Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1246

Trong khách điếm.
Sau khi Lục Châu trở về, Hắc Tháp, Vu Chính Hải và Triệu Hồng Phất đều cung kính khom người.
Triệu Hồng Phất nói: “Muốn làm phù văn thông đạo cần phải biết khắc hoạ đạo văn, hiện tại chỉ có thể khắc hoạ trước ở hồng liên giới, sau đó để cho người ở kim liên giới khắc hoạ theo, thông đạo sẽ được đả thông.”
Vu Chính Hải nói: “Thế thì không được rồi, không ai biết khắc hoạ phù văn thông đạo cả, chỉ có ngươi làm được thôi.”
“Không một ai á?” Triệu Hồng Phất nghi hoặc hỏi.
“Đúng vậy, ngươi là phù văn sư duy nhất trong hai giới kim liên hồng liên đó.” Vu Chính Hải đáp.
Triệu Hồng Phất có hơi thiếu tự tin. Mỗi ngày nàng học tập trong Phù Văn thư viện đều tiếp xúc với những người tinh thông phù văn, hiện tại xung quanh toàn là gà mờ, nàng lại được tôn lên cao như vậy, có chút không quen.
“Tự tin lên một chút. Mỗi người trong Ma Thiên Các đều có sở trường riêng mà.” Thẩm Tất cười nói.
“Được rồi, thì ra ta lợi hại như vậy. Nhưng như thế thì chúng ta chỉ có thể vượt qua Vô Tận Hải để bay trở về.” Triệu Hồng Phất nói.
“Không cần thiết.” Lục Châu lắc đầu, “Có thể mượn dùng thông đạo của hắc liên giới.”
Còn có chiêu này?
Thẩm Tất và Vu Chính Hải đồng thời gật đầu.
“Các ngươi lui xuống đi.”
“Vâng.”
Chờ ba người rời đi, Lục Châu mới thi triển thần thông Thiên thư để quan sát tình hình của Diệp Thiên Tâm.
Thấy nàng vẫn bình yên vô sự tu luyện, Lục Châu thu hồi thần thông, thuận tiện quan sát Ngu Thượng Nhung.
Ngu Thượng Nhung mang theo Mệnh Cách Chi Tâm đã trở về đến Ma Thiên Các, không gặp sự tình gì nguy hiểm.
Lúc này Lục Châu mới yên tâm thôi động Tử Lưu Ly, tiến vào trạng thái lĩnh ngộ Thiên thư.
Cùng lúc đó.
Trong một xó xỉnh nào đó ở Hắc Tháp.
“Đoạn đại nhân, chúng ta đã đánh Thẩm Tất bị thương, trong tiểu trấn cũng sắp xếp phàm nhân làm tai mắt. Dựa theo tính tình của Lục lão ma, hẳn là sẽ bị chọc giận rồi đến Hắc Tháp gây chuyện.”
Đoạn Tây Hoa nói: “Ngươi chắc chắn Lục lão ma sẽ đến?”
“Việc này…”
Người kia đáp với vẻ không quá tự tin. “Khoảng tám, chín phần mười… Người của chúng ta đã điều tra ra quá khứ của hắn. Tại hồng liên giới người này là kẻ có thù tất báo, lòng dạ hẹp hòi, tính tình không tốt. Có không ít người ở hồng liên giới cũng gọi hắn là Lục lão ma. Tại kim liên giới thì còn khoa trương hơn, tiếng xấu của sư đồ nhà hắn lan xa khắp nơi, việc ác bất tận, nhưng kim liên giới lại gọi hắn là Cơ lão ma. Mấy năm gần đây thì thanh danh hắn tốt hơn rất nhiều, hoàn toàn tương phản so với trước đây, là một kẻ kỳ quái.”
“Kỳ quái?” Đoạn Tây Hoa nghi hoặc hỏi.
Thế là tên thuộc hạ lập tức kể lại truyền kỳ về Cơ lão ma ở kim liên giới.
Có rất nhiều chuyện vốn là lập trường bất đồng sẽ có cái nhìn khác. Dù Lục Châu chủ trì công đạo nhưng trong mắt Đoạn Tây Hoa lại là đại nghịch bất đạo, là đại ác nhân. Chẳng hạn như việc chiếm lĩnh Thần Đô, để đồ đệ toạ trấn hoàng thành… Bất kể Cơ lão ma làm gì đều có thể bị quy về duy trì địa vị bá chủ của bản thân.
Đoạn Tây Hoa nghe xong cảm thấy không ổn. “Có một vấn đề…”
“Đại nhân, ý của ngài là gì?”
“Lồng giam thiên địa của kim liên giới là bát diệp, hắn sao có thể trong vòng mấy năm ngắn ngủi mà đạt tới Thiên Giới Bà Sa mười hai Mệnh Cách? Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!” Đoạn Tây Hoa nói.
“Đúng là không thể nào.”
“Cho nên Lục lão ma từ trước đến giờ vẫn là cường giả mười hai Mệnh Cách, hắn giấu tài ở kim liên giới để lừa gạt kẻ yếu. Nay chơi chán rồi nên mới muốn so chiêu cùng cao thủ.”
“Đại nhân anh minh!”
“Xem ra chỉ đả thương Thẩm Tất thôi chưa đủ, phải hung ác hơn một chút. Nếu Lục lão ma vẫn không chịu tìm tới, ngươi hãy đến kim liên giới một chuyến, tìm đồ đệ hắn. Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, hắn mạnh thì chúng ta tránh đối đầu trực tiếp với hắn là được.” Đoạn Tây Hoa căn dặn.
“Thuộc hạ tuân mệnh.”
Sáng hôm sau.
Ánh mặt trời xuyên qua tầng sương mù mờ mịt báo hiệu một ngày mới đã đến.
Lục Châu mở mắt ra, cảm nhận được Thái Huyền chi lực trong cơ thể đã bão hoà.
“Hiệu quả của Tử Lưu Ly thật tốt, nếu đề thăng lên hợp cấp sẽ có diệu dụng bậc nào?” Lục Châu cảm thấy không kịp chờ đợi nữa.
Nhưng gấp cũng không làm được gì, hắn còn thiếu không ít tinh hoa Hắc Diệu Thạch.
“Sư phụ, vương đình cho người đưa tới 10 phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch.”
“Vào đi.”
Vu Chính Hải đẩy cửa bước vào phòng, cung kính dâng vật phẩm lên.
“Trần Vũ Vương cũng là kẻ giữ lời.” Lục Châu gật đầu, cất tinh hoa Hắc Diệu Thạch đi.
“Hắm sao dám không cho người.” Vu Chính Hải cười nói.
“Thẩm Tất đâu rồi?”
“Hắn đến Hắc Diệu liên minh lấy phần bồi thường còn lại, hẳn là sẽ rất thuận lợi.”
“Tốt.” Lục Châu nói, “Triệu Hồng Phất vừa mới tiến vào Thiên Giới Bà Sa, kinh nghiệm chiến đấu còn rất yếu, ngươi chú ý chăm sóc một chút.”
“Đồ nhi tuân mệnh.”
Nói xong Vu Chính Hải xoay người rời đi.
Lại một ngày nữa trôi qua.
Lục Châu vẫn ở yên trong tiểu trấn không hề rời đi. Hắc Diệu liên minh đã đưa đầy đủ vật phẩm cho Thẩm Tất mang về, mọi việc diễn ra hết sức thuận lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận