Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1275

Lục Châu ngoài mặt bình tĩnh vô ba nhưng trong lòng lại đang không ngừng suy nghĩ.
Suy cho cùng hắn vẫn chỉ là năm Mệnh Cách, dựa vào thần thông Thiên thư có thể gắng gượng đối kháng với mười hai Mệnh Cách, nhưng nếu thật sự luận bàn với cường giả mười ba Mệnh Cách Lam Hi Hoà thì đúng là chả có phần thắng nào.
Lôi Cương? Chắc chỉ còn biện pháp này thôi.
Không thể dùng thẻ Một Kích Chí Mạng, nếu diệt đi một Mệnh Cách của người ta, thanh danh của lão phu sẽ bị tổn hại.
Mà giá thẻ bây giờ cũng quá đắt.
Hai người bay về phương xa, bốn phía vang lên âm thanh quỷ dị.
Răng rắc !
Giữa thiên địa có cơn gió mang theo hàn ý lạnh thấu xương đánh tới, từng hạt bông tuyết dưới đất từ từ bay ngược lên không trung, tựa như đất trời bị đảo ngược.
“Đây là chiêu thức gì?” Tư Vô Nhai tròn mắt nói.
Ninh Vạn Khoảnh đi tới bên cạnh hắn nói: “Cứ xem tiếp đi, chúng ta cũng rất ít khi được tận mắt nhìn thấy Tháp chủ ra tay, càng đừng nói tới những thủ đoạn đặc biệt này.”
Nói thẳng ra chính là, hắn cũng không biết.
Bông tuyết bay lên cao, âm thanh răng rắc càng lúc càng mãnh liệt, không gian như bị đông kết lại.
Đám người Vu Chính Hải cảm thấy lạnh run.
“Đây là một loại băng phong thuật còn đáng sợ hơn cả Tuyệt Đối Linh Độ.” Tư Vô Nhai lùi lại.
Ninh Vạn Khoảnh nói: “Đừng lo lắng, trong Bạch Tháp có đạo văn đặc thù bảo hộ, huống hồ gì Tháp chủ sẽ không ra tay với kiến trúc phòng ốc.”
Trên không trung.
Toàn thân Lục Châu rất nhanh đã bị bông tuyết bao phủ. Cảm giác lạnh lẽo xâm nhập vào cơ thể khiến hắn nhớ tới mình còn một đống thẻ phòng ngự chưa xài đến.
Lục Châu mở giao diện đạo cụ ra xem.
Phòng ngự cấp một: 10.000 điểm công đức, giảm 90% tổn thương, duy trì liên tục 10 giây.
Phòng ngự cấp hai: 8.000 điểm công đức, giảm 80% tổn thương, duy trì liên tục 10 giây.
“Mua hai cái cấp một.” Hiện tại Lục Châu có thể xem là đại gia điểm công đức.
Năm Mệnh Cách ngăn trở 10% tổn thương do mười ba Mệnh Cách gây ra, hẳn là ổn nhỉ?
Răng rắc, răng rắc… âm thanh đông kết càng lúc càng vang.
Vù!
Thân ảnh Lam Hi Hoà biến mất, ngay sau đó xuất hiện phía trên Lục Châu một góc 45 độ, trong tay cầm vũ khí Hạo Nguyệt toả quang mang bốn phía đánh tới.
Nguyên khí trong đan điền khí hải Lục Châu lập tức bị đông cứng, không cách nào điều động.
Lục Châu bóp nát thẻ phòng ngự cấp một.
Trong đan điền khí hải như được dòng nước ấm tưới lên, chạy khắp toàn thân và kỳ kinh bát mạch, nguyên khí tràn ngập, đại bộ phận hàn ý đều bị xua tan.
Tuy vậy, khi Lam Hi Hoà đến gần, hàn ý lại bành trướng ra càng lúc càng mạnh.
Đúng là tấm thẻ vô dụng. Thứ đánh chết hắn không phải 90% đã bị ngăn trở kia mà là 10% còn lại.
Lục Châu không hề do dự xuất chưởng !
“Lôi Cương!”
Trên bầu trời lập tức xuất hiện mây đen vần vũ, lòng bàn tay Lục Châu đánh ra một tia kinh lôi, va chạm với Hạo Nguyệt trong tay Lam Hi Hoà.
Ầm!
Lôi Cương phá vỡ hư không đánh về phía Lam Hi Hoà.
Lam Hi Hoà kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tia Lôi Cương bổ xuống, bật thốt lên: “Lục các chủ còn biết Lôi Cương?”
Ầm ầm!
Lam Hi Hoà bị đánh bật ra sau, lăng không xoay mấy vòng.
Nàng giơ tay phải đánh ra luồng ánh sáng như thái dương, ngăn cản dư uy của Lôi Cương. Sóng năng lượng tản ra, bông tuyết bốn phía bị đè xuống, quang mang trong tay nàng mới biến mất.
Bốn phía khôi phục lại như trước, hai người đứng đối diện nhìn nhau.
Trong lòng Lục Châu đang chảy máu không thôi. Hai tấm thẻ mới thắng được một chiêu, sớm biết như vậy nên đòi tiền đặt cược cao cao một chút.
Đúng là thua lỗ mà.
“Chiêu thứ nhất, ngươi thua.” Lục Châu vuốt râu nói.
Lam Hi Hoà lắc đầu: “Không, là ngươi thua mới đúng.”
Lục Châu có chút ngơ ngác.
Sao lại là lão phu thua? Ngươi muốn thẻ Lôi Cương kích phát 1% tất sát kia thì mới chịu phục à?
Lam Hi Hoà nói: “Vừa rồi ta sử dụng năng lực của Mệnh Quan, phối hợp với Nhật Nguyệt Tinh Luân khiến cho nguyên khí đảo ngược, càn không điên đảo. Lục các chủ cưỡng ép điều động nguyên khí là cách làm hại người hại mình, tự tổn hại một ngàn để thương địch tám trăm.”
Lục Châu hết nói nổi. Nữ nhân này muốn quỵt nợ sao?
“Ngươi bây giờ hẳn là không thể nào điều động nguyên khí được nữa, kỳ kinh bát mạch đã bị nguyên khí làm cho hỗn loạn.” Lam Hi Hoà tự tin nói.
Nàng vừa dứt lời, thân ảnh Lục Châu đã nhoáng lên, trong lòng bàn tay xuất hiện kim sắc Tinh Bàn.
Tinh Bàn kia chỉ có năm Mệnh Cách, nhưng trong mắt mọi người thì hắn đang cố ý ẩn giấu thực lực.
“Lão phu ra chiêu trước.” Lục Châu khống chế Tinh Bàn bay đi.
Lam Hi Hoà nhíu chặt mày, khẽ lẩm bẩm: “Sao lại không bị ảnh hưởng?”
Nàng cấp tốc huy động song chưởng, một chưởng đánh ra quang mang như thái dương, một chưởng cầm Hạo Nguyệt.
Nhật Nguyệt Đồng Huy.
Tinh Bàn của Lục Châu còn chưa hạ xuống đã biến mất giữa không trung. Tinh Bàn năm Mệnh Cách chỉ có thể dùng để làm động tác giả chứ đánh được ai…
Trong lòng bàn tay Lục Châu xuất hiện quang mang màu tím. Tử Lưu Ly!
Trong phạm vi trăm mét, không gian trở nên mông lung vặn vẹo.
“Hợp cấp?” Lam Hi Hoà cảm nhận được cái lạnh đến cực hạn, lập tức lấy ra Nhật Nguyệt Tinh Luân đón đỡ.
Ầm!
Ninh Vạn Khoảnh nhướng mày nói: “Tất cả mọi người bảo hộ Bạch Tháp!”
“Vâng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận