Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 535

Trong lòng Tưởng Nhân Nghĩa khẽ động. Mục đích của đôi bên khi đến đây xem ra đã sáng tỏ rõ ràng.
“Đám người Hoành Cừ Học Phái các ngươi cũng muốn nhúng tay vào chuyện này?” Tưởng Nhân Nghĩa nghiêm nghị nói.
Đệ tử Thái Hư Học Cung xếp thành phương trận. Đệ tử Hoành Cừ Học Phái cũng rút bội kiếm ra khỏi vỏ.
“Người không liên quan, toàn bộ lui lại!”
Dân chúng thấy tình hình không ổn vội vàng tháo chạy lùi ra thật xa khỏi tế thiên đài.
Chỉ có Lục Châu và Hoa Trọng Dương vẫn đứng yên bất động tại chỗ. Muốn người ta không chú ý tới cũng không được.
Hoành Cừ Học Phái và Thái Hư Học Cung đều quay đầu nhìn về phía hai người.
“Người không liên quan mau cút đi!” Trương Xán quát.
Hoa Trọng Dương lắc đầu. “Ta có một đề nghị.”
“Hả?” Trương Xán và Tưởng Nhân Nghĩa đưa mắt nhìn nhau.
“Sao các ngươi không thử hỏi ý nàng ta xem?” Hoa Trọng Dương chỉ tay về phía nữ hài đứng trên đài cao.
Mọi người chỉ lo tranh cướp, chẳng ai quan tâm đến thái độ của nữ hài, như vậy làm sao mà phục chúng?
Đề nghị của Hoa Trọng Dương khiến Hoành Cừ Học Phái và Thái Hư Học Cung đưa mắt nhìn nhau.
“Ta đồng ý.”
“Ta cũng đồng ý.”
Đại diện của hai bên đều nhìn về phía nữ hài. Tưởng Nhân Nghĩa nói trước:
“Đừng sợ, cùng ta về Thái Hư Học Cung nhé? Chỉ cần ngươi chịu theo ta trở về, ngươi muốn gì cũng được.”
Tưởng Nhân Nghĩa cố gắng nở nụ cười hoà ái nhất có thể, sợ doạ cô bé này chết khiếp.
Nữ hài nhìn sang Tưởng Nhân Nghĩa một giây, sau đó lắc đầu.
“Ha ha ha…” Trương Xán cười ha hả nói: “Tưởng Nhân Nghĩa, ngươi vẫn nên bỏ đi ý nghĩ này thì hơn… Nha đầu, cùng ta về Hoành Cừ Học Phái, Chưởng môn sẽ tự mình dạy bảo ngươi tu hành! Toàn bộ các sư huynh sư tỷ trong học phái đều sẽ giúp đỡ ngươi!”
Nữ hài quay đầu nhìn Trương Xán, sau đó lại lắc đầu.
Trương Xán chỉ biết im lặng.
Thấy nàng lắc đầu, đám người Thái Hư Học Cung cũng bật cười ha hả đáp lễ.
Hoa Trọng Dương đột nhiên cất cao giọng nói:
“Cô nương, ngươi tên gì?”
Lục Châu đứng bên cạnh vẫn giữ im lặng, càng cảm thấy hứng thú với nữ hài này.
Hạng người gì mới có thể khiến cho mấy môn phái phải cướp đoạt như vậy? Thậm chí còn hứa hẹn đủ loại đãi ngộ phong phú?
Câu hỏi của Hoa Trọng Dương một lần nữa lại thu hút sự chú ý của mọi người.
Đúng vậy nha, bọn hắn nói nhiều như thế, thậm chí còn giết cả lão tế ti kia, vậy mà còn không ai biết tên nàng ta.
Đám người lại nhìn về phía nữ hài tử. Nàng lại mờ mịt lắc đầu.
Hai tay nàng khẽ giãy giụa, sợi dây thừng sau khi bị cương khí va chạm đã trở nên lỏng lẻo, chỉ cần dùng một chút khí lực đã tự cởi trói được.
Lòng bàn tay nàng mở ra, bên trong là một vỏ ốc. Nàng khẽ nói: “Hải Loa.”
Chú thích, Hải Loa là tiếng Hán Việt của từ vỏ ốc. Hết giải thích.
“Hải Loa?”
Hoa Trọng Dương mỉm cười: “Được, vậy ta gọi ngươi là Hải Loa. Ta đưa ngươi đi được không?”
Có lẽ vì Hoa Trọng Dương đã hỏi tên nàng nên nữ hài tử nở một nụ cười rực nắng. Tuy vậy nàng vẫn không lập tức đồng ý mà nhẹ nhàng nâng vỏ ốc lên đặt bên môi.
Môi mỏng khẽ mím, âm thanh trầm thấp nghẹn ngào vang lên, uyển chuyển du dương truyền khắp tế thiên đài.
U !
Đặc biệt âm sắc và âm luật tựa như đến từ đáy biển xa xôi, hoàn toàn khác biệt với âm luật hiện hữu trong tu hành giới. Rõ ràng là một âm thanh trầm thấp nhưng nghe vào tai lại tươi đẹp như ánh nắng mặt trời.
Thanh âm truyền vào trong rừng rậm.
Trên bầu trời tế thiên đài đột nhiên xuất hiện thật nhiều chim muông, có chim ưng cực lớn, có chim tước bé nhỏ, gần như toàn bộ chim chóc trong rừng đều xông ra bay lượn đầy trời.
Từ trong rừng, bách thú xồng xộc chạy ra, trong mắt bọn nó toả ra quang mang màu xanh lục, đây là tiêu chí cần có để bắt đầu tu hành. Dã thú hấp thu thiên địa nguyên khí rồi trở nên cứng cỏi đến đáng sợ, trở nên cực kỳ hung tàn.
Hung thú cường đại chính là mối nguy hiểm đối với nhân loại. Tiếng thổi vỏ ốc khiến đám người kinh ngạc đến ngây ngẩn.
Dân chúng lại hô to không ngừng:
“Yêu nữ!”
“Yêu nữ!”
Đúng lúc này, đại đệ tử Tưởng Nhân Nghĩa của Thái Hư Học Cung đột nhiên vọt về phía nữ hài Hải Loa.
Trương Xán của Hoành Cừ Học Phái cũng không chịu thua thiệt, lập tức lao tới đánh ra cương phong. Hai người va chạm nhau trên không trung.
Ầm!
“Đã như vậy thì xem xem nắm đấm của ai mạnh hơn!”
“Rất hợp ý ta!”
Trên thân hai người đều có cương khí bao bọc, sau khi va chạm liền rơi vào thế giằng co.
Đám đệ tử Thái Hư Học Cung cũng xông tới, mà đệ tử Hoành Cừ Học Phái cũng ngự kiếm phi hành.
Trong lúc nhất thời, tình cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn.
Hoa Trọng Dương thấy thế bèn nhìn thoáng qua Lục Châu rồi không do dự nữa. Hai hổ tranh đấu, hắn vừa vặn làm ngư ông đắc lợi.
Hoa Trọng Dương nhẹ nhàng bay đến bên cạnh Hải Loa, ngăn lại cương khí bên ngoài.
“Đi theo ta !”
Hải Loa kinh ngạc nhìn hắn, lui về sau một bước. Ngay khi nàng vừa lui lại, mấy đạo kiếm cương xông thẳng về phía nàng.
Hoa Trọng Dương đánh ra một chưởng, cương ấn cực lớn đánh tan toàn bộ kiếm cương. Sau đó hắn thu tay lại, Hải Loa bị chưởng ấn kéo về.
“Đừng cho hắn đi!”
“Khốn kiếp!”
Trương Xán và Tưởng Nhân Nghĩa lập tức ngừng chiến, ăn ý quay sang công kích Hoa Trọng Dương. Một chưởng một kiếm đánh tới!
Hoa Trọng Dương quát lớn một tiếng: “Cút!”
Ông!
Một toà pháp thân lóng lánh kim quang cao gần chín trượng xuất hiện đánh ra cương khí bức lui Trương Xán và Tưởng Nhân Nghĩa. Hai người bị chấn bay ngược ra sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Đám đệ tử Hoành Cừ Học Phái và Thái Hư Học Cung đều trợn tròn mắt nhìn toà pháp thân cao gần chín trượng kia.
“Cao thủ thất diệp!”
“Vậy mà là cao thủ thất diệp!”
Lục Châu ngẩng đầu nhìn Hoa Trọng Dương, sắc mặt bình thản như không.
Khi thi triển pháp thân thất diệp, Hoa Trọng Dương không thèm nhìn Trương Xán và Tưởng Nhân Nghĩa mà chỉ chú ý đến động tĩnh của Lục Châu. Trong đám người có mặt ở tế thiên đài, chỉ mình Lục Châu có khả năng tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Trương Xán và Tưởng Nhân Nghĩa nhịn đau, lăng không đứng lại hô lớn:
“Chúng đệ tử nghe lệnh!”
Đám đệ tử Thái Hư Học Cung và Hoành Cừ Học Phái được huấn luyện nghiêm chỉnh, lúc này đồng loạt lui ra sau, tạo thành hai phương trận lớn.
“Bày trận!”
Các đệ tử Thái Hư Học Cung lần lượt lấy tự phù ra, đệ tử Hoành Cừ Học Phái lần lượt cắn ngón tay, dùng máu tế kiếm.
Tự phù thiêu đốt, kiếm cương sáng rực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận