Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1430

Lục Châu lại tiếp tục dụ dỗ: “Ngươi có thể ra điều kiện với lão phu.”
“Không có điều kiện gì hết!”
Lúc này Diệp Thiên Tâm cũng nói vào: “Chúng ta có thể thay ngươi đi tìm Đoan Mộc chân nhân.”
Lục Ngô ngẩng đầu, thân thể cứng đờ.
Vạn vật trong thế gian đều có linh tính. Con người có cảm tình, những động vật khác sao lại không có?
Đoan Mộc chân nhân là chủ nhân, cũng là điểm yếu của nó.
Thấy nó do dự, Lục Châu liền biết có hy vọng, bèn nói:
“Lão phu biết Thái Hư rất mạnh… Năm đó Đoan Mộc chân nhân bị bắt đi, cho dù lão phu thật sự là Lục Thiên Thông thì cũng đành bất lực.”
“Lão phu chỉ mượn dùng Mệnh Cách Chi Tâm của ngươi, sau khi dùng xong sẽ trả ngay, đối với ngươi không có bất kỳ tổn hại gì.”
Lục Ngô cúi thấp đầu đánh hơi Đoan Mộc Sinh vài lần như muốn xác nhận, sau đó lại nghiêng đầu về phía Lục Châu, nhưng không nghe ra được khí tức quen thuộc nào.
Nó mở miệng nói: “Pháp thân.”
Lục Châu đáp: “Như ý ngươi.”
Ông !
Vốn cho rằng pháp thân Thiên Giới Bà Sa ba Mệnh Quan sẽ xuất hiện, nhưng lúc này trong lòng bàn tay Lục Châu lại có một toà lam pháp thân cỡ nhỏ Bát Pháp Vận Thông.
Rất nhỏ yếu.
Đầu óc Diệp Thiên Tâm và Hải Loa mơ mơ hồ hồ chẳng hiểu vì sao.
Lục Ngô thì trợn trừng đến mức muốn rơi cả tròng mắt ra ngoài. Mặt nó dán sát vào lam pháp thân, giọng run lên:
“Được!”
Không biết vì cái gì, khi vừa nhìn thấy lam pháp thân, Lục Ngô lại đồng ý sảng khoái như thế.
Lục Châu vốn định đồng thời gọi ra hai pháp thân để gây ấn tượng với nó, nào ngờ một cái Bát Pháp Vận Thông đã dụ được nó rồi!
Trong lúc hắn còn đang nghi hoặc, Lục Ngô bỗng há miệng.
Một viên Mệnh Cách Chi Tâm sáng long lanh từ dưới bụng nó vọt lên, bay ra khỏi hàm răng sắc nhọn, tiến về phía Lục Châu.
Lục Châu thu hồi lam pháp thân, vươn tay cầm lấy. Viên Mệnh Cách Chi Tâm cấp thú hoàng toả ra hàn ý bức người, năng lực ngự thuỷ hơn xa của Bồ Di, đồng thời lại thêm năng lực băng phong siêu quần.
Trước đó năng lực băng phong của Lục Châu là dựa vào Tử Lưu Ly. Một khi có được viên Mệnh Cách Chi Tâm này, tu vi hắn càng đề cao thì năng lực băng phong sẽ càng mạnh, không thua gì thú hoàng.
“Nếu lão phu không trả Mệnh Cách Chi Tâm cho ngươi, thực lực ngươi sẽ hao tổn rất nhiều, khi đó đồ nhi của lão phu sẽ lâm vào hiểm cảnh.”
Lục Ngô nói: “Hy vọng ngươi tuân thủ… lời hứa hẹn. Chờ ngươi!”
Nó không hề do dự, nằm bẹp xuống đất.
Kỳ thực nó cũng không còn cách nào khác. Trong trận chiến ở Kiếm Bắc quan, nó đã hao tổn một trái tim. Còn chưa kịp khôi phục thì lại lấy ra một viên nữa, thực lực đại giảm. Nếu nó tuỳ tiện rời khỏi nơi này, hậu quả sẽ vô cùng khó lường.
Lục Châu cũng hiểu, hôm nay mình hù doạ được Lục Ngô là vì ba điểm: một, Lục Ngô cho rằng hắn là Lục Thiên Thông, cao thủ cấp bậc chân nhân. Hai, vì Đoan Mộc Sinh là hậu nhân của Đoan Mộc Điển. Ba, nếu chính diện lấy cứng đối cứng, Lục Ngô sợ.
Ngoài ra còn có một nguyên nhân rất quan trọng là lam pháp thân.
Có thể thấy trước đây Lục Ngô đã từng nhìn thấy lam pháp thân.
Vấn đề này đợi một thời gian phải làm cho rõ ràng. Lục Châu không cho rằng trên đời này cũng có người tu hành lam pháp thân như mình.
“Sư phụ, chúng ta trở về sao?” Hải Loa hỏi.
Lục Châu lắc đầu: “Tìm một nơi bí ẩn để ẩn náu trước đã, viên Mệnh Cách Chi Tâm này còn phải trả cho Lục Ngô.”
Diệp Thiên Tâm và Hải Loa khẽ gật đầu.
Trong mắt đồ đệ, Lục Châu là cao thủ thông qua hai Mệnh Quan, cần Mệnh Cách Chi Tâm của thú hoàng cũng không có gì lạ.
“Sư phụ, thật sự phải trả cho nó sao?” Hải Loa hỏi.
Lục Châu cốc một cái lên trán nàng: “Về sau đừng nghe Tiểu Diên Nhi nói bậy bạ nữa.”
Diệp Thiên Tâm che miệng cười trộm. Hải Loa sờ sờ trán, chẳng hiểu mình sai ở đâu.
“Lục Ngô thà rằng thiếu hụt tinh khí cũng muốn bảo mệnh cho tam sư huynh ngươi, có thể thấy nó không hề tham muốn hạt giống Thái Hư. Nguyên khí trong bí ẩn chi địa rất phức tạp, có lực lượng suy bại, cũng có sinh cơ nồng đậm. Nếu vi sư đưa tam sư huynh ngươi về sẽ không thể cân bằng được lực lượng suy bại trong cơ thể hắn, chỉ còn cách diệt trừ tận gốc loại lực lượng này. Mà như thế thì tam sư huynh ngươi chắc chắn mất đi một đại kỳ ngộ.” Lục Châu giải thích.
Diệp Thiên Tâm gật đầu nói: “Tam sư huynh có truy cầu đối với đạo tu hành hơn hẳn người khác. Sư phụ làm thế rất đúng.”
“Vâng.” Hải Loa gật đầu phụ hoạ.
“Nếu không trả Mệnh Cách Chi Tâm cho Lục Ngô, thực lực của nó sẽ bị hao tổn mạnh, tam sư huynh cũng sẽ gặp nguy hiểm.” Diệp Thiên Tâm nói.
Hải Loa gật đầu.
Thừa Hoàng mang ba người đi đến một dãy sơn mạch khác.
Khi đi ngang qua một sơn động, Lục Châu bỗng lên tiếng: “Dừng lại.”
Sơn động khô ráo, hoàn cảnh bên trong không tệ lắm, nguyên khí xung quanh cũng đủ nồng đậm.
Để đảm bảo an toàn, Lục Châu mặc niệm thần thông Thiên thư bao trùm phương viên mấy ngàn mét. Sau khi xác định không có hung thú cấp thú vương trở lên mới nói:
“Vi sư muốn ở chỗ này nghỉ ngơi vài ngày, hai tỷ muội các ngươi đừng đi xa.”
Diệp Thiên Tâm và Hải Loa đồng thanh đáp: “Vâng.”
Các nàng biết sư phụ muốn khai Mệnh Cách, không dám khinh suất, bèn tìm một vị trí ổn thoả ở gần đó để ẩn nấp.
Trong sơn động.
Lục Châu khoanh chân ngồi xếp bằng, lấy ra bản đồ Mệnh Cách, so sánh với Mệnh Cung.
Mệnh Cách chia làm ba khu vực, Thiên Địa Nhân. Rất nhiều Thiên Giới Bà Sa chỉ mở khu vực Nhân, một số thẩm phán giả mở từ một đến hai ô Mệnh Cách Địa. Đến cảnh giới như Tháp chủ Hắc Tháp Bạch Tháp mới có thể mở ra ô Mệnh Cách Thiên, thậm chí có khi còn không mở một ô Thiên nào, tuỳ vào thiên phú tu hành của từng người.
Ô Mệnh Cách Thiên còn được gọi là “đại Mệnh Cách”.
Đại Mệnh Cách yêu cầu Mệnh Cách Chi Tâm rất cao cấp, đương nhiên cũng sẽ gia tăng tu vi tương ứng.
Năm ô Nhân, ba ô Địa… Mệnh Cách thứ chín đã mở ô Thiên thì hơi sớm.” Lục Châu lẩm bẩm.
Nhưng để Mệnh Cách Chi Tâm của thú hoàng vào ô Nhân thì mới là lãng phí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận