Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1994: Chỉ có người chết mới không tranh

“Tuy ta không biết ngươi nghe được mấy tin tức này từ ai, nhưng cẩn thận đừng để người khác châm ngòi ly gián.”
“Nhưng nghĩ kỹ lại thì giữa chúng ta hình như có châm ngòi cũng chả ích gì. Lui một bước mà nói, ngươi có thể không cần coi ta là bạn, chúng ta vốn là lợi dụng lẫn nhau, chúng ta đều có chung mục tiêu và lợi ích.”
Thất Sinh nói xong, lẳng lặng nhìn Chư Hồng Cộng.
Chư Hồng Cộng vốn không am hiểu công phu mồm mép, muốn biện luận cũng không nói lại Thất Sinh. Nhưng quả thật Thất Sinh nói rất có lý.
Không coi nhau là bằng hữu thì cũng là người cùng chung lợi ích.
Ngữ khí Chư Hồng Cộng hoà hoãn trở lại. “Ngươi đã có năm Trấn Thiên Xử, mục đích ngươi sưu tập thứ này là để làm gì?”
“Lần trước ta đã giải thích với ngươi.” Thất Sinh kiên nhẫn nói, “Thiên đạo sụp đổ là chuyện sớm muộn, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian. Trước lúc đó, chúng ta cần phải chuẩn bị các thủ đoạn để tự bảo vệ mình, đồng thời cố gắng đề thăng tu vi.”
“Ngươi có lòng tốt như vậy?” Chư Hồng Cộng nói.
“Không tính là lòng tốt. Ta cũng chỉ vì chính mình. Nếu ta không cho các ngươi chút chỗ tốt thì sao các ngươi chịu giúp ta làm việc? Quan hệ giữa chúng ta là lợi dụng lẫn nhau, người nên thực sự thu hồi chút tâm tư kia chính là các ngươi mới đúng.”
Chư Hồng Cộng á khẩu không thể đáp lời.
Nghĩ kỹ lại, hình như từ đầu tới đuôi đều là do hắn tự mình đa tình. Người ta rất thẳng thắn thừa nhận quan hệ lợi dụng lẫn nhau, hắn còn có thể làm sao? Một quyền đấm chết người?
Thất Sinh liếc nhìn Chư Hồng Cộng, cười ha hả mấy tiếng.
“Nếu ngươi thật sự lo lắng ta lừa gạt ngươi, vậy chúng ta kết thúc hợp tác ở đây cũng được. Chúng ta phân rõ giới hạn, ngươi đi đường ngươi, ta đi đường ta. Thấy thế nào?”
Nói xong hắn lại bồi thêm một câu: “Về sau ngươi ở Thánh Điện gặp phiền phức nhớ đừng đến tìm ta đấy.”
Thất Sinh đứng dậy đi ra ngoài.
Hắn vừa đi tới cửa, Chư Hồng Cộng đã nhịn không được nói: “Chờ đã.”
“Còn có việc gì?”
“…Đùa chút thôi mà, làm gì nghiêm túc dữ vậy?” Chư Hồng Cộng cười cười nói, “Ngươi thẳng thắn như vậy, sao ta có thể ngưng hợp tác với ngươi được chứ?”
Thất Sinh không xoay người lại, nhưng trong mắt hắn hiện lên ý cười.
Chư Hồng Cộng tiếp tục nói: “Lần này đến Huyền Dặc điện chấp hành nhiệm vụ, ta bị người của Hắc Đế mai phục nên tâm tình không quá vui vẻ, ngươi bỏ qua cho ta nha.”
Lúc này Thất Sinh mới xoay người lại nói: “Ngươi xác định là bị mai phục chứ không phải nghe người khác hoa ngôn xảo ngữ?”
Chư Hồng Cộng nghiêm mặt nói:
“Sao ta có thể tin lời tiểu nhân nói bậy, ta là loại người đó sao? Chúng ta hợp tác đã bao nhiêu năm, ta còn không tin được ngươi? Đám người ngu ngốc kia có nói gì cũng không thể dao động tín nhiệm ta dành cho ngươi đâu!”
“Thật chứ?” Thất Sinh nghi ngờ nhìn Chư Hồng Cộng.
“Đương nhiên là thật. Nếu có nửa lời nói dối, thiên lôi đánh xuống!”
Thất Sinh gật đầu hài lòng: “Vậy thì tốt. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ta đã dự liệu được Hắc Đế sẽ phái người mai phục ngươi.”
Chư Hồng Cộng cả kinh nói: “Đã dự liệu trước sao không nói?! Suýt chút nữa ta đã bị bọn hắn bắt về làm thịt rồi.”
“Yên tâm, Hắc Đế còn không có lá gan đó. Ta đã điều tra Trấp Quang Kỷ.” Thất Sinh vui cười nói, “Trấp Quang Kỷ ngoài mặt có vẻ hung ác bá đạo nhưng lại là người rất tâm cơ, tính toán cực kỳ cẩn thận. Nếu đầu óc hắn giống như ngươi ta mới là lo lắng.”
“Hả?” Chư Hồng Cộng nhướng mày, “Ngươi đang khen ta hay đang mắng ta?”
“Đương nhiên là đang khen ngươi. Cả Thái Hư này có mấy người đánh đồng được với Hắc Đế?” Thất Sinh nói.
Chư Hồng Cộng hài lòng gật đầu: “Đó là đương nhiên.”
“Vậy thái độ Huyền Dặc đế quân thế nào?”
“Hắn hả… toàn thân ta đều là bùn đất, còn chưa kịp đề cập tới chuyện Trấn Thiên Xử thì Hắc Đế đã xuất hiện gây chuyện.”
“Không cần vội.” Thất Sinh gật đầu, “Hôm nay tới tìm ngươi còn có hai việc. Một là điện thủ chi tranh đã sắp diễn ra, ngươi nhìn trúng điện nào thì cứ nói, ta đảm bảo ngươi không cần khiêu chiến ai cũng có thể ngồi vững chức điện thủ.”
Hai mắt Chư Hồng Cộng sáng lên: “Thật hả?”
“Thất Sinh ta chưa từng thất tín với ai.” Thất Sinh nói bằng giọng vô cùng tự tin.
Chư Hồng Cộng hơi sững sờ. Trong khoảnh khắc đó hắn bỗng cảm thấy đây chính là thất sư huynh của mình, nhưng rốt cuộc vẫn lắc đầu nhắc nhở bản thân phải tỉnh táo.
“Vậy thì Huyền Dặc điện đi!”
Bên Huyền Dặc điện có sư phụ bao bọc, lại còn có thể ôm đùi Thất Sinh, hai đầu đều được bảo kê, mẹ nó ta quả nhiên là thiên tài!
Thất Sinh sửng sốt.
“Sao thế?”
“Đổi điện khác đi.” Thất Sinh nói.
“Không phải ngươi nói bảo đảm ta làm được điện thủ sao? Bây giờ lại nói không.” Chư Hồng Cộng làu bàu.
“Không phải ta không làm được, mà là sợ ngươi ăn thiệt thòi.”
“Không thể nào!” Chư Hồng Cộng vỗ ngực nói, “Ta muốn đi Huyền Dặc điện! Vị trí điện thủ này ta ngồi chắc rồi!”
Thất Sinh bất đắc dĩ thở dài: “Vậy được rồi, để ta gửi thư khiêu chiến cho Thanh Đế.”
“Chờ một chút, Thanh Đế gì ở đây?” Chư Hồng Cộng đột nhiên ngẩn ra.
“Người của Thanh Đế đánh bại Trương Hợp Huyền Dặc điện, ngươi phải giao thủ với bọn hắn mới được. Thắng thua không quan trọng, nhưng đây là quy củ.” Thất Sinh bình tĩnh nói.
“Ách…” Chư Hồng Cộng gãi đầu, “Thôi ta chọn Át Phùng điện, bên đó hình như không có ai nắm giữ hạt giống Thái Hư khiêu chiến… Ừm, chọn Át Phùng, không đổi nữa!”
“Xác định?”
“Xác định.”
“Được.” Thất Sinh nghiêm túc nói, “Trấn Thiên Xử Át Phùng đã nằm trong tay ta, đợi ngươi đạt tới cảnh giới đại đạo thánh đỉnh phong, ta sẽ giúp ngươi tiến vào nội hạch Thiên Khải Chi Trụ để lĩnh ngộ đại đạo quy tắc.”
“Thành giao!” Chư Hồng Cộng mỉm cười nói.
“Còn chuyện thứ hai.”
Thất Sinh quay người lại, tay áo khẽ phất, đại môn đóng sầm lại.
“Thập điện Thái Hư luôn không hợp nhau, thường xuyên nội đấu. Ngươi đừng trông mong Thánh Điện sẽ quản việc này. Cho nên… khoảng thời gian sắp tới ngươi và ta đều phải cẩn thận.”
“Vì sao chứ?” Chư Hồng Cộng nghi hoặc khó hiểu, “Còn ai dám xuống tay với chúng ta?”
Thất Sinh nói: “Chỉ có người chết mới không tranh đoạt điện thủ chi tranh. Ta đã điều tra tư liệu về điện thủ chi tranh đợt trước, lần nào cũng có người chết, mà đều là người khiêu chiến vị trí điện thủ. Thánh Điện về sau cũng có xử lý vài lần, xử phạt hung thủ, nhưng người thì cũng đã chết rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận