Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 884

Lục Châu nghi hoặc hỏi: “Thọ nguyên hao hết? Người trong hồng liên giới cũng sẽ chết già?”
Hạ Trường Thu lúng túng đáp: “Sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình của con người, tu hành giả sống thọ nhất ở hồng liên giới cũng không vượt quá đại nạn ba ngàn năm thọ mệnh.”
Trong lòng Lục Châu khẽ động. Đây là một loại đại nạn thọ mệnh tương tự như kim liên giới? Nếu thật là như vậy, sau này kim liên giới có phải đối mặt với đại nạn này nữa không?
Dù vậy thì hồng liên giới vẫn dẫn trước kim liên giới quá nhiều.
Lục Châu mỉm cười nói: “Lão phu còn tưởng rằng người hồng liên giới có thể trường sinh.”
Hạ Trường Thu âm thầm giật mình. Ba ngàn năm tuổi thọ mà vẫn bị lão tiền bối xem thường, xem ra trình độ tu hành của kim liên giới vượt xa hồng liên giới. Chỉ hai tên đệ tử mà đã lợi hại như vậy, tu vi lão tiên sinh này hẳn là vượt qua thập diệp?
Đám người điên Thiên Vũ Viện kia từ trước tới nay đều thích nói dối lừa gạt thế nhân, cái gì mà kim liên xâm lấn, rõ ràng là hồng liên giới đi xâm lấn người ta bị đánh đến răng rơi đầy đất, bây giờ người ta tìm tới cửa rồi!
Bắp đùi thật to, phải ôm cho chặt nha!
“Tiếp tục đi.” Lục Châu ra hiệu cho hắn nói tiếp.
“Trừ năm vị thủ toạ, Cửu Trọng Điện còn có mười tám vị trưởng lão. Cứ mỗi ba năm trong số các trưởng lão sẽ có một vị tấn thăng làm thủ toạ, cai quản một điện. Chúc Huyền đột phá cửu diệp, ta đoán hắn đưa đồ đệ của tiền bối đi là vì muốn lập đại công để ngồi vững vào vị trí thủ toạ. Còn việc hợp tác…” Hạ Trường Thu lắc đầu không nói tiếp.
“Sư phụ, nếu vậy chúng ta càng phải giết tới đó! Đại sư huynh dữ nhiều lành ít!” Tiểu Diên Nhi vội nói.
Hải Loa gật đầu như gà mổ thóc, phụ hoạ nói: “Cửu sư tỷ nói đúng, chúng ta giết đến đó đi!”
Các vị trưởng lão bất đắc dĩ nhìn hai tiểu cô nương.
Lục Châu không để ý tới lời Tiểu Diên Nhi mà tiếp tục hỏi: “Điện chủ Cửu Trọng Điện là ai?”
“Kiếm Nam Vương, Tư Không Bắc Thần…”
Tiểu Diên Nhi tò mò hỏi: “Nghe có vẻ rất lợi hại, hắn bao nhiêu diệp?”
“Rất nhiều năm nay Tư Không Bắc Thần không hề ra tay. Một ngàn năm trăm năm trước, Tư Không Bắc Thần lấy một địch tám, chiến thắng bát đại thủ toạ, thuận lợi trở thành tân điện chủ, khi đó hắn đã là thập diệp. Một ngàn năm trước, lần ra tay cuối cùng của hắn chính là dùng sức một người đánh lui ba mươi vạn đại quân dị tộc, danh chấn khắp Đại Đường.” Hạ Trường Thu nói.
Tiểu Diên Nhi câm nín.
Mười vị trưởng lão đứng sau lưng Hạ Trường Thu đồng loạt thở dài. Đều là trưởng lão mà người ta xa tít trên cao, bọn hắn chỉ là sâu kiến, không cách nào so sánh.
Ngu Thượng Nhung nhíu mày, nếu đúng như lời Hạ Trường Thu nói thì đại sư huynh đúng là đã bước chân vào hang hùm, nguy hiểm vô cùng.
Lục Châu nghe vậy cũng kinh ngạc không thôi. Cửu Trọng Điện quả thật có một vị thập diệp. Là cao thủ Huyền Thiên cảnh sao?
Sau khi tấn thăng thập diệp, phải ngưng tụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa mới có thể tiến vào Huyền Thiên cảnh. Thiên Giới Bà Sa là pháp thân dành riêng cho cao thủ Huyền Thiên cảnh.
“Nếu thực lực Cửu Trọng Điện hùng hậu như vậy thì vì sao còn tìm đồ nhi của lão phu để hợp tác? Giết chết tại chỗ chẳng phải càng tốt hay sao?” Lục Châu nói.
Hạ Trường Thu giật mình đáp: “Gần năm trăm năm nay Cửu Trọng Điện đã có xu hướng suy tàn, cửu đại thủ toạ qua đời bốn người, còn lại năm người cũng là tuổi già sức yếu… Lại thêm Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai quật khởi mạnh mẽ vô cùng, hiện nay danh tiếng như mặt trời ban trưa. Đặc biệt là Thiên Vũ Viện, trong vòng ba trăm năm đã đề thăng thực lực đến mức người người phải thán phục.”
“Thiên Vũ Viện…” Lục Châu nhẹ giọng nói. “Thiên Vũ Viện có thể tạo ra Thiên Toa, đúng là không thể xem thường.”
Điền Bất Kỵ nói bổ sung. “Việc này phải nói từ chuyện của người điên hơn ba trăm năm về trước…”
“Người điên?”
“Hơn ba trăm năm trước, Thiên Vũ Viện có một người điên tên là Lạc Tuyên. Đây là người đầu tiên đưa ra thuyết pháp rằng còn có một thế giới khác ngoài hồng liên giới. Vào lúc đó suy nghĩ này của nàng ta quá điên cuồng nên bị Thiên Vũ Viện xa lánh, về sau nàng ta biến mất không rõ tung tích. Đúng rồi, Thiên Toa chính là do người điên này sáng chế ra.”
Trong đầu Lục Châu nhớ lại bản bút ký, theo hắn, người này không những không phải kẻ điên mà còn là một nghiên cứu viên thiên tài.
“Cho nên… ta đề nghị lão tiền bối đừng nên lỗ mãng. Cao đồ của ngài hẳn là sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.” Hạ Trường Thu nhìn về phía Ngu Thượng Nhung. “Nếu bọn hắn quả thật muốn ra tay thì vị cao đồ này của ngài cũng đã bị người tìm tới.”
Mọi người nghe vậy đều gật đầu.
Tiểu Diên Nhi mếu máo nói: “Sư phụ, vậy chúng ta không đi cứu đại sư huynh sao?”
Ngu Thượng Nhung nhíu chặt hàng chân mày, không đợi sư phụ nói chuyện, hắn đã bình tĩnh đáp:
“Đương nhiên phải cứu đại sư huynh. Nếu Cửu Trọng Điện dám động đến huynh ấy, ta sẽ tắm máu Cửu Trọng Điện. Ta trước nay luôn nói chuyện thẳng thắn theo bản tâm, không thích quanh co lòng vòng, các vị thứ lỗi.”
Các trưởng lão Thiên Liễu Quan đều lắc đầu.
Trong lòng Hạ Trường Thu khẽ động, bèn nhìn về phía Lục Châu, dè dặt hỏi: “Xin hỏi lão tiền bối, ngài có nắm chắc hay không?”
Hạ Trường Thu không rõ vị lão giả trước mặt này rốt cuộc có thực lực thâm sâu cỡ nào để các đồ đệ của hắn có lòng tin đến thế. Chẳng lẽ là thập diệp?
Vấn đề này cũng là mối quan tâm hiện tại của đám người Thiên Liễu Quan. Đồ đệ lợi hại như thế, sư phụ sao có thể là kẻ yếu?
Lục Châu lạnh nhạt vuốt râu, không trả lời câu hỏi của hắn mà chỉ nói: “Lão phu mệt rồi.”
Hạ Trường Thu vốn đang ôm tâm tình kích động, nghe được bốn chữ này trong lòng không khỏi cảm thấy thất vọng. Nhưng hắn không dám biểu lộ ra mà lập tức đáp ngay: “Chuẩn bị gian phòng sạch sẽ cho lão tiền bối.”
“Vâng.”
Điền Bất Kỵ tự mình dẫn người rời khỏi Trung Chính điện.
Lục Châu chậm rãi đứng dậy, sống lưng thẳng tắp, trường bào rũ xuống, tóc trắng xoã trên vai. Hai tay chắp sau lưng, ngữ khí hắn thản nhiên vô cùng:
“Năm ngày sau, lão phu tự mình đi một chuyến đến Cửu Trọng Điện. Ngươi dẫn đường.”
Nói xong Lục Châu xoay người đi ra ngoài điện.
Hạ Trường Thu ngây ra như phỗng. Các vị trưởng lão cũng run rẩy không thôi, nhìn theo bóng lưng Lục Châu…
Bạn cần đăng nhập để bình luận