Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 786

Đoạn ký ức thứ năm:
“Đã thử nghiệm giết Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung, nhưng lại không thu hoạch được tuổi thọ của bọn hắn.”
“Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung rời khỏi Ma Thiên Các.”
Ký ức khi Cơ Thiên Đạo hỗn chiến với Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung xuất hiện trong não hải.
“Ta đã đánh giá sai tu vi của hai phản đồ, chỉ miễn cưỡng chiến thắng bọn hắn, không cách nào giết chết!”
“Thay đổi sách lược, ta truyền thụ công pháp chưa hoàn chỉnh cho đồ đệ, không tuỳ tiện ban tặng vũ khí nữa. Vũ khí đã cho Diệp Thiên Tâm và Tư Vô Nhai phải tìm cách thu hồi lại mới được. Đồng thời phải kiềm chế tốc độ phát triển của đám đồ đệ còn lại.”
“Đại nạn thọ mệnh đang đến gần, phải nhanh chóng thu nhận đồ đệ thứ tám và thứ chín.”
Diệp Thiên Tâm và Tư Vô Nhai phản bội Ma Thiên Các.
Đoạn ký ức thứ sáu:
“Công pháp của lão bát quá thiếu sót, khi tu luyện sẽ hao tổn tuổi thọ của hắn.”
“Tiểu cửu nhập môn trễ nhất, vậy mà tác dụng cải tạo của đan dược trên người nó lại tốt nhất. Không thể tái phạm sai lầm cũ, tuyệt đối không thể cho nó Ngọc Phất Trần và công pháp hoàn chỉnh.”
“Phản đồ lão thất lại đi lừa gạt lão bát bỏ trốn…”
“U Minh Giáo của Vu Chính Hải đã trở thành đệ nhất ma giáo, phải thử giết hắn lần nữa mới được… Đáng tiếc tìm không được, hắn chạy quá nhanh.”
Sau khi trở về Ma Thiên Các, bị thập đại cao thủ vây công.
Đoạn ký ức thứ bảy:
“Một người tên là Khương Văn Hư nói cho ta biết tác hại của cửu diệp.”
“Khương Văn Hư lại xuất hiện lần nữa, thể hiện thực lực hồng liên cửu diệp, uy hiếp ta… Ta giả vờ đồng ý với hắn sẽ phong ấn bí mật và phương pháp đột phá cửu diệp.”
“Đại nạn ngày càng đến gần… tu hành giới đang nhìn ta chằm chằm, Khương Văn Hư lại ngấp nghé đan dược của ta.”
Khương Văn Hư truy hỏi về xuất xứ của đan dược, vũ khí và công pháp.
“Đan dược? Đây có lẽ không phải đan dược… mà là một loại hạt giống. Hạt giống Thái Hư.”
“Kế hoạch lợi dụng đồ đệ để tấn thăng cửu diệp e là rất khó có thể thực hiện.”
“Có lẽ lời Khương Văn Hư nói là sự thật, cửu diệp sẽ dẫn tới tai hoạ thật lớn. Nhưng tại sao Khương Văn Hư lại là cửu diệp? Hồng liên không hấp thu thọ mệnh sao?”
“Rốt cuộc kim liên hấp thu bao nhiêu thọ mệnh? Có lẽ không chỉ kim liên có vấn đề, thiên địa ràng buộc thật sự có tồn tại.”
“Thử nghiệm một lần cuối cùng… Tiêu hao thọ mệnh, miễn cưỡng đạt tới bát diệp rưỡi. Lão già Khương Văn Hư dám đánh lén ta!”
“Khương Văn Hư yêu cầu giao toàn bộ ký ức về bí mật của cửu diệp, hạt giống, vũ khí và công pháp của Thái Hư cho hắn… Ta phong ấn những ký ức này trong thuỷ tinh cầu. Nhưng chắc chắn hắn không biết lai lịch thật sự của ta, không thể nào giải khai được mật mã.”
Vụt!
Ngay sau đó, hình ảnh ký ức xung quanh Lục Châu đồng loạt tiêu tán.
Thế giới hiện thực đã trở lại.
Tuy là Lục Châu đã có không ít suy đoán tương tự, nhưng khi sự thật được phơi bày thì cảm giác sáng tỏ thông suốt vẫn khiến hắn cảm thấy thoả mãn.
Đại bộ phận ký ức Lục Châu đều đã thu hoạch được từ lời của các đồ đệ, nhưng trong thuỷ tinh cầu vẫn còn một bí mật chưa được giải thích.
“Hạt giống Thái Hư? Thái Hư là cái gì? Thái Hư ở đâu?”
Lục Châu còn phát hiện ra một chuyện rất trùng hợp là Mỗi khi ký ức nhắc tới Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân và Tư Vô Nhai thì hình ảnh xung quanh lập tức biến thành mơ hồ vặn vẹo.
Thật kỳ quái.
“Lai lịch của vũ khí và công pháp?”
“Cơ Thiên Đạo có một Hệ thống tội ác nào đó sao?”
Tuy chỉ là suy đoán nhưng từ những ký ức vừa thu được, Lục Châu cho rằng suy đoán này rất có khả năng là thật. Duy chỉ có lai lịch của hạt giống Thái Hư là khiến Lục Châu hiếu kỳ.
Lục Châu cúi đầu nhìn thuỷ tinh cầu ảm đạm trên tay, năm ngón tay bóp lại. Roạt! Thuỷ tinh cầu ký ức hoá thành bột mịn tản mát xuống đất.
Không ngờ Cơ Thiên Đạo lại phong ấn nhiều ký ức quan trọng đến vậy.
Lục Châu cảm thấy đầu óc mình có hơi u ám, có lẽ đó là tác dụng phụ sau khi khôi phục lại một phần ký ức, hắn bèn về phòng nằm xuống nghỉ ngơi.
[Ting ! tìm được một nửa thuỷ tinh cầu ký ức, thu hoạch được 5.000 điểm công đức.].
Cùng lúc đó, tại Lương Châu Thành.
Tư Vô Nhai xem lại một lượt quyển bút ký của Lạc Thời Âm rồi đặt xuống, quay sang hỏi Chư Hồng Cộng: “Hai ngày nay đại sư huynh thế nào rồi?”
“Đại sư huynh vẫn có vẻ ngơ ngơ ngác ngác, nhưng lại ăn cơm rất nhiều, mỗi ngày chỉ có ăn với ăn, ăn còn nhiều hơn cả ta! Ăn xong là quay về phòng ngủ.” Chư Hồng Cộng nhún vai đáp.
“Nhớ quan tâm kỹ càng đến từng biến hoá của đại sư huynh.” Tư Vô Nhai dặn dò. “Còn sư phụ thì sao?”
“Hai ngày nay sư phụ cũng chỉ có ngủ… Ta không dám đến quấy rầy.”
Tư Vô Nhai gật đầu nói: “Sư phụ đã tiêu hao rất nhiều năng lượng để đối phó với liên minh dị tộc, người cần phải nghỉ ngơi thật tốt. Người đâu !”
“Thất tiên sinh!” Hai đệ tử U Minh Giáo xuất hiện.
“Lệnh cho mọi người không được đến gần phòng sư phụ ta, tránh quấy rầy người nghỉ ngơi. Nếu có động tĩnh thì báo cáo lại ngay.”
“Vâng!”
Chư Hồng Cộng nói: “Thất sư huynh, nếu không có việc gì thì ta đi tu luyện đây.”
“Đi đi.”
Chư Hồng Cộng vừa xoay người rời đi thì Chu Kỷ Phong từ bên ngoài vội vã chạy vào thông báo:
“Thất tiên sinh, gần khu vực lạch trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều quái điểu!”
“Quái điểu?”
“Những con quái điểu này rất hung mãnh, một khi tu hành giả tới gần sẽ bị chúng nó phát động công kích. Ta đã cho người vẽ lại hình dáng của bọn chúng, mời ngài xem !”
Chu Kỷ Phong mở cuộn giấy ra trải rộng trên bàn. Tư Vô Nhai đưa mắt nhìn vào bản vẽ. Đó là một loài chim chỉ có một cánh và một mắt.
“Bỉ Dực Điểu?” Tư Vô Nhai cảm thấy quen mắt.
“Chúng nó trông to hơn Bỉ Dực Điểu thông thường, người của chúng ta vừa đến gần đã bị chúng nó công kích, suýt chút nữa là mất mạng.” Chu Kỷ Phong đáp.
“Ta từng đọc được ghi chép về loài dị thú này trong thư khố của hoàng thất. Loài này hẳn phải ẩn thân sâu bên trong Hắc Mộc Sâm Lâm mới đúng, sao có thể xuất hiện ở gần khu vực lạch trời?” Tư Vô Nhai kỳ quái hỏi.
“Ngài nên đến đó xem thì hơn.”
“Được.”
Cùng lúc đó, ở phía tây Lương Châu thành, cách lạch trời không xa, từng đàn phi cầm bay lượn đầy trời.
Hai cao thủ bát diệp Hoàng Thời Tiết và Chư Thiên Nguyên đang lăng không đứng nhìn đàn phi cầm.
“Chúng nó không có ý định công kích, chỉ bay lượn quanh khu vực kia.”
“Vậy thì ta yên tâm. Chỉ mong chúng nó không có ác ý với con người.”
Đúng lúc này, đám người Tư Vô Nhai chạy đến.
Nhìn đám quái điểu bay lượn trên bầu trời, Tư Vô Nhai kinh ngạc nói: “Đây là dị thú Man Man, còn gọi là Bỉ Dực Điểu, chuyên sống ở ranh giới giao giữa Hắc Mộc Sâm Lâm và Mê Vụ Sâm Lâm.”

- Giải thích, Bỉ Dực Điểu còn có nghĩa là ‘chim liền cánh’, trông giống như chim le le, có lông màu xanh. Loài chim này chỉ có một cánh và một mắt, mỗi khi muốn bay, con trống và con mái phải kết thành một cặp với nhau thì hai con mới bay được. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận