Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1150

Ầm ầm…
Phía bắc Kim Đình Sơn chợt truyền đến tiếng nổ lớn. Thẩm Tất cười nói: “Hẳn là Mệnh Cách thú đến, thuộc hạ đi xử lý một chút.”
Lục Châu gật đầu. Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc bay ra khỏi Ma Thiên Các tiến về phía bắc.
Đến nơi, bọn hắn nhìn thấy Thừa Hoàng lấy một địch hai, một chân đè bẹp một con cự thú, chân còn lại không ngừng cắn xé con Mệnh Cách thú vừa tới.
Cự thú bị Thừa Hoàng đánh đến máu me be bét, đã chết từ lâu. Con Mệnh Cách thú thì cường đại hơn nhiều, nhưng ở trước mặt Thừa Hoàng thì vẫn thua kém một chút. Diệp Thiên Tâm đứng bên cạnh hỗ trợ, thỉnh thoảng lại ném ra Đa Tình Hoàn.
Thẩm Tất nhún vai. “Xem ra không cần đến chúng ta…”
Lý Tiểu Mặc cũng bất đắc dĩ gật đầu. “Dù sao người ta cũng là người mang khí tức Thái Hư.”
“Thái Hư…” Thẩm Tất thì thào.
Lý Tiểu Mặc lại nói: “Thẩm đại ca, cho dù không cần thì chúng ta cũng nên xuất thù.”
“Có lý.” Thẩm Tất gật đầu đồng ý. “Thu thập Mệnh Cách thú vốn là sở trường của chúng ta.”
Hai người lấp loé bay đến trước mặt Diệp Thiên Tâm, khom người nói:
“Lục tiên sinh, giao cho ta đi. Con Mệnh Cách thú này tên là Diệt Mông Điểu, Mệnh Cách Chi Tâm nằm dưới rốn hai thốn, ngay tại vị trí yếu hại. Nếu thao tác không chuẩn xác rất dễ khiến Mệnh Cách Chi Tâm bị huỷ.”
Diệp Thiên Tâm nghe vậy cũng gật đầu. “Thụ giáo.”
Thẩm Tất nâng tay, hắc sắc Tinh Bàn xuất hiện toả ra quang mang màu đen nhánh, đặc biệt thu hút ánh nhìn của những người chưa từng thấy qua Thiên Giới Bà Sa.
Diệp Thiên Tâm hỏi: “Đây chính là Tinh Bàn?”
Thẩm Tất không ngại giới thiệu một phen:
“Lục tiên sinh sớm muộn cũng sẽ có thứ này. Sau khi tu hành giả tiến vào thập diệp có thể khai Mệnh Cách, sau khi có viên Mệnh Cách đầu tiên sẽ có thể ngưng tụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa. Quá trình ngưng tụ rất gian nan, đến khi hoàn thành thì thực lực tăng mạnh, có được Tinh Bàn.”
“Ta cũng có thể ngưng tụ Thiên Giới Bà Sa?” Diệp Thiên Tâm nói.
Thẩm Tất nghĩ thầm, đại lão Ma Thiên Các quả thật đều rất khiêm nhường, ngay cả Thừa Hoàng còn hàng phục được, trên người lại có khí tức Thái Hư mà còn sợ không ngưng tụ được Thiên Giới Bà Sa.
“Lục tiên sinh nói đùa rồi. Người có được khí tức Thái Hư ít nhất có thể khai tám Mệnh Cách. Đến lúc đó chúng ta đều phải dựa vào lục tiên sinh.” Thẩm Tất cười nói.
Nói xong, hắn nhún người nhảy lên, Tinh Bàn phát sát, bốn đạo cương ấn quang trụ bắn ra đâm thẳng vào khu vực dưới rốn bốn tấc của Diệt Mông Điểu.
Phốc !
Lực lượng Mệnh Cách xuyên thủng người Diệt Mông Điểu. Thẩm Tất tiện tay thu lại, Tinh Bàn chuyển động, khi cương ấn quang trụ rời khỏi thân thể Diệt Mông Điểu, một viên Mệnh Cách Chi Tâm trong suốt lóng lánh bị cương ấn mang ra ngoài.
Thủ đoạn thuần thục đến mức Diệp Thiên Tâm cũng phải kinh hãi. Thiên Giới Bà Sa quá cường đại, nàng vốn không ôm hy vọng gì, cả đời nàng là cửu diệp cũng không ngại, nàng sẽ bình đạm thủ hộ Ma Thiên Các. Nhưng sau khi nhìn thấy Tinh Bàn thần bí và lực lượng mênh mông cường đại, nàng lại bắt đầu hy vọng vào tương lai.
Cùng lúc đó, trên Ma Thiên Các.
Phan Trọng và Chu Kỷ Phong lăng không lơ lửng quan sát cảnh tượng này, bốn mắt trừng to, miệng há hốc.
“Mẹ nó đây chính là Thiên Giới Bà Sa?”
“Hung thú cường đại như vậy mà… chỉ, chỉ một chiêu… sao ta cảm thấy hắn còn mạnh hơn cả Các chủ?” Chu Kỷ Phong nói.
“Các chủ dựa vào cái gì để thu phục cường giả bậc này? Chẳng lẽ là mị lực nhân cách?” Phan Trọng lẩm bẩm nói, đột nhiên phát hiện Chu Kỷ Phong đã biến mất không còn bóng dáng.
Lúc này Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc đã về đến Ma Thiên Các, xuất hiện trước mặt Phan Trọng, khom người hành lễ: “Để Phan huynh chê cười rồi.”
“Không có, không có… Thẩm hộ pháp thủ đoạn thật cao minh.” Phan Trọng lập tức xua tay.
“Chỉ là Thiên Giới Bà Sa, không đáng nhắc tới. Sau này có chuyện vặt gì các vị cứ phân phó cho huynh đệ chúng ta.” Thẩm Tất vỗ ngực nói.
Xong đời, Chu Kỷ Phong lo lắng là đúng, bây giờ đến cả vị trí làm việc vặt cũng bị cướp rồi!
Ngay lúc hắn còn đang xấu hổ không biết nói gì, Chu Kỷ Phong bỗng xuất hiện trở lại. “Phan huynh, Thẩm hộ pháp, có tu hành giả đến bái phỏng Kim Đình Sơn. Gặp hay không?”
Phan Trọng và Thẩm Tất nhìn xuống phía chân núi Kim Đình Sơn, quả nhiên nơi đó xuất hiện rất nhiều toà phi liễn.
Thẩm Tất nói. “Nhiều người đến như vậy, phải làm việc cẩn thận.”
“Có lý, ta đi hỏi ý Các chủ xem sao.” Phan Trọng nói xong lập tức vọt đi.
Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc đáp xuống Nam Các, giao Mệnh Cách Chi Tâm cho Chiêu Nguyệt.
Phan Trọng đến Đông Các trình bày với Lục Châu. Ban đầu Lục Châu không muốn gặp, nhưng cân nhắc đến sự phát triển chung của kim liên giới bèn nói: “Cho bọn hắn vào đi.”
“Vâng.”
Phan Trọng lập tức xuống núi nghênh đón đám người đến bái phỏng.
Đến giữa trưa, trong đại điện Ma Thiên Các.
“Thiên Tông Nam Cung Vệ bái kiến Cơ tiền bối.” Nam Cung Vệ dẫn theo hai người đi vào đại điện.
“La Tông Phong Nhất Chỉ bái kiến Cơ tiền bối.” Phong Nhất Chỉ cũng tiến vào đại điện.
“Cổ Thánh Giáo Chư Thiên Nguyên, Cơ huynh, đã lâu không gặp nha!”
“Bắc Đẩu Thư Viện, Chu Hữu Tài…”
“U Minh Giáo tứ đại hộ pháp, bái kiến tổ sư gia.” Hoa Trọng Dương, Bạch Ngọc Thanh, Dương Viêm, Địch Thanh đồng loạt đi vào.
“Bồng Lai đảo Hoàng Thời Tiết, Lý Cẩm Y bái phỏng Cơ tiền bối.”
Lục Châu không ngờ tin tức mình trở về lại truyền đi nhanh như vậy. Toàn bộ Tông chủ của các đại tông môn trong tu hành giới đều đến bái phỏng.
Đám người nhìn thấy mái tóc đen của Lục Châu lập tức lộ vẻ khó tin, nhưng sau đó nghĩ lại, đại hạn thọ mệnh cửu diệp đã không còn là vấn đề, không ai truy cứu việc Lục Châu trông càng ngày càng trẻ ra.
Phàm là những người bước vào đại điện đều tay cầm lễ vật, cung kính đứng đợi. Thẩm Tất nhìn mà không khỏi líu lưỡi, bèn thấp giọng thỉnh giáo Phan Trọng:
“Các chủ có địa vị cao như vậy sao?”
Phan Trọng cười đáp: “Thẩm hộ pháp vừa vào Ma Thiên Các nên không biết. Tại Đại Viêm, Ma Thiên Các chính là nơi bất khả xâm phạm.”
Thẩm Tất nghe vậy khẽ gật đầu. Các chủ quả nhiên là người làm việc lớn, thà làm đầu gà không làm đuôi phượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận