Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1278

Tư Vô Nhai tạo ra bình chướng ngăn cách âm thanh, truyền âm nói:
“Hơn ba trăm năm trước, sư phụ từng đến bí ẩn chi địa một chuyến, vừa hay có một viên đan dược của người bị Lạc Tuyên lấy đi. Vừa hay tiểu sư muội Hải Loa kế thừa lực lượng của Lạc Tuyên, vừa hay Hải Loa cũng có khí tức Thái Hư. Vừa hay ba trăm năm trước có lời đồn có tổng cộng mười viên hạt giống Thái Hư, vừa hay đồng môn chúng ta lại có đủ mười người. Vừa hay… cả mười người chúng ta đều có khí tức Thái Hư.”
Vu Chính Hải nghẹn họng.
“Đại sư huynh, huynh cảm thấy trên đời này có nhiều chuyện trùng hợp đến vậy sao?”
Vu Chính Hải sửng sốt.
Biểu tình trên mặt Tư Vô Nhai vẫn bình tĩnh như đang trần thuật lại một sự kiện không liên quan đến mình.
Vu Chính Hải hỏi: “Sao đệ không có vẻ gì là ngạc nhiên hết vậy?”
“Người nên ngạc nhiên là đại sư huynh mà. Việc này đệ đã sớm đoán ra.” Tư Vô Nhai thoải mái nói.
Vu Chính Hải muốn nói lại thôi, hắn vốn định hỏi thêm mấy câu, nhưng nghĩ lại nơi này là địa bàn của Bạch Tháp, đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Tư Vô Nhai nói: “Đây cũng là nguyên nhân trước đây đại sư huynh tử vong ba lần, bị đại nạn thọ mệnh hạn chế mà vẫn có thể phục sinh trở lại. Hạt giống Thái Hư hấp thu thiên địa tinh hoa, cải biến thể chất của chúng ta, có lẽ chúng ta đều đã phá vỡ hạn chế thọ mệnh ngàn năm của kim liên giới từ lâu. Nói cách khác… đại sư huynh, huynh chính là đứa con của thiên mệnh.”
“Sao ta cảm thấy đệ đang tự khen mình vậy nhỉ?”
“Hải thượng sinh minh nguyệt, thiên nhai cộng thử thời. Đệ đang khen tất cả mọi người mà.” Tư Vô Nhai đáp.
Vu Chính Hải ho khan mấy tiếng rồi nói: “Nói lại chuyện chính, sư phụ đả thương Lam Hi Hoà, đệ cảm thấy sư phụ có chữa trị cho nàng ta không?”
“Đệ không rõ.” Tư Vô Nhai lắc đầu.
“Cũng có chuyện mà đệ không biết sao?” Vu Chính Hải nói, “Lam Hi Hoà quá mức ngạo khí, điểm này nàng ta cũng giống như đệ và nhị sư đệ. Với tính tình của sư phụ, không tiếp tục đánh nàng ta đã là không tệ, còn mơ người chịu trị liệu cho nàng?”
“Đại sư huynh nói đúng.”
Đúng như Vu Chính Hải dự đoán.
Lục Châu nhìn Lam Hi Hoà bị thương mà không hề cảm thấy đồng tình.
Vừa rồi với một chiêu huỷ thiên diệt địa của Lam Hi Hoà, nếu Lục Châu không có thẻ Lôi Cương và thẻ phòng ngự cấp một thì e là có thêm mười cái mạng cũng không chống chọi nổi.
“Thủ đoạn của Lục các chủ khiến người bội phục.” Lam Hi Hoà nói.
“Vận khí của ngươi không tệ. Phàm là người trúng một chưởng này của lão phu, rất ít người còn đứng thẳng được, thậm chí còn phải mất mạng. Ngươi có thể điều động nguyên khí, đúng là hiếm thấy.”
“Lục các chủ tự tin như vậy?”
“Ngươi không hiểu rõ lão phu.” Lục Châu lắc đầu.
Lam Hi Hoà thở dài nói: “Nếu ta tu hành không xảy ra sai lầm thì có lẽ… Lục các chủ đã không phải là đối thủ của ta.”
Lục Châu hiếu kỳ hỏi: “Ngươi gặp phải sai lầm gì? Lão phu có thể chỉ điểm cho ngươi một chút.”
Lam Hi Hoà nhìn Lục Châu. “Lục các chủ… tu vi của ngươi mạnh bao nhiêu?”
“Chỉ mạnh chứ không yếu.”
Lam Hi Hoà nói: “Mỗi khi mở sáu Mệnh Cách sẽ phải thông qua khảo nghiệm của Mệnh Quan để thu hoạch được năng lực cường đại. Thế nhân đều cho rằng sau mười hai Mệnh Cách chính là mười ba Mệnh Cách… Trên thực tế thì không phải như vậy.”
Trong lòng Lục Châu khẽ động, không nói xen vào.
Lam Hi Hoà bay trở vào Bạch Tháp, mọi người cũng lục tục trở lại chỗ ngồi.
“Trên thực tế… cảnh giới tiếp theo của mười hai Mệnh Cách chính là khai thập nhất diệp.” Lam Hi Hoà nói ra lời kinh người.
“Thập nhất diệp?”
Lục Châu lập tức nghĩ ngay tới tình cảnh của Ngu Thượng Nhung. Ngu Thượng Nhung không khai Mệnh Cách nhưng lại trực tiếp khai thập nhất diệp.
Lam Hi Hoà nói:
“Nếu không có liên toạ và Mệnh Cung thập nhất diệp giúp tiếp nhận sinh cơ, tu hành giả miễn cưỡng khai Mệnh Cách thứ mười ba sẽ bị hao tổn ba ngàn năm thọ mệnh. Ta đã đi qua rất nhiều nơi, tìm kiếm rất nhiều cổ tịch, cuối cùng cho ra kết luận như vậy.”
Tư Vô Nhai gật đầu tán thành:
“Suy đoán này hẳn là chính xác, độ lớn nhỏ của Mệnh Cung có liên quan đến liên toạ. Mỗi khi mở thêm một diệp, liên toạ sẽ lớn thêm một phần, năng lực đón nhận sinh cơ thọ mệnh cũng nhiều hơn.”
Lam Hi Hoà nhìn Tư Vô Nhai, khẽ nói: “Thế nên… rất nhiều người bị hạn chế số lượng Mệnh Cách cũng bởi vì Mệnh Cung quá nhỏ.”
Lục Châu nói: “Đạo tu hành vốn phức tạp và có nhiều biến số, bây giờ ngươi có thể khai thập nhất diệp để bù lại thiếu hụt này.”
“Muộn rồi…” Lam Hi Hoà thở dài, “Sau khi khai Mệnh Cách thứ mười ba, ta không còn cách nào để nghịch chuyển thọ mệnh, huống hồ gì thời gian của ta cũng không còn nhiều.”
Lục Châu thừa cơ hỏi nàng: “Ngươi có từng thấy thập diệp nào trực tiếp khai thập nhất diệp chưa?”
Lam Hi Hoà chậm rãi nói: “Ý của Lục các chủ là, trực tiếp khai thập nhất diệp mà không khai Mệnh Cách?”
“Đúng vậy.”
Lam Hi Hoà lắc đầu: “Chưa từng nghe nói tới việc này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận