Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 892

Trần Bắc Chinh mỉm cười, lạnh lùng nói: “Trận chiến ở Thiên Liễu Quan có rất nhiều người thấy được Chúc Huyền đã đại chiến với hai vị kim liên. Chẳng lẽ Bắc Thần huynh muốn che chở cho dị tộc?”
Tư Không Bắc Thần lạnh nhạt đáp: “Bản toạ không hề tận mắt nhìn thấy.”
Trần Bắc Chinh nhìn về phía Lục Châu. “Bắc Thần huynh không thấy ta cũng có thể hiểu được. Năm vị thủ toạ vừa mới giao chiến với người này xong, trong lòng bọn họ rõ ràng nhất.”
Năm vị thủ toạ lập tức khom người đồng thanh: “Chúng ta chưa từng nhìn thấy người dị tộc nào.”
Hạ Trường Thu , Điền Bất Kỵ nghẹn lời.
Cả đám nói xạo không chớp mắt? Hai thế lực lớn đọ sức lại đến mức này rồi?
Trần Bắc Chinh nhìn năm vị thủ toạ, lắc đầu nói: “Hay, hay lắm… trăm nghe không bằng một thấy. Ngươi gọi ra pháp thân cho ta nhìn xem.”
Lục Châu tiếp tục vuốt râu không thèm nhìn tới hắn. Ngươi bảo lão phu gọi thì lão phu phải gọi à?
Thủ toạ Bình An điện Diêu Thanh Tuyền cũng lên tiếng: “Trần tướng quân, nơi này là Cửu Trọng Thánh Cung, không phải ở trong triều, càng không phải là Bắc Cương. Cho dù là ai cũng không được phép làm loạn ở đây. Muốn xem pháp thân thì đợi ra ngoài rồi các vị tự mình xem.”
Trần Bắc Chinh cười ha hả, nhấc chén trà lên uống cạn rồi đặt mạnh xuống bàn. Chát! Chén trà hoá thành bột mịn. Hắn vỗ tay nói: “Dẫn tới.”
Hai tên tướng sĩ dẫn theo một người đi vào Thánh Cung. Trương Thiếu Khanh nghi hoặc nói: “Tuệ Năng?”
Lục Châu liếc nhìn người vừa đến, sau đó khẽ lắc đầu. Pháp Hoa rốt cuộc vẫn nhân từ nương tay.
Tuệ Năng bị thương nặng nhưng vẫn có thể nói chuyện như thường, hắn quỳ xuống nói: “Ta làm chứng, ta tận mắt nhìn thấy lão nhân này là người kim liên giới, Tuệ Giác và Tuệ Sinh đều bị hắn giết chết, phương trượng cũng bị hắn đả thương. Hắn là tu hành giả kim liên cửu diệp! Xin Trần tướng quân hãy bắt người này lại, làm chủ cho Huyết Dương Tự!”
Trần Bắc Chinh hài lòng gật đầu, nói với Tư Không Bắc Thần: “Bắc Thần huynh, đừng tiếp tục ngăn cản ta bắt người. Nếu không cho dù là huynh cũng không bảo vệ được Cửu Trọng Điện đâu. Để bắt được dị tộc, triều đình tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay.”
Từ cổ chí kim, những người làm đại tướng quân có ai không phải là kẻ đạp trên từng chồng xương trắng mà đi? Bọn hắn chỉ ước gì có thể nhân cơ hội này san bằng Cửu Trọng Điện.
Tư Không Bắc Thần nhíu mày, năm vị thủ toạ cũng lặng im không nói. Đại thế lực đọ sức, những người xung quanh chỉ là quân cờ mà thôi.
Lúc này, Khổng Lục đột nhiên quỳ xuống nói: “Ta cũng tận mắt thấy pháp thân kim liên, tên Vu Chính Hải kia là người kim liên giới! Điện chủ, đừng bị lão già này lừa gạt.”
Đám người cả kinh, Trần Bắc Chinh cười ha hả nói: “Tuệ Năng là người Huyết Dương Tự, các ngươi không tin. Nhưng Khổng Lục là người Cửu Trọng Điện, chẳng lẽ các ngươi cũng dám nói là không tin hắn?”
Hàng chân mày Tư Không Bắc Thần nhíu chặt. Năm vị thủ toạ trừng mắt nhìn Khổng Lục.
Tuy Chúc Huyền là người không biết nhìn xa, nhưng hắn cũng không ngờ người đâm sau lưng Cửu Trọng Điện lại là người phe mình, bèn nổi giận đạp Khổng Lục một cước rồi mắng to: “Ngươi nói bậy bạ gì đó?”
Khổng Lục đỏ mắt gào lên: “Ta không có nói bậy, bọn hắn chính là dị tộc, là tu hành giả kim liên giới. Có bản lĩnh thì gọi pháp thân ra đi! Ta không phải người mặt dày, ta sẽ không nói dối, người cửa Phật càng không nói dối. Cửu Trọng Điện không làm chủ cho ta, vậy thì mời Trần tướng quân thay ta làm chủ!”
Khoảng thời gian này Khổng Lục luôn nghĩ cách giết chết Vu Chính Hải nhưng đều bị Chúc Huyền ngăn cản. Hắn phẫn hận, hắn bất mãn, năm vị thủ toạ chẳng những không nghĩ cho hắn còn muốn giúp đỡ Chúc Huyền che chởcùngVu Chính Hải, hắn sao có thể không giận?
Trần Bắc Chinh thoả mãn nhìn Khổng Lục một cái rồi nói: “Có bản tướng quân ở đây, ngươi không cần phải sợ hãi.”
“Tạ ơn Trần tướng quân.” Trong mắt Khổng Lục hiện lên vẻ đắc ý, đứng dịch về phía Trần Bắc Chinh.
Tư Không Bắc Thần lạnh lùng nói: “Lôi hắn ra ngoài điện phạt trượng đến chết.”
Khổng Lục giật bắn người, toàn thân cứng đờ.
Trần Bắc Chinh giơ tay lên ngăn lại: “Bắc Thần huynh muốn diệt khẩu? Về lý thì Khổng Lục là người Cửu Trọng Điện, bản tướng quân không có quyền quản việc sinh tử của hắn. Nhưng ngươi bịt miệng hắn, có bịt được miệng Huyết Dương Tự không? Cho dù không có ai làm chứng, ngươi có thể bảo đảm đám người này vĩnh viễn sẽ không gọi ra pháp thân không?”
Nói xong, hắn liếc mắt nhìn Lục Châu rồi nói thêm một câu: “Bắc Thần huynh, ngươi không sợ dẫn sói vào nhà?”
Trần Bắc Chinh sao có thể không biết Cửu Trọng Điện muốn mượn sức đám người này.
Tư Không Bắc Thần lâm vào suy nghĩ, các ngón tay khẽ gõ xuống mặt bàn. Hắn đang suy tính thiệt hơn.
Không một ai quan tâm đến cảm nhận và suy nghĩ của Lục Châu.
Tư Không Bắc Thần vẫn còn do dự, nhưng lúc này Lục Châu đã có quyết định.
Lục Châu chỉ có hai tấm thẻ Một Kích Chí Mạng, một khi dùng hết thì sẽ đắc tội với cả hai thế lực, năm vị thủ toạ và hai tên tướng sĩ kia cũng sẽ liều mạng với hắn. Thân phận người dị tộc sẽ bị cả hồng liên giới vây quét, đây là hạ sách.
Nhưng Lục Châu còn một thượng sách khác.
Hắn chậm rãi xoay người, hờ hững nói với Trần Bắc Chinh: “Ngươi muốn bắt lão phu?”
Trần Bắc Chinh đúng là không xem Lục Châu ra gì, nhân tiện đáp: “Bản tướng quân phụng mệnh làm việc. Nể mặt Bắc Thần huynh, bản tướng quân sẽ không khiến ngươi trở nên quá khó coi.”
Lục Châu không để ý tới quy củ của Thánh Cung, chợt nâng tay lên, tấm Thẻ Nguỵ Trang trong tay vỡ vụn.
Một toà pháp thân màu đỏ cỡ nhỏ xuất hiện, bên dưới toà hồng liên có chín mảnh liên diệp toả sáng rạng rỡ.
Năm vị thủ toạ trợn to mắt nhìn… không phải là lam liên sao? Sao bây giờ lại biến thành hồng liên rồi?
Người có cùng cảm giác với bọn họ lúc này là Hạ Trường Thu và Điền Bất Kỵ. Từ nãy đến giờ Lục Châu đã gọi ra lam liên và hồng liên, có phải bọn hắn hoa mắt rồi không?
Hai người đưa tay lên dụi dụi mắt rồi nhìn lại lần nữa. Vẫn là hồng liên!
“Không thể nào! Không thể nào như thế được… Ta rõ ràng đã nhìn thấy kim liên! Giả, đây là đồ giả!” Tuệ Năng gian nan đứng dậy, tròng mắt đỏ bừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận