các không lâu.”
Lam Hi Hoà thấp giọng nói: “Hộ pháp bốn Mệnh Cách…”
Thẩm Tất nghẹn họng.
Hình như hắn đang bị khinh bỉ. Nhưng đứng từ góc độ của Lam Hi Hoà thì nàng có tư cách nói lời này. Bốn Mệnh Cách… cho dù là ở Bạch Tháp hay Hắc Tháp thì cũng chỉ có thể làm Hắc Ngô Vệ hoặc Bạch Ngô Vệ.
Lục Châu nói:
“Năng lực không nằm ở tu vi cao hay thấp. Thẩm hộ pháp đã có rất nhiều cống hiến cho Ma Thiên Các, là một trong những tướng tài đắc lực của bản toạ.”
Độ trung thành của Thẩm Tất lập tức đề thăng thêm 20%.
Lục Châu chỉ nói lời thật lòng, không ngờ lại khiến Thẩm Tất xúc động như vậy. Có đôi khi… nhân tâm rất dễ bị lung lạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận