Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 521

Hoa Vô Đạo khom người nói: “Tam diệp không kim liên, nhị tiên sinh hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất nhân trong tu hành giới.”
Minh Thế Nhân giơ ngón tay cái lên, không nhịn được tán thưởng: “Nhị sư huynh, huynh thật hung ác.”
Ngu Thượng Nhung mỉm cười đáp: “Không đáng nhắc tới. Có sư phụ ở đây, ta sao dám xưng là đệ nhất.”
Đám người lúc này mới giật mình nhớ tới chủ nhân Ma Thiên Các đã bước vào cửu diệp từ lâu.
Vẻ mặt Lục Châu vẫn thản nhiên như không, vừa vuốt râu vừa suy tư.
Lão phu cũng rất muốn là cửu diệp.
Nhưng mà… điểm công đức không cho phép.
Nhị đồ đệ có thành tựu bậc này cũng xem như khổ tận cam lai, bản thân mình là sư phụ hắn cũng được chứng kiến thời khắc lịch sử này.
Đúng lúc này, Chiêu Nguyệt nhanh chân bước vào đại điện, khom người dâng phi thư lên:
“Sư phụ, Giang Ái Kiếm gửi phi thư. Trong đó bức thứ nhất nhị sư huynh đã xem qua. Còn có một bức thứ hai mới gửi tới.”
Lục Châu nhận phi thư đọc một lượt, trong lòng khẽ rung động. Tốc độ của tu hành giới nhanh vượt ngoài dự kiến của hắn.
“Trảm Liên Bảo Mệnh Đan? Khai Diệp Đan?” Lục Châu nghi hoặc.
“Sư phụ, tin tức này vừa xuất hiện, Bắc Đẩu Thư Viện và Đan Dương Tông đều trở thành nơi thu hút sự chú ý của toàn tu hành giới. Các cao thủ Nguyên Thần cảnh trong đại môn phái đều đã bắt đầu trảm kim liên.”
Những người khác trong đại điện nghe được đều hiểu rõ.
Minh Thế Nhân vội vàng nói: “Sư phụ, vậy Ma Thiên Các chúng ta không thể lạc hậu, nên nhanh chóng bắt đầu.”
Lục Châu liếc mắt nhìn Minh Thế Nhân, gật đầu nói: “Vậy bắt đầu từ các vị trưởng lão đi.”
Lãnh La và Hoa Vô Đạo đồng thời khom người: “Đều do Các chủ làm chủ.”
Tả Ngọc Thư dường như chậm một nhịp, rốt cuộc cũng theo kịp mọi người, khom người nói: “Vậy do huynh trưởng làm chủ.”
Minh Thế Nhân nói: “Vậy đồ nhi sẽ tới Đan Dương Tông cướp… à không, xin một ít Bảo Mệnh Đan.”
Ngu Thượng Nhung bỗng lên tiếng: “Việc này giao cho ta đi.”
“Nhị sư huynh, huynh vừa trảm kim liên, làm thế… rất nguy hiểm.”
Trảm kim liên tu hành lại từ đầu, tuy nói là đã có kinh nghiệm nhưng tam diệp thì vẫn còn hơi thấp.
Ngu Thượng Nhung mỉm cười nói: “Đừng lo lắng. Ta và tông chủ Đan Dương Tông đã gặp mặt vài lần.”
“Gặp mặt vài lần? Nếu xảy ra xung đột thì huynh làm sao xử lý?”
Ngu Thượng Nhung vỗ vỗ bả vai Minh Thế Nhân: “Trong tay có kiếm, thế là đủ.”
Nói xong, hắn khom người với Lục Châu.
Thật lòng mà nói Lục Châu cũng hơi lo lắng cho tình trạng hiện tại của Ngu Thượng Nhung, cứ thế mà ra ngoài thì ai dám cam đoan hắn không gặp phải kẻ thù cường đại?
Ngu Thượng Nhung đã quen đứng ở cương vị của bát diệp, sợ là không chấp nhận được điều này.
“Xin sư phụ hạ lệnh.” Ngu Thượng Nhung nói khẽ.
“Có nắm chắc không?”
“Ngu Thượng Nhung không bao giờ làm chuyện không nắm chắc.”
“Được.”
Lục Châu phất tay, quát khẽ: “Bệ Ngạn.”
Ngoài đại điện truyền đến tiếng rống trầm thấp, mọi người không cần nhìn cũng biết đó chính là Bệ Ngạn. Nó rất nghe lời, vừa gọi đã đến đứng ngoài đại điện.
“Nhiệm vụ lần này hãy mang theo Bệ Ngạn. Nếu có nguy hiểm tới tính mạng nó có thể giúp ngươi một tay.”
Nếu phái người đi cùng giúp đỡ chắc chắn Ngu Thượng Nhung sẽ không đồng ý.
Ngu Thượng Nhung đáp: “Đa tạ sư phụ.”
“Đi đi.”
Ngu Thượng Nhung xoay người rời đi.
Cho dù hiện tại Kiếm Ma chỉ là tam diệp nhưng dựa vào lịch duyệt và kỹ xảo của bát diệp đã đủ để hắn có năng lực ứng phó với tu hành giả ngũ diệp trở xuống.
Huống hồ gì có Ma Thiên Các làm chỗ dựa, còn ai có can đảm động tới hắn? Nên nhớ, Ngu Thượng Nhung có thể dùng tay không giết chết Nguyên Thần cảnh!
Chỉ là… thế gian này làm gì có chuyện tuyệt đối.
Lục Châu đưa mắt nhìn Ngu Thượng Nhung rời đi rồi nhìn về giao diện Hệ thống. Quả nhiên xuất hiện một nhiệm vụ: Ngu Thượng Nhung thu hoạch Bảo Mệnh Đan. Điểm công đức ban thưởng lên tới tận 10.000 điểm.
Xem ra nhiệm vụ này không đơn giản.
Minh Thế Nhân khom người nói: “Sư phụ, đồ nhi vẫn thấy hơi lo lắng cho nhị sư huynh.”
“Vì lý do an toàn, ngươi ẩn trong bóng tối tương trợ hắn.” Lục Châu thản nhiên nói. “Với tính tình của nhị sư huynh ngươi, tốt nhất đừng để hắn nhận ra. Đi đi !”
“Đồ nhi minh bạch. Đồ nhi nhất định sẽ bảo vệ nhị sư huynh thật tốt!”
Nếu không vì nhiệm vụ lần này có điểm ban thưởng quá cao, Lục Châu sẽ không phái Minh Thế Nhân theo sau hỗ trợ Ngu Thượng Nhung.
Tả Ngọc Thư nhịn không được, rốt cuộc cũng lên tiếng hỏi: “Huynh trưởng… Bảo Mệnh Đan là cái gì? Pháp thân của Ngu Thượng Nhung tại sao lại không có kim liên?”
Lãnh La khoát tay nói: “Tả trưởng lão, theo ta ra ngoài, ta nói cho bà biết. Tin tức của bà bế tắc quá lâu.”
“Làm phiền Lãnh trưởng lão rồi. Lão thân thật hổ thẹn.” Tả Ngọc Thư theo sát phía sau Lãnh La.
Toàn bộ ngạo khí của Tả Ngọc Thư đã biến mất không còn sót lại chút nào. Tân nhân nên tự có giác ngộ của tân nhân.
“Chiêu Nguyệt.” Lục Châu gọi một tiếng.
“Có đồ nhi.”
“Gửi phi thư cho Giang Ái Kiếm và Kỳ Vương Tần Quân, bảo bọn hắn vận dụng toàn bộ lực lượng để tìm một nữ tử họ ‘Lạc’. Nữ tử này ba trăm năm trước từng xuất hiện, trợ giúp Vân Thiên La trở thành tổ sư gia tam tông.” Lục Châu nói.
Chiêu Nguyệt vội đáp: “Đồ nhi tuân mệnh.”
Sau khi Chiêu Nguyệt rời đi, trong đầu Lục Châu lại nghĩ tới Tư Vô Nhai.
Việc tìm người chẳng khác nào mò kim đáy biển. Nếu có thể vận dụng lực lượng Ám Võng của nghiệt đồ thì hy vọng sẽ cao hơn một chút.
Cùng lúc đó, sự ra đời của Bảo Mệnh Đan do Bắc Đẩu Thư Viện và Đan Dương Tông luyện chế ra đã khiến cả tu hành giới oanh động.
Rất nhiều tu hành giả tìm đến hai đại tông môn này để đổi đan dược, thậm chí không tiếc đem ra bảo bối ngàn vàng để đổi lấy Bảo Mệnh Đan.
Đan dược luyện chế ra chưa đạo bao lâu, tên còn chưa đặt đã được người người gọi là Bảo Mệnh Đan, dựa vào hai chữ “bảo mệnh” mà truyền bá đi khắp tu hành giới.
Số lượng Trảm Liên Bảo Mệnh Đan được luyện chế ra khá nhiều, ngược lại Khai Diệp Đan thì một viên cũng khó cầu.
Trong Vĩnh Thanh Cung tại Thần Đô.
Nội thường hầu mới nhậm chức đang run rẩy bưng một khay đồ đi vào trong điện.
“Bệ hạ, đây là một viên Bảo Mệnh Đan và năm viên Khai Diệp Đan do Bắc Đẩu Thư Viện đưa tới. Chu viện trưởng của Bắc Đẩu Thư Viện nói, Khai Diệp Đan cực kỳ quý giá, hai đại tông môn hợp lực luyện chế được một ngàn hai trăm viên Bảo Mệnh Đan, nhưng chỉ luyện ra tám viên Khai Diệp Đan, bọn họ lập tức gửi cho bệ hạ năm viên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận