Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 923

Cơ Thiên Đạo lại kiểm tra túi đồ, ngoài một viên đan dược bị lấy đi thì những món đồ khác vẫn còn. Cơ Thiên Đạo rất nghi hoặc trước tên gọi của đan dược: hạt giống Thái Hư.
“Uổng cho ta dạy dỗ nàng ta nhiều điều như thế, vậy mà lại trộm đan dược của ta. Đây là đan dược có thể cải biến tư chất tu hành, sau này ta phải cẩn thận hơn mới được, không thể để cho người khác biết đến sự tồn tại của nó.”
Đoạn ký ức thứ năm:
Cơ Thiên Đạo rốt cuộc cũng về tới Đại Viêm, hoàng đế Lưu Qua bình định dị tộc, thiên hạ thái bình.
Trăm năm sau, tu vi Cơ Thiên Đạo cũng đạt tới Nguyên Thần cảnh bát diệp đỉnh phong.
“Thu đồ đệ.”
Cơ Thiên Đạo quyết định dùng Ma Thiên Các làm căn cơ, thu đồ đệ.
“Phải che giấu lai lịch của một số đồ đệ.”
Ký ức lại bắt đầu trở nên mơ hồ vặn vẹo...
Đoạn ký ức thứ sáu:
“Kế hoạch cửu diệp thất bại trong gang tấc, phải tiếp tục phong ấn thuỷ tinh cầu. Lạc Tuyên biết nơi ta đã từng đi qua, phải phong ấn những ký ức này mới được.”
Hình ảnh trước khi phong ấn lướt qua não hải, là Ma Thiên Các quen thuộc, là lương đình và tầng bình chướng.
Lục Châu mở mắt ra, trở về với thế giới hiện thực.
Trong gian phòng an tĩnh được ánh trăng chiếu rọi, Lục Châu cảm giác như mình vừa ngủ quên một giấc, khi thức dậy đã là thương hải tang điền, thế giới ngoài kia đã trải qua biết bao bể dâu.
Giây phút hoàn hồn ngắn ngủi trôi qua, Lục Châu dần bình tĩnh lại. Bàn tay nâng lên, khối thuỷ tinh cầu ký ức hoá thành bột mịn.
[Ting ! tìm được nửa khối thuỷ tinh cầu ký ức, ban thưởng 5.000 điểm công đức.].
Lục Châu chắp tay sau lưng thở dài, dư vị của mớ ký ức vừa phục hồi khiến hắn tràn ngập nghi hoặc.
“Vùng đất bí ẩn… đan dược cải biến tư chất…”
“Lạc Tuyên…”
Lục Châu khẽ thì thầm. Tuy rằng ký ức Cơ Thiên Đạo đã trở lại nhưng điều đó cũng mang lại rất nhiều nghi hoặc mới.
Nay xem ra Cơ Thiên Đạo có thể trở thành đệ nhất ma đầu Đại Viêm cũng có lý do của nó. Đồng thời ký ức Cơ Thiên Đạo còn mang lại một tin tức đáng kinh ngạc: hắc liên.
Khi đó Cơ Thiên Đạo cũng rất kinh ngạc, nhưng hắn không hiểu biết nhiều về ma thiền. Kỳ thực ma thiền hay phật thiền đều tu ra kim thân màu đen chứ không phải là pháp thân, mà toà kim liên quả thật có màu đen. Sao thứ này lại xuất hiện ở vùng đất bí ẩn đó?
Càng nghĩ càng không hiểu được.
“Thôi vậy.” Cứ tập trung đề thăng tu vi, mọi chân tướng rồi sẽ hiện ra ở trước mắt.
Lục Châu ngồi xếp bằng, vừa định tiến vào trạng thái lĩnh hội Thiên thư thì bên ngoài biệt uyển bỗng truyền tới tiếng bước chân.
“Ai đó?” Lục Châu hỏi.
“Tại hạ là Hạ Trường Thu.”
“Có chuyện gì?”
“Ta thấy biệt uyển của Lục tiền bối có ánh đèn nên qua bẩm báo. Hôm nay Tư Không Bắc Thần đã gửi phi thư, Tư Không Bắc Thần nói muốn đến Thiên Liễu Quan thăm ngài, nhưng trùng hợp ngài không có mặt nên ta đã tự mình gửi phi thư trả lời, nói hắn ngày khác hãy đến. Xin hỏi, ngài có muốn cự tuyệt gặp mặt không?”
“Bảo hắn ngày mai đến đây.”
“Vâng, Lục tiền bối hãy nghỉ ngơi sớm.”
Sau khi Hạ Trường Thu rời đi, Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra xem:
Điểm công đức: 25.940 điểm.
Tuổi thọ còn lại: 219.455 ngày.
Thẻ đạo cụ: 1 thẻ Một Kích Chí Mạng, 138 thẻ Đỡ Đòn Chí Mạng, 5 thẻ Lồng Giam Trói Buộc, Bạch Trạch đang chạy tới hồng liên giới…, Bệ Ngạn, Cát Lượng đang chạy tới hồng liên giới…, Cùng Kỳ, 1 Thẻ Ngụy Trang, Thái Hư Kính, 3 Thẻ Dịch Dung, 3 thẻ Thiểm Diệu Chi Thạch, 1 Thẻ Lôi Cương, 1 thẻ Miễn Dịch Sát Thương.
Vũ khí: Vị Danh, Ngọc Phất Trần, Phán Quan Bút, Cửu Huyền Cầm, Tứ Phương Cơ.
Nếu không nhờ có năm tu hành giả Nguyên Thần cảnh truy kích, chuyến này Lục Châu đến Phi Tinh Trai hoàn toàn thua lỗ. Cũng may đã lấy lại được thuỷ tinh cầu.
“Có lẽ Diệp Chân cố ý che giấu tu vi…”
Càng thuận lợi chứng tỏ càng có vấn đề. Lục Châu lật tay, Thái Hư Kính xuất hiện… Vật này có thể chiếu rọi thương sinh, sau này gặp phải tình huống tương tự có thể lấy ra chiếu thử.
Lục Châu lại lấy ra một viên Thiểm Diệu Chi Thạch, ném về phía Thái Hư Kính. Liệt hoả lập tức bốc lên thiêu đốt Thái Hư Kính, phát ra âm thanh xèo xèo.
Bản thân Lục Châu lại tiến vào trạng thái lĩnh hội Thiên thư.
Trời tờ mờ sáng, phi liễn của Cửu Trọng Điện chậm rãi bay tới.
Trong phi liễn, Diêu Thanh Tuyền chỉ vào một cột sáng bốc lên từ phía Thiên Liễu Sơn rọi thẳng lên trời, khẽ hỏi:
“Điện chủ, đó là cái gì?”
Triệu Giang Hà nói: “Hẳn là một loại vũ khí nào đó. Chỉ là ai lại rảnh như thế nhỉ, vô duyên vô cớ sử dụng vũ khí làm gì? Lãng phí nguyên khí.”
Tư Không Bắc Thần ho nhẹ một tiếng, khoát tay nói: “Có lẽ là bảo bối của Lục tiền bối, lát nữa đến sẽ biết.”
“Vâng.”
Tối hôm qua Cửu Trọng Điện đã nhận được phi thư của Hạ Trường Thu. Với tính tình không thích trì hoãn của Tư Không Bắc Thần, hắn lập tức lệnh cho người điều khiển phi liễn bay tới, thậm chí còn bảo hai đại thủ toạ cùng điều khiển phi liễn, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Thiên Liễu Quan.
Trong biệt uyển của Lục Châu tại Thiên Liễu Quan.
Thái Hư Kính vang lên một tiếng động lớn rồi rơi xuống đất. Lục Châu mở mắt nhìn Thái Hư Kính, khẽ nâng tay, Thái Hư Kính lập tức bay vào lòng bàn tay.
Lục Châu điều động nguyên khí, xung quanh Thái Hư Kính xuất hiện một tầng quang hoa, điều này có nghĩa là Thái Hư Kính đã thành công trở thành vũ khí hoang cấp.
[Ting ! thu hoạch được vũ khí Thái Hư Kính hoang cấp, ban thưởng 1.000 điểm công đức.].
Lục Châu hài lòng gật đầu, thu hồi Thái Hư Kính. Đồ chơi này sau khi thăng cấp sẽ có hiệu quả gì nhỉ? Có phải ngay cả xương cốt cũng soi ra được không?
“Lục tiền bối, Tư Không điện chủ cầu kiến.” Hạ Trường Thu lại đến bên ngoài biệt uyển nói.
“Đã biết.”
Lục Châu rời khỏi biệt uyển, lúc đi ra ngoài chợt thấy Tiểu Diên Nhi đang phi hành trên không trung, bèn gọi: “Xuống đây.”
“Vâng.”
Tiểu Diên Nhi ngoan ngoãn hạ xuống trước mặt sư phụ, nàng còn tưởng sắp bị sư phụ mắng cho một trận, nào ngờ sư phụ lại lấy Thái Hư Kính ra chiếu nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận