Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 740

Tạp La Nhĩ liếc mắt nhìn rồi quát lớn: “Cho dù Cơ lão ma đích thân tới đây cũng không dám cuồng vọng như vậy!”
Mũi chân đạp mạnh, Tạp La Nhĩ tự mình xuất mã, tung người nhảy lên không trung, toàn thân bạo phát cương khí!
Oanh! Khi hắn hạ xuống, khí lãng lăn lộn tạo thành vô số vòng năng lượng gợn sóng.
Minh Thế Nhân cười nói: “Ra sân rất hoành tráng nha… À không, loè loẹt không có tác dụng gì.”
“Nếu các ngươi đã lựa chọn đấu tướng, vậy thì ta sẽ phụng bồi tới cùng, xem như là để giảm bớt thương vong cho cả hai bên. Nếu ta bại, tức là Nhu Lợi bại. Nếu ta thắng, Đại Viêm thần phục. Ngươi có dám cược không?”
Tạp La Nhĩ chắp hai tay sau lưng, ánh mắt sáng rực nhìn Minh Thế Nhân chằm chằm.
Minh Thế Nhân cũng lẫm liệt nhìn hắn. Nói thật, bốn tên phó tướng thì Minh Thế Nhân nắm chắc có thể xử lý được, nhưng riêng tên tướng quân này thì không.
Tên tướng quân này tuyệt đối không phải hạng người lương thiện. Thời đại trảm kim liên đã mở ra lâu như vậy nhưng chưa có ai từng thấy Tạp La Nhĩ xuất thủ. Nói cách khác, không ai biết được tu vi thật sự của hắn.
“Không dám cược.” Minh Thế Nhân thản nhiên đáp.
Cái tên đáng giận này! Trong lòng Tạp La Nhĩ bị lửa giận thiêu đốt, nhưng hắn chỉ có thể cố gắng duy trì dáng vẻ bình thản và ngạo nghễ của một vị tướng quân.
Minh Thế Nhân nói: “Đầu óc ngươi có phải bị cửa kẹp rồi không? Sư phụ ta đứng ở đằng kia, dựa vào cái gì mà ta lại phải đánh cược với ngươi? Ta mà đồng ý mới là đồ đần đó, ngươi đang vũ nhục trí thông minh của ta chứ gì! Ta cảm thấy… ngươi không xứng đánh với ta một trận.”
Nói xong, Minh Thế Nhân lập tức lui về.
“Còn cố ra vẻ!” Tạp La Nhĩ ngang nhiên xuất thủ.
Các phó tướng cũng hy vọng Tạp La Nhĩ nhanh chóng ra tay, không cần chờ đợi thêm. Bên ngoài Thần Đô có bát diệp ẩn nấp, Cơ lão ma cũng chỉ có một người, bàn tính này tính thế nào cũng đều là Nhu Lợi thắng!
Oanh!
Tạp La Nhĩ một chân đạp đất nhảy lên không trung, song chưởng đẩy ra, cương ấn hình thoi đánh về phía Minh Thế Nhân.
Minh Thế Nhân cũng tung người bay lên, hai tay đánh ra mấy đạo chưởng ấn. Nhưng chưởng ấn hình thoi kia tựa như có mắt, lập tức thay đổi phương hướng, lượn vòng bay tới.
Minh Thế Nhân hạ xuống nâng hai tay lên, cương ấn hùng hậu ngăn ở phía trước đón đỡ.
Ầm! Thân hình Minh Thế Nhân trượt lùi ra sau.
Chưởng ấn của hắn cũng đánh vào hộ thể cương khí trên thân Tạp La Nhĩ khiến Tạp La Nhĩ lui lại một bước.
Tạp La Nhĩ nói: “Chẳng trách lại hống hách như thế… Có thể đỡ được một chiêu này của bản tướng quân, ngươi ít nhất có tu vi thất diệp.”
“Ồ ồ, bị nhìn ra rồi! Được thôi, vậy ta không giấu nữa.”
Minh Thế Nhân không lùi mà tiến, giậm chân bay về phía trước, tay nắm chặt Ly Biệt Câu.
Tạp La Nhĩ cười lạnh một tiếng: “Tìm chết.” Hai tay giơ ra, một cương ấn hộ thể hình thoi xuất hiện bao xung quanh Tạp La Nhĩ.
Minh Thế Nhân lao tới trước mặt Tạp La Nhĩ, đột nhiên thân ảnh nhoáng lên rồi biến mất! Một giây sau lại xuất hiện ở sau lưng Tạp La Nhĩ, Ly Biệt Câu lấp loé hàn mang!
Phanh phanh phanh!
Tốc độ nhanh đến cực hạn khiến người nhìn hoa mắt chóng mặt.
Minh Thế Nhân công kích như cuồng phong vũ bão, không ngừng chém vào cương khí hộ thể hình thoi trên người Tạp La Nhĩ.
Tạp La Nhĩ liếc mắt cười lạnh: “Chỉ có như thế?”
“Thật xin lỗi, ngươi khinh địch!”
Ông! Pháp thân thất diệp nở rộ! Ly Biệt Câu lúc này mới hoàn toàn lấp lánh quang mang. Trước đó toàn bộ chỉ là hư chiêu.
Chỉ trong giây lát, Ly Biệt Câu đã cắt xuyên qua cương khí hộ thể, chém về phía lưng Tạp La Nhĩ.
Kỹ năng chiến đấu phong phú của Tạp La Nhĩ lúc này cũng thể hiện ra hết, hắn đột nhiên nghiêng người đánh ra một quyền.
Một quyền này đánh vào pháp thân Minh Thế Nhân khiến hai người đồng thời lùi về sau nửa bước. Tạp La Nhĩ nghiêng người né tránh móc câu của Minh Thế Nhân.
Nhưng Minh Thế Nhân nào phải kẻ yếu, Ly Biệt Câu cực kỳ linh hoạt, đột nhiên cải biến phương hướng chém theo phương ngang.
Ầm!
Tạp La Nhĩ bay vụt ra sau. Minh Thế Nhân cũng bị đánh lùi lại.
“Thân thể thật rắn chắc.” Minh Thế Nhân không ngờ vũ khí thiên giai như Ly Biệt Câu lại không thể tạo thành vết thương cho Tạp La Nhĩ!
Tạp La Nhĩ cúi đầu nhìn xuống, nơi Ly Biệt Câu chém qua chỉ để lại một vết trầy, chẳng mấy chốc đã khôi phục… Nhưng khôi giáp lại bị chém đứt một đường.
Nghiêm túc mà nói thì một chiêu vừa rồi, Tạp La Nhĩ rơi vào thế hạ phong.
Phan Ly Thiên tán thán nói: “Không ngờ tứ tiên sinh lại có thủ đoạn bậc này! Lão hủ đúng là đã coi thường hắn.”
Lãnh La câm nín.
Xưng hô của ngươi thật tuỳ tiện, vừa rồi còn là Minh Thế Nhân, giờ đã biến thành tứ tiên sinh?
Tạp La Nhĩ lăng không quan sát nói: “Ta rất thưởng thức ngươi… Đáng tiếc, ngươi phải chết.”
Vừa nói dứt lời, hắn lập tức lao thẳng xuống, ánh mắt nghiêm túc đã nói rõ Tạp La Nhĩ sẽ làm thật.
Nhìn điệu bộ này, xem chừng Minh Thế Nhân sẽ bị thua thiệt. Nhưng trong mắt mọi người, Minh Thế Nhân là người thường xuyên mang đến rất nhiều kinh hỉ, nên bọn họ cũng muốn nhìn xem rốt cuộc tiềm lực của Minh Thế Nhân lớn đến mức nào.
Bao gồm cả Lục Châu cũng nghĩ như thế.
Lục Châu vuốt râu nhìn tướng quân Tạp La Nhĩ đang lao vọt xuống. Minh Thế Nhân lại lần nữa bạo phát pháp thân… Toà kim liên thất diệp xuất hiện, xung quanh đột nhiên xuất hiện cây cối sinh trưởng với tốc độ nhanh đến chóng mặt.
“Thanh Mộc Tâm Pháp!”
“Vạn Mộc Phùng Xuân!”
Đây là đại thần thông thuật Thanh Mộc Tâm Pháp, trước đây khi Minh Thế Nhân muốn phát huy sở trường của mình đều cần phải tiến vào khu vực rừng cây. Còn bây giờ… tuỳ tâm sở dục.
Lục Châu không ngờ Minh Thế Nhân đã tu thành Vạn Mộc Phùng Xuân có tác dụng nâng cao thực lực. Xem ra không phải học thành gần đây, vì hắn sử dụng rất nhuần nhuyễn.
Ly Biệt Câu trong tay vung lên nghênh đón. Vào giây phút ấy, mọi người đều cảm thấy thất diệp Minh Thế Nhân có thể giết chết bát diệp Tạp La Nhĩ.
Ngao !
Tạp La Nhĩ bạo phát pháp thân Lang Vương. Người và pháp thân hợp lại làm một, không có kim liên!
Ầm!
Lang Vương dung hợp với Tạp La Nhĩ, trông như có một Lang Vương trong suốt bao bọc lấy toàn thân Tạp La Nhĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận