Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2049: Đỗ chưởng giáo

Ý là, nhân tài nhiều như vậy, ai mà quen biết ngươi?
Lục Châu nhìn Đỗ chưởng giáo, chắp tay sau lưng uy nghiêm nói: “Lão phu chính là Ma Thần.”
Kỳ thực đối với đại đa số các thành viên Vô Thần Luận Giáo Hội, thờ phụng Ma Thần chỉ là cái cớ mà thôi. Ma Thần lưu lại quá nhiều truyền kỳ và thần tích ở thế giới này, tất nhiên sẽ khiến những người còn lại phân hóa thành ba loại người: một loại là tùy tùng trung thành cuồng nhiệt, một loại là kẻ đối địch, loại cuối cùng là người trung lập.
Giáo hội dựa vào tư tưởng, công pháp, chí bảo và lực ảnh hưởng của Ma Thần để tạo ra một thế lực mới cũng không có gì lạ, nhưng người trong giáo hội không phải ai cũng sùng bái Ma Thần.
Mà một trăm ngàn năm đã qua, Ma Thần đã không còn tồn tại từ lâu.
Câu nói của Lục Châu khiến đám người sững sờ. Đỗ chưởng giáo nghi hoặc nhìn Lục Châu, sau đó biểu tình biến thành đang nhìn một tên đần độn.
Không khí trở nên xấu hổ, kể cả La Tu đang nằm dưới đất cũng cạn lời không nói.
Bốn tên đệ tử mặc trường bào xám đứng sau lưng Đỗ chưởng giáo không nhịn được bật cười, nhưng rất nhanh đã nghiêm túc trở lại.
Đỗ chưởng giáo vỗ tay nói: “Các hạ nói đùa chẳng buồn cười tí nào.”
Lục Châu khẽ nhíu mày: “Hả?”
“Chúng ta nói ngắn gọn đi, các hạ muốn làm thế nào mới bỏ qua cho La Tu?”
“Lão phu làm việc, đã nói là làm.”
“Thật sự phải sử dụng bạo lực?” Giọng Đỗ chưởng giáo trầm xuống, “Đừng nói ngươi giả mạo Ma Thần, cho dù ngươi là Ma Thần thật cũng không được làm càn trước mặt bản chưởng giáo.”
Lục Châu thản nhiên đáp: “Lão phu để cho hắn được sống tới bây giờ là vì muốn bắt được giáo hội sau lưng hắn. Nếu các ngươi đã tìm đến… vậy thì hắn cũng nên lên đường rồi.”
Vốn cho rằng giáo hội này thờ phụng Ma Thần thì có thể thừa cơ thu nạp bọn hắn làm thuộc hạ, nhưng xem ra mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Xã hội rất đơn thuần, thứ phức tạp chính là lòng người.
Lục Châu nhấc tay, Vị Danh Kiếm mang theo một đạo kiếm cương hẹp dài chỉ về phía La Tu.
Đỗ chưởng giáo hừ lạnh nói: “Cho ngươi mặt mũi mà không cần!”
Hai tay Đỗ chưởng giáo chập lại, bốn tên đệ tử sau lưng lập tức nhất trí làm theo, năm người đồng thời chắp tay như đang hành lễ.
Xung quanh bọn hắn xuất hiện một hình chiếu trông như con mèo, năm người vung tay về phía trước, một đạo chưởng ấn bay về phía Lục Châu.
Lục Châu nhíu mày, Vị Danh Kiếm lập tức mang theo kiếm cương chém mạnh xuống, lam sắc điện hồ như du long bay ra.
Soạt.
Khi chưởng ấn đỡ lấy Vị Danh Kiếm, điện hồ trên thân kiếm đột nhiên thôn phệ hình chiếu, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bổ xuống La Tu.
“A !”
La Tu bị dọa đến hồn phi phách tán, liều mạng bò dậy. “Đỗ chưởng giáo cứu ta với!”
Đỗ chưởng giáo trầm giọng quát Lục Châu: “Tiểu nhân vật, ngươi dám?!”
Một đạo tiên huyết từ trong miệng hắn bay ra dệt thành một huyết lân, không gian xung quanh lập tức nhộn nhạo.
Quang luân phân thành ba loại: thiên luân, nguyệt quân, tinh luân. Mà huyết luân lại là một kiểu tu hành khác biệt. Thông qua thủ đoạn đặc thù khiến quang luân biến dị thì uy lực cũng sẽ gia tăng.
Tại tu hành giới, bất kỳ loại quang luân biến dị nào đều bị gọi là tà ma ngoại đạo. Khi nhìn thấy huyết luân kia Lục Châu mới hiểu vì sao đám người này lại thờ phụng Ma Thần.
Lục Châu hừ lạnh một tiếng: “Thì ra là thế. Đáng tiếc, lão phu khác với các ngươi!”
Vị Danh Kiếm mang theo du long điện hồ phá vỡ hình chiếu kia, đâm xuyên qua thủ cấp La Tu.
Huyết liên dưới đất lập tức tiêu tan, nguyên khí phong bạo phát tiết ra ngoài. Thân thể La Tu hóa thành bã vụn tản mát đầy đất như một đám kiến đỏ bò lổm ngổm.
Cùng lúc đó, Vị Danh Kiếm biến thành Vị Danh thuẫn chắn phía trước người Lục Châu, huyết luân không cách nào tiến sâu thêm một bước.
Hai mắt Đỗ chưởng giáo sung huyết, bốn tên đệ tử sau lưng cũng đổ máu khắp người, đồng loạt bay lên.
“Ngươi giết La Tu, bản chưởng giáo khiến ngươi phải chôn cùng hắn!” Đỗ chưởng giáo tức giận gào lên.
Lục Châu nhìn đám “kiến đỏ” bò lổm ngổm bên dưới, gật đầu nói: “Thì ra là vậy, La Tu chỉ là khôi lỗi do ngươi thao túng mà thôi. Thật đáng buồn.”
Đỗ chưởng giáo trầm giọng nói: “Câm miệng! Bản chưởng giáo dùng Huyết Luyện Thuật giúp hắn bước vào cảnh giới đại đạo thánh đỉnh phong. Hắn cảm kích ta còn không kịp, nào đến lượt ngươi khoa tay múa chân?”
Lục Châu thong dong nói: “Như vậy, người thật sự muốn đoạt được Trấn Thiên Xử chính là ngươi?”
Đã vạch mặt thì chẳng cần phải giả vờ nữa làm gì. Đỗ chưởng giáo nói: “Phải đó thì sao?”
“Lấy đi họa quyển của lão phu, lại còn lừa gạt muốn đoạt đồ tốt.” Lục Châu lắc đầu, “Ai cho ngươi dũng khí?”
Nghe được lời này, Đỗ chưởng giáo băng lãnh nói: “Họa quyển của ngươi? Bản chưởng giáo cũng muốn lĩnh giáo thủ đoạn của ‘Ma Thần’ một lần!”
Soạt.
Bốn tên đệ tử đằng không bay lên, trong tay không ngừng bấm pháp quyết. Đám bã vụn của La Tu lúc này bỗng ngừng lại, nhưng không thẩm thấu vào mặt đất.
Mà lúc này huyết luân của Đỗ chưởng giáo đang điên cuồng xoay tròn giữa không trung, từ cường độ có thể nhận ra hắn là cao thủ Chí Tôn.
Lục Châu phóng lên chân trời, Phật Tổ kim thân xuất hiện, kim liên nở rộ dưới chân. Mà đúng lúc này huyết luân cũng ầm ầm lao đến.
“Kết Định Ấn!”
Bốn tên đệ tử bị sóng xung kích đánh văng ra ngoài vạn mét, Đỗ chưởng giáo cũng liên tục bay về sau.
Giao thủ qua đi, Lục Châu cảm giác được lực lượng của mình đánh không đúng chỗ. Dưới tình huống bình thường, dù là Huyền Dặc đế quân cũng không thể nào bình yên vô sự trước lực lượng của Lục Châu.
Đỗ chưởng giáo đứng dưới đất, ngẩng đầu nhìn lên: “Ngươi tự xưng mình là Ma Thần, chẳng lẽ không biết mượn đại địa lực lượng mới có thể vô địch sao?”
Lục Châu cúi đầu nhìn xuống. Rừng cây trong phương viên vạn mét đã bị san bằng, mặt đất chẳng biết từ bao giờ đã phủ kín một tầng huyết vụ.
Hai tay Đỗ chưởng giáo giang ra, bốn tên đệ tử phân biệt đứng sang bốn góc tạo thành đại trận kết nối với hắn, phương viên vạn mét tỏa sáng hồng quang từ tiên huyết.
Soạt.
Từng bộ khô lâu bò ra khỏi mặt đất, có khô lâu hung thú và nhân loại xen kẽ với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận