Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 822

Một tu hành giả đứng bên cạnh cũng lên tiếng: “Đừng nói là Cơ tiền bối, ngay cả đại đệ tử Vu Chính Hải và nhị đệ tử Ngu Thượng Nhung của Ma Thiên Các cũng đều là người mạnh nhất trong số các bát diệp! Trong trận chiến ở Vân Chiếu lâm địa, hai người đánh bất phân thắng bại. Tuy rằng bọn họ đều là vô địch cùng giai nhưng ta nghe nói hai người đồng thời hỗn chiến với Cơ tiền bối vẫn phải bại như thường.”
Nói qua nói lại, Lục Châu đã trở thành cường giả bất bại trong lòng tất cả mọi người.
Trở lại Ma Thiên Các.
Tư Vô Nhai và Minh Thế Nhân lập tức bước ra nghênh đón.
Bệ Ngạn vừa đáp xuống đất, Minh Thế Nhân đã nhìn thấy Cùng Kỳ trông như một con chó con đứng bên chân sư phụ, bèn nhướng mày hỏi: “Đó là cái gì?”
Tư Vô Nhai cũng nhìn nó đầy nghi hoặc.
“Cung nghênh sư phụ trở về.” Hai người đồng loạt khom người hành lễ.
Lục Châu nhảy khỏi lưng Bệ Ngạn, khẽ vung tay đưa Cùng Kỳ xuống đất. Không ngờ chỉ mới trong một khoảng thời gian ngắn bay trên không trung mà tiểu Cùng Kỳ đã có thể đi đứng vững vàng. Đây hẳn là năng lực đặc biệt của hung thú.
“Sư phụ, nó là…” Minh Thế Nhân nghi hoặc chỉ tay về phía Cùng Kỳ.
Gâu gâu gâu!
Tiểu Cùng Kỳ nhe răng sủa Minh Thế Nhân một trận, hai cánh vẫy vẫy, bộ lông vàng óng sạch sẽ, nhìn kiểu gì cũng thấy giống một con chó con đáng yêu.
“Haha, tao không có đắc tội với mày nha?” Minh Thế Nhân cười nhìn tiểu Cùng Kỳ.
Tiểu Cùng Kỳ vẫy vẫy cái đuôi chạy tới, ngửi ngửi Minh Thế Nhân, không biết vì cái gì, nó bỗng dưng nằm bật ngửa ra, bốn chân đưa lên trời vẫy vẫy phơi cái bụng trắng muốt.
Minh Thế Nhân câm nín.
Lục Châu liếc nhìn nó một cái. “Con thú này tên là Cùng Kỳ.”
“Cùng Kỳ?” Tư Vô Nhai tròn mắt nhìn con vật nhỏ với vẻ không thể tin nổi. Đây là một trong tứ đại hung thú Cùng Kỳ?
Nó chính là thứ đã quấy cả thành Dự Châu đến long trời lở đất?!
“Vấn đề ở thành Dự Châu đã được giải quyết, tiểu Cùng Kỳ là nhi tử của con hung thú Cùng Kỳ kia. Các ngươi hãy chăm sóc cho nó thật tốt.” Lục Châu nói.
Con của Cùng Kỳ? Tư Vô Nhai tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
“Chúc mừng sư phụ lại thu nhận được một toạ kỵ.” Tư Vô Nhai hiểu ý, vui mừng nói.
“Toạ kỵ? Cái đồ chơi này mà có thể dùng làm toạ kỵ thật sao? Ê gâu đần, tao có thể cắn chết mày đó, có tin hay không?”
Gâu gâu gâu, tiểu Cùng Kỳ và Minh Thế Nhân thi nhau sủa đến vang trời.
Tư Vô Nhai im lặng không còn gì để nói… Thật ngây thơ!
Đúng lúc này, Tiểu Diên Nhi và Tiểu Hải Loa nắm tay chạy tới, nhìn tiểu Cùng Kỳ đang lăn lộn dưới đất, ánh mắt hai nàng toả sáng.
“Tứ sư huynh, đây là con gì thế?”
“Tiểu Cùng Kỳ!”
Gâu gâu gâu!
Hai nàng lập tức chơi đùa với tiểu Cùng Kỳ vui vẻ vô cùng. Loại chó con này luôn có lực sát thương rất mạnh đối với các thiếu nữ.
Lục Châu nhớ lại hình tượng mạnh mẽ hung tàn của Cùng Kỳ, thật sự rất khó có thể liên hệ nó với con chó con tiểu Cùng Kỳ này, bèn nói: “Đừng coi thường Cùng Kỳ.”
Hải Loa và Tư Vô Nhai chơi đùa với nó một lúc rồi cung kính đi tới trước mặt sư phụ.
“Sư phụ, Hải Loa sư muội đã vào Nguyên Thần cảnh.” Tiểu Diên Nhi nói.
Lục Châu nhìn về phía Hải Loa… tốc độ này cũng nằm trong dự liệu của hắn. Hải Loa là thức tỉnh tu vi, vậy rốt cuộc tu vi của nàng từ đâu mà đến? Trước khi chết, Khương Văn Hư đã phủ định bản bút ký không phải của Lạc Thời Âm, đồng thời suy đoán Lạc Thời Âm không có khả năng phục sinh trở thành Hải Loa. Vậy quan hệ giữa hai người rốt cuộc là gì?
“Tốt lắm.” Lục Châu thản nhiên đáp lại.
“Đồ nhi sẽ tiếp tục cố gắng!” Hải Loa nắm chặt nắm tay nhỏ.
Lục Châu nhìn Hải Loa, trong lòng có hơi do dự… hồng liên giới và kim liên giới tất nhiên sẽ ở thế đối lập, mà Hải Loa là người tới từ hồng liên giới, sau này có khi nào nàng sẽ là địch nhân của lão phu?
Nơi nào cũng có người tốt người xấu. Bút ký do “Lạc Thời Âm” lưu lại có ý cổ vũ tu hành giả Đại Viêm gia tăng tu vi để chống lại đại nạn, mà Khương Văn Hư lại vì tư lợi mà muốn hạn chế tu hành giả nơi đây, có thể thấy trong hồng liên giới không phải ai cũng thích giết chóc.
Thôi vậy. Cứ chờ xem rồi tính.
Lục Châu quay đầu nhìn về phía tiểu Cùng Kỳ. “Cùng Kỳ còn nhỏ, trong các ngươi ai nguyện ý chăm sóc cho nó?”
“Có đồ nhi!”
“Đồ nhi, đồ nhi!”
Hải Loa và Tiểu Diên Nhi đồng thời giơ tay.
Tư Vô Nhai lùi về sau một bước, biểu thị không có hứng thú với việc này.
Minh Thế Nhân vươn tay chọc chọc nó: “Làm tốt lắm, chó con, mày có chủ tử mới rồi đó, về với hai tiểu tổ tông đi.”
Nói xong hắn đá tiểu Cùng Kỳ một cước.
Gâu gâu gâu!
Tiểu Cùng Kỳ đột nhiên vươn móng ôm chặt lấy chân phải Minh Thế Nhân.
“Mày làm sao thế, đây là mệnh lệnh của sư phụ! Tao đâu có thời gian rảnh chơi với mày, tránh ra mau!” Minh Thế Nhân giũ chân muốn hất nó ra, không hiểu sao Cùng Kỳ càng ôm càng chặt.
Lục Châu cũng kỳ quái nhìn cảnh tượng này. Con Cùng Kỳ này tuy nhận hắn làm chủ nhân nhưng lại rất thân thiết với Minh Thế Nhân, làm hắn cũng phải bất ngờ.
“Minh Thế Nhân.” Lục Châu bèn mở miệng gọi.
“Có đồ nhi.”
“Ngươi chăm sóc cho nó đi.” Lục Châu nói.
“A?” Minh Thế Nhân sửng sốt.
Gâu gâu gâu! Tiểu Cùng Kỳ vui vẻ cọ đầu vào chân hắn.
Tiểu Diên Nhi và Tiểu Hải Loa cùng giương mắt to nhìn Lục Châu. “Sư phụ…”
Lục Châu lắc đầu nói: “Cùng Kỳ là loài hung thú hung mãnh hơn cả Bệ Ngạn, các ngươi xác định muốn nuôi nó?”
Hai nàng lập tức lắc đầu nguầy nguậy.
“Lão tứ, ngươi có ý kiến gì không?” Lục Châu hỏi.
“Không có, không có… đồ nhi cam đoan sẽ chăm sóc nó thật tốt.” Minh Thế Nhân nở một nụ cười đầy miễn cưỡng.
Gâu gâu gâu gâu… tiểu Cùng Kỳ tiếp tục cọ cọ chân Minh Thế Nhân khiến hắn càng thêm tâm phiền ý loạn.
Trở về phòng, Lục Châu mở giao diện Hệ thống lên xem.
Điểm công đức: 45.140 điểm.
Thẻ đạo cụ: 2 thẻ Một Kích Chí Mạng, 72 thẻ Đỡ Đòn Chí Mạng bị động, 2 thẻ Lồng Giam Trói Buộc, Bạch Trạch đang nghỉ ngơi, Bệ Ngạn, Cát Lượng, Cùng Kỳ, Thái Hư Kính, 3 Thẻ Dịch Dung Tạp, 350 Thẻ Nghịch Chuyển, 1 thẻ Thiểm Diệu Chi Thạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận