Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 819

Đám người đứng bên dưới ngây ngốc nhìn. Lấy tu vi bát diệp đánh Cùng Kỳ như con… thử hỏi thế gian này còn ai làm được?
Đặc biệt là hai tên tu hành giả hồng liên bị Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ canh chừng, đầu óc đặc quánh không còn suy nghĩ được nữa. Bọn hắn truyền về tin tức cho Thiên Vũ Viện, nói rằng Đại Viêm có cường giả thực lực cửu diệp… Nhưng hiện tại xem ra bọn hắn đã đánh giá quá thấp thực lực của vị cửu diệp Đại Viêm này!
Lục Châu bễ nghễ nhìn Cùng Kỳ. Cùng Kỳ thở dốc không ngừng, miệng gâu gâu hai tiếng như đang cầu khẩn.
“Muộn rồi.” Lục Châu nói. “Sinh tử hữu mệnh, phú quý do trời. Có thể sống được hay không thì phải xem tạo hoá của ngươi… Lôi Cương!”
Lục Châu lật tay, Vị Danh Kiếm biến thành thẻ Lôi Cương. Đây là tấm thẻ Lôi Cương cuối cùng của Lục Châu, có 1% khả năng tất sát mục tiêu, 10% khả năng đánh nó trọng thương.
Thẻ Lôi Cương vỡ vụn ra. Trên bầu trời mây đen kéo đến, sấm chớp đì đùng. Một đạo cương khí màu tím xuất hiện nhanh như thiểm điện bổ xuống đầu Cùng Kỳ.
Ầm!
Lục Châu lẳng lặng chờ xem kết quả sau khi Cùng Kỳ bị thẻ Lôi Cương đánh trúng. Không có thông báo đánh giết mục tiêu, không có ban thưởng điểm công đức.
Xem ra nó khá là may mắn.
Toàn thân Cùng Kỳ cháy đen như bị sét đánh trúng, nó vốn đã bị trọng thương, nay không thể gắng gượng được nữa, thân thể khổng lồ của nó rơi từ trên không trung xuống.
Đám người lên tiếng kinh hô.
Ầm! Cùng Kỳ nện xuống đất tạo thành một cái hố sâu hoắm.
Lục Châu hạ xuống, trong lòng bàn tay là thẻ Một Kích Chí Mạng. Bầu trời thành Dự Châu rốt cuộc cũng trở nên yên tĩnh.
Toàn bộ tu hành giả trong thành đều kéo tới quan sát Cùng Kỳ. Đôi mắt Cùng Kỳ khẽ chớp, toàn thân cháy đen, khí tức sinh mệnh mong manh yếu ớt vô cùng.
Lục Châu nhíu mày… Lão phu ra tay quá nặng rồi sao? Trọng thương thành thế này rồi, còn dùng làm toạ kỵ được không?
Hắn nhìn Cùng Kỳ, khẽ nói: “Nếu ngươi chịu thần phục, lão phu có thể cứu ngươi.”
Gâu…
Cùng Kỳ kêu lên một tiếng vô lực. Ngay sau đó, âm thanh thông báo của Hệ thống vang lên:
[Ting ! Cùng Kỳ đã thần phục, thành công nhận chủ, ngài đã trở thành chủ nhân của Cùng Kỳ, ban thưởng 5.000 điểm công đức.].
Thành công! Lục Châu hài lòng gật đầu.
Thấy bộ dạng bị đốt cháy khét lẹt của Cùng Kỳ, Lục Châu thầm nghĩ, hay là lão phu chơi trò lật lọng, một cước đạp chết nó để thu hoạch điểm công đức?
“Thôi vậy… Ngươi đã thần phục, lão phu sẽ thực hiện lời hứa của mình.”
Lục Châu đánh ra một chưởng. Lực lượng phi phàm cuối cùng còn sót lại trong cơ thể bị bức ra, lam liên rơi xuống, liên diệp nở rộ, sinh cơ bao phủ lấy cơ thể Cùng Kỳ.
“Chưa đủ.” Lục Châu nhíu mày. Lần này hắn lấy ra một tấm Tuyệt Địa Liệu Thương.
Hiệu ứng của Từ Hàng Phổ Độ xuất hiện, hai luồng trị liệu song song xuất hiện bao bọc lấy Cùng Kỳ.
Cùng Kỳ muốn nâng chân lên nhưng lại không còn sức lực động đậy. Nó chỉ có thể chớp chớp mắt, thở nhè nhẹ.
Một lát sau, Cùng Kỳ nhắm mắt lại, trong miệng nó phát ra một tiếng kêu khe khẽ cuối cùng.
Gâu…
Đám tu hành giả vây xung quanh thở dài tiếc nuối. Bọn họ biết mục đích của Cơ tiền bối, nhưng thật đáng tiếc, thu phục một con toạ kỵ là việc vô cùng gian nan, huống chi lại còn là toạ kỵ hung ác như Cùng Kỳ. Dân gian có câu, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Một hung thú cuồng bạo như nó sao có thể trở thành toạ kỵ ngoan ngoãn biết nghe lời?
Mọi người khẽ thở dài. Có tu hành giả lên tiếng:
“Cơ tiền bối thần uy cái thế thật khiến người người bội phục. Chỉ tiếc con hung thú này vẫn cố chấp chống cự, rốt cuộc lại tự tìm đường chết.”
“Cũng may Cơ tiền bối đến đây kịp thời, nếu không thành Dự Châu phen này gió tanh mưa máu, thây phơi đầy đồng.”
Lục Châu nhìn kỹ Cùng Kỳ. Cho đến bây giờ hắn vẫn chưa nhận được thông báo và ban thưởng khi Cùng Kỳ tử vong. Rõ ràng nó vẫn chưa chết.
Cùng Cùng Kỳ chiến đấu lâu như vậy, hao sạch lực lượng phi phàm, lại tốn không ít thẻ đạo cụ, nếu nó cứ thế mà chết thì Lục Châu lỗ sặc máu.
Lục Châu không rời đi, những người khác đương nhiên cũng không dám kích động, tiếp tục lăng không quan sát.
Trên bầu trời không còn bình chướng, cũng không có mây xanh che chắn, ánh mặt trời gay gắt thiêu đốt đại địa, cũng không ngừng thiêu đốt Cùng Kỳ đã nhắm chặt mắt.
Đám tu hành giả đều có năng lực và tu vi bảo vệ bản thân không bị cháy nắng nên không mấy quan tâm đến nhiệt độ bên ngoài.
Chỉ là Cùng Kỳ không được may mắn như vậy.
[Ting ! Cùng Kỳ từ bỏ sinh mệnh.].
[Ting ! đánh giết Cùng Kỳ, thu hoạch được 5.000 điểm công đức.].
“Từ bỏ?”
Chết thật rồi sao?
Lão phu cực cực khổ khổ thuần phục ngươi như vậy, chỉ chớp mắt đã không còn rồi?
Tại sao lại phải từ bỏ?
Trong lòng Lục Châu tràn đầy nghi hoặc. Còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng thì ầm một tiếng, Bệ Ngạn từ trên không hạ xuống ngay đúng thi thể Cùng Kỳ, hai chân đạp mạnh.
“Bệ Ngạn, leo xuống.”
So sánh với Cùng Kỳ, Bệ Ngạn trông nhỏ nhắn hơn rất nhiều.
Bệ Ngạn ngoan ngoãn nghe lời Lục Châu, từ trên thi thể Cùng Kỳ nhảy xuống rồi ngồi xổm ở bên cạnh nó, hai mắt nhìn Cùng Kỳ chằm chằm không rời.
Rắc !
Một tiếng giòn tan vang lên.
Hả? Lục Châu nhìn về phía thi thể Cùng Kỳ. Thân thể bị đốt cháy khét của nó dường như đang bị vỡ ra, tiếng răng rắc vang lên không ngừng.
Rắc ! Rắc !
Các tu hành giả đang quan sát trên không trung lộ vẻ kinh ngạc.
“Đây là…”
“Thật không thể tin nổi!” Có tu hành giả tán thưởng gật đầu. “Lúc nhỏ ta rất thích đọc các cổ tịch có liên quan đến hung thú… Chỉ là không ngờ bây giờ thật sự được nhìn thấy Cùng Kỳ. Cùng Kỳ cực kỳ hung ác, hiếu chiến và thích tranh đấu. Muốn thuần phục Cùng Kỳ đã thành niên là điều hoàn toàn không có khả năng. Nhưng mà… có thể thuần phục Cùng Kỳ ấu niên.”
“Cùng Kỳ ấu niên?”
“Mọi người cứ nhìn xem sẽ hiểu.”
Rắc…
Tiếng nứt vỡ không ngừng vang lên mãi cho đến khi phần bụng Cùng Kỳ hoàn toàn nứt ra.
Soạt!
“Sinh con?” Đám người hoảng hốt kinh hô.
Lục Châu cũng kinh ngạc nhìn phần bụng Cùng Kỳ… quả nhiên từ trong vết nứt xuất hiện một con Cùng Kỳ sơ sinh, đôi cánh nó bé như một đứa trẻ, bộ lông màu vàng nâu, bốn chân nó run rẩy leo ra khỏi bụng mẹ, toàn thân lung lay như lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận