Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1649

Tiểu Diên Nhi đột nhiên nói xen vào: “Sư phụ, đồ nhi cũng muốn đi.”
Lục Châu lắc đầu nói: “Thiên phú tu hành của ngươi tuy rằng hơn xa những người khác nhưng còn cách Mệnh Quan thứ ba rất xa. Chờ thời cơ chín muồi, ngươi sẽ có cơ hội thôi.”
“Đồ nhi ba Mệnh Cách rồi nè.” Tiểu Diên Nhi giơ tay lên đếm, “Theo tốc độ này thì mười năm nữa đồ nhi sẽ vượt qua được đại sư huynh và nhị sư huynh…”
“Không phải lần trước nói là năm năm sao?” Lục Châu lườm nàng.
Tiểu Diên Nhi ngượng ngùng đáp: “Đồ nhi quên tính đến chuyện các sư huynh cũng sẽ tiến bộ… Mười năm, chỉ mười năm thôi, sư phụ, lần này là chắc chắn đó!”
Tần Nhân Việt cạn lời.
Đề thăng Mệnh Cách tính kiểu này mà được sao? Cảm giác còn nhẹ nhàng hơn việc ra đầu đường mua đồ ăn thế? Lục huynh đúng là thích đùa với các đồ đệ. Tình cảm sư đồ thật tốt!
Lục Châu hài lòng gật đầu: “Vi sư không lo lắng về thiên phú của ngươi, chỉ sợ ngươi lười biếng.”
Tiểu Diên Nhi bảo đảm nói: “Đồ nhi sẽ cố gắng!”
“Đồ nhi cũng cố gắng nữa.” Hải Loa nói theo.
Vu Chính Hải bật cười sảng khoái: “Ta chờ cửu sư muội vượt qua ta.”
Ngu Thượng Nhung cũng mỉm cười nói: “Cửu sư muội và tiểu sư muội thiên phú hơn người, đó là chuyện sớm muộn thôi.”
Nghe các đồ đệ Ma Thiên Các tâng bốc nhau, Tần Nhân Việt cảm thấy khó hiểu. Người có hạt giống Thái Hư thì không ai khen, lại toàn tâng bốc những người khác. Nghĩ lại thì có lẽ bọn hắn sợ Minh Thế Nhân quá mức kiêu ngạo, vì muốn đồ đệ trưởng thành mà Lục huynh nhọc lòng không ít nha.
“Đã như vậy, Lục huynh hãy ở lại đạo trường Tần gia một thời gian, huynh thấy thế nào?” Tần Nhân Việt cười nói.
Hiện tượng mất cân bằng sẽ tiến thêm một bước, nếu có một vị đại năng ở Tần gia thì không còn gì tốt hơn.
“Lão phu rời Ma Thiên Các quá lâu, cũng đến lúc nên trở về.” Lục Châu nói.
Thanh liên giới và bí ẩn chi địa có lớn cũng không phải là địa bàn của hắn. Đám người Ma Thiên Các cũng gật đầu, bọn hắn đều muốn trở về rồi.
Tần Nhân Việt nói: “Lục huynh xin nghe ta giải thích.”
Lục Châu gật đầu, ra hiệu cho hắn nói tiếp.
“Ta có thể hiểu được tâm tình của các vị, rời xa quê hương có ai là không nhớ. Chỉ là hiện tượng mất cân bằng khiến hoàn cảnh ở kim liên, hắc liên và hồng liên đều không tốt, rất khó tìm được nơi thích hợp để tu hành như đạo trường Tần gia và các loại tài nguyên phụ trợ.”
“Hơn nữa các vị muốn từ thanh liên giới trở về cũng không mất thời gian. Ta sẽ chuẩn bị cho Lục huynh một khối ngọc phù truyền tống tập thể, đồng thời lệnh cho phù văn sư xây dựng phù văn thông đạo nối thẳng đến kim liên. Các vị thấy thế nào?”
Đám người Ma Thiên Các không nói gì. Quả thật lời Tần Nhân Việt nói rất hợp tình hợp lý. Mọi thứ ở đây đều thích hợp để tu hành hơn kim liên giới nhiều.
Nhưng mọi việc vẫn phải chờ Lục Châu quyết định.
Trầm mặc một lát, Lục Châu nói: “Trên đời này không có bữa trưa miễn phí.”
Tần Nhân Việt lập tức xua tay: “Lục huynh đừng nghĩ nhiều. Ta thành tâm đối đãi Lục huynh như bằng hữu, chỉ thế mà thôi. Nếu Lục huynh cảm thấy chỗ của ta không ổn thì có thể rời đi bất cứ lúc nào.”
Đã nói đến nước này, ai còn dám mặt dày rời đi?
Lục Châu nói: “Lão phu từ trước đến nay không thích thiếu nhân tình người khác. Ngươi có yêu cầu gì thì nói ra đi.”
Tần Nhân Việt cười cười: “Yêu cầu thì không có, nhưng nguyên vọng thì có hai.”
Đám người Ma Thiên Các tròn mắt, không còn gì để nói. Quả nhiên là lão hồ ly!
“Nói đi.” Lục Châu thản nhiên nói.
“Mấy năm nay ta khổ tâm tu đạo, cố gắng nghiên cứu đạo lực lượng, nhưng dù có nghiên cứu thế nào thì cũng không thể tiến thêm một bước. Nếu có thể, ta muốn mời Lục huynh chỉ điểm một chút.”
Ngoài mặt Lục Châu vẫn thản nhiên như không nhưng trong lòng thì đang nhổ nước bọt.
Lão phu còn chưa lĩnh ngộ được đạo lực lượng đây, phải dựa vào Tử Lưu Ly và thần thông Thiên thư mới miễn cưỡng có tu vi chân nhân, lấy cái gì mà chỉ điểm cho ngươi?
“Loại sự tình này phải xem năng lực lĩnh ngộ của mỗi người.” Minh Thế Nhân nói.
Thông thường, chỉ có chính thức bái sư mới được sư phụ truyền thụ cho công pháp và tâm đắc lĩnh ngộ đạo lực lượng. Còn lại đều là vấn đề cấm kỵ, chẳng ai nguyện ý chia sẻ loại chuyện này. Đây cũng là lý do Tần Nhân Việt chịu tốn bao công sức để chiêu đãi bọn hắn.
Tần Nhân Việt cười nói: “Đó là đương nhiên, ta và Lục huynh cũng không phải sư đồ, việc chỉ điểm cũng giới hạn trên giao lưu học hỏi mà thôi. Lĩnh ngộ không được thì là lỗi của ta, sao có thể trách Lục huynh.”
Lục Châu gật đầu nói: “Yêu cầu thứ hai.”
Tần Nhân Việt nói: “Tứ đại chân nhân hiện nay chỉ còn lại hai, theo pháp tắc cân bằng, rất có thể thanh liên giới sẽ xuất hiện hung thú cấp thú hoàng. Hoặc nó sẽ cư ngụ tại bí ẩn chi địa gần thanh liên, hoặc sẽ tiến hành xâm lấn thanh liên. Ta không tin tưởng Phạm Trọng, cho nên lúc cần thiết, hy vọng Lục huynh ra tay giúp đỡ.”
Minh Thế Nhân nghi hoặc hỏi:
“Pháp tắc cân bằng có mục đích cân bằng thực lực tổng hợp của hai bên hồng tuyến. Nếu sư phụ ta giết nó, vậy chẳng phải hiện tượng mất cân bằng vẫn còn đó, sau đó dẫn tới một con thú hoàng khác sao? Như vậy thì giết đến bao giờ?”
Yêu cầu này rất là hố người nha.
Tần Nhân Việt nói: “Thú hoàng sẽ không dễ dàng xuất hiện, hung thú tại khu vực trung tâm vô cùng cường đại nhưng cũng có chạy đến đây bao giờ đâu. Thái Hư sẽ không để bọn chúng làm loạn. Hơn nữa cũng có thể dùng cách xua đuổi nó, như vậy thì sẽ không ảnh hưởng đến sự cân bằng.”
Đám người gật đầu. Lục Châu cũng nói: “Được.”
Tần Nhân Việt mừng rỡ vô cùng, vội vàng phất tay: “Mau dọn dẹp đạo trường Nam Sơn, tất cả đệ tử Tần gia đều không được tự tiện đến gần.”
“Vâng.”
Bốn mươi chín kiếm khách lĩnh mệnh, bay về phía đạo trường Nam Sơn.
Lục Châu và đoàn người Ma Thiên Các không phải đợi lâu đã có đệ tử Tần gia dẫn đến đạo trường Nam Sơn.
Các đệ tử Tần gia đang luyện kiếm trên đạo trường, bốn mươi chín kiếm khách bay tới, Nguyên Lang ra lệnh:
“Chân nhân có lệnh, tất cả đệ tử trong đạo trường Nam Sơn phải lập tức rời đi, không được quấy nhiễu khách quý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận