Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 754

Tuyệt Thánh Khí Trí cực đại giáng xuống nhưng chỉ miễn cưỡng to bằng cái đầu của nó!
Ầm! Cương khí bắn ra tung toé giữa bầu trời đêm trông như pháo hoa rực rỡ. Hồng ngư kêu lên một tiếng rồi lặn xuống mặt nước, chìm trong hắc thuỷ.
Lục Châu nhíu mày, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Một nửa lực lượng phi phàm lại không thể đánh giết được sinh vật này? Nó quá mạnh! Lục Châu bỗng nghĩ tới Thừa Hoàng vạn năm trong lời miêu tả của Diệp Thiên Tâm.
“Đây là sinh vật ở hồng liên địa giới?”
Lục Châu vừa lơ lửng trên không trung vừa nhíu mày suy nghĩ. Nếu nơi đây thật sự là hồng liên địa giới, vậy con người làm sao có thể sinh tồn trong không gian hắc ám và hắc thuỷ mênh mông vô bờ này?
Đại Viêm đế sư, nữ tử họ Lạc, Hải Loa… đều là tu hành giả đến từ hồng liên địa giới. Trong ghi chép của nữ tử họ Lạc từng đề cập tới, Đại Viêm và nơi nàng sinh sống không chênh lệch bao nhiêu.
Thế thì đây là đâu?
Trong lúc Lục Châu còn đang suy tư thì đằng xa, sóng to gió lớn lại kéo tới dày đặc.
Con hồng ngư khổng lồ kia bỗng nhảy vọt ra khỏi mặt nước, trông nó càng phẫn nộ hơn trước, lực lượng công kích tới cũng mạnh hơn rất nhiều.
“Muốn báo thù lão phu?” Lục Châu nhớ tới con hồng ngư bé nhỏ kia và viên Hồng Ngư Chi Tâm. Một con cá bé như vậy đã có trăm năm thọ mệnh, vậy con cá khổng lồ này thì sao?
Thế nhưng lực lượng phi phàm trong cơ thể hắn chỉ còn có một nửa. Nếu lại dùng hết thì phải tốn thêm thời gian khôi phục, mà nơi này tuy nguyên khí nồng nặc nhưng lại có quá nhiều nguy hiểm.
Lục Châu không dám chắc chắn trong lúc hắn còn đang khôi phục, liệu có sinh vật nào càng mạnh mẽ hơn lao tới công kích mình hay không.
“Thôi vậy.” Lục Châu nhấc tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm thẻ Một Kích Chí Mạng. Năm ngón tay co lại, thẻ đạo cụ vỡ nát.
Một vòng xoáy cỡ nhỏ xuất hiện trong tay Lục Châu, xoay theo chiều ngược kim đồng hồ, trong khoảnh khắc tạo thành một chưởng Đại Vô Uý Ấn!
Vô Uý xuất hiện, chúng sinh không ngại, vạn dân an lòng.
Chưởng ấn cực lớn rọi sáng phương viên vạn mét, bao trùm toàn bộ thân thể hồng ngư. Ầm!
Âm thanh va chạm vang vọng khắp thiên địa, toàn bộ hắc thuỷ bị khuấy động tạo thành sóng to gió lớn. Cương khí giao thoa bắn ra tia lửa chói lọi trên bầu trời.
[Ting ! đánh giết hung thú Xích Diêu, ban thưởng 5.000 điểm công đức.].
Ban thưởng bậc này khiến Lục Châu không tài nào ngờ tới. “Xích Diêu?”
Đây là tên của hồng ngư?
Cương khí tung hoành một lát rồi từ từ biến mất. Xích Diêu đã bị đập tan, giữa không trung chỉ còn lưu lại một quả cầu màu đỏ. Lục Châu bay tới thu quả cầu vào tay.
[Ting ! thu hoạch được 1 thẻ Xích Diêu Chi Tâm.].
[Xích Diêu Chi Tâm: có thể cung cấp 1.200 năm tuổi thọ.].
Một ngàn hai trăm năm tuổi thọ? Là trùng hợp sao?
Con số này trùng hợp với con số do nữ tử họ Lạc tổng kết được, tu hành giả Đại Viêm muốn đột phá cửu diệp cũng cần một ngàn hai trăm năm tuổi thọ!
Lục Châu cởi trường bào ra, đặt thi thể con hồng ngư nhỏ, Hồng Ngư Chi Tâm và Xích Diêu Chi Tâm vào trong rồi buộc lại, đeo trên lưng.
Lúc này hắn đã chẳng quan tâm đến việc phải giữ hình tượng. Lục Châu mở giao diện Hệ thống lên.
“Mua thẻ Một Kích Chí Mạng!”
Sau khi mua bổ sung một tấm thẻ trị giá mười ngàn điểm công đức, Lục Châu chỉ còn lại hơn ba ngàn điểm.
Cho nên việc dùng thẻ đạo cụ để kiếm thật nhiều Xích Diêu Chi Tâm là chuyện không thể thực hiện được.
Lục Châu mua tấm thẻ này cũng chỉ vì muốn thử thời vận, xem thử còn con Xích Diêu thứ hai nào nữa hay không. Xích Diêu Chi Tâm nếu thật sự có thể tăng thọ mệnh thì đây chính là thứ giúp tu hành giả đột phá cửu diệp!
Cho dù thẻ Một Kích Chí Mạng bán giá hai mươi ngàn điểm công đức, Lục Châu cũng phải mua!
Đáng tiếc, Lục Châu đã bay tới bay lui trên mặt biển hắc thuỷ rất lâu nhưng lại chẳng thấy một con Xích Diêu nào nữa, ngay cả những hung thú khác cũng không xuất hiện.
Hẳn là loại hung thú mạnh mẽ như Xích Diêu sẽ có lãnh địa riêng của mình, các loài hung thú khác đều không dám tới gần.
Vực sâu vạn trượng này có quá nhiều bí mật, cũng quá mức hung hiểm. Trầm ngâm một lát, Lục Châu cảm thấy mình nên trở về.
Lục Châu đạp không bay lên cao. Mỗi khi lực hút xuất hiện, hắn sẽ thi triển một chút lực lượng phi phàm để triệt tiêu lực hút này.
Từ dưới nhìn lên, Lục Châu trông như một vì sao đang bay thẳng lên bầu trời hắc ám, chẳng mấy chốc đã dần biến mất trong bầu trời đêm.
Tại một khu vực lân cận vực sâu vạn trượng, trong một trướng bồng.
Tư Vô Nhai không ngừng phác hoạ lại địa đồ, cuối cùng hoàn thành bức vẽ về địa hình hoàn chỉnh của vực thẳm.
“Đây là địa đồ toàn bộ khu vực sâu vạn trượng, chúng ta bay mất khoảng tám ngày… Phía nam rộng nhất, phía bắc hẹp nhất, tương đương một phần năm chiều dài của lạch trời. Vị trí của Cổ La Thôn cách chúng ta không xa, phía tây là địa phận của Nhu Lợi, bị rừng cây ngăn trở. Phía bắc vượt qua mấy khe núi chính là Vân Nộ Giang. Phía tây Vân Nộ Giang là Nhung Bắc.” Tư Vô Nhai giải thích.
“Đệ vẽ mấy thứ này có tác dụng gì?” Minh Thế Nhân xem thường nói.
“Tứ sư huynh, đây là cái nhìn toàn cục. Vực sâu này quá lớn, bên dưới có thứ gì chúng ta đều không biết. Sư phụ muốn tìm nhị sư huynh chắc chắn sẽ bay loạn dẫn tới mất phương hướng, cho nên dựa vào bức vẽ này, ta đã phái người tiếp ứng ở bên bờ vực thẳm trong toàn khu vực, chờ sư phụ trở về.” Tư Vô Nhai nói, “Chỉ là phía nam của vực thẳm cực kỳ rộng lớn, lại tiếp giáp với phần lạch trời cao nhất nên người của ta không cách nào chạm tới.”
Minh Thế Nhân giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Đệ lợi hại.”
“Đa tạ tứ sư huynh khích lệ.”
Lúc này Phan Trọng bỗng đi tới, khom người nói: “Thất tiên sinh, Hoàng thành báo tin tới, tên tu hành giả bát diệp kia đã bị lục tiên sinh phối hợp với Giáo chủ Cổ Thánh Giáo đánh giết.”
“Tốt.” Tư Vô Nhai gật đầu.
“Nhu Lợi chết đi nhiều cao thủ như vậy, e là sẽ càng kích thích một đám cao thủ khác.” Minh Thế Nhân nói.
Tư Vô Nhai đáp: “Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì liên minh mười hai nước hẳn sẽ được thành lập sớm thôi. Tạp La Nhĩ đã là bát diệp rưỡi, một khi bọn hắn xuất hiện một vị cửu diệp… đó chính là lúc liên minh mười hai nước chân chính đi vào hoạt động.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận