Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1071

“Chẳng lẽ Thừa Hoàng dự đoán được sự tồn tại của đám người Hắc Tháp nghị hội nên cố ý bức ra một phần trái tim sinh mệnh, để nó không bị bọn hắn phát hiện?”
Xem ra nhân quả đã rõ ràng.
“Hay cho Thừa Hoàng. Thật là thông minh.”
Điều này cũng giải thích được vì sao ban đầu Thừa Hoàng lại trốn trong chỗ sâu ở Nguyệt Quang lâm địa. Chỉ là, Diệp Thiên Tâm đã là cửu diệp, thậm chí còn luyện ra Nghiệp Hoả, trên người lại có hạt giống Thái Hư, trước sau gì cũng sẽ tiến vào cảnh giới thập diệp…
“Hắc Tháp nghị hội.” Lục Châu nhắc lại bốn chữ này.
Đúng lúc này, âm thanh của Tư Vô Nhai từ bên ngoài truyền đến:
“Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
“Vào đi.”
Tư Vô Nhai cầm theo bản đồ da dê cổ và một đống tư liệu đi vào. Lý Vân Tranh cung kính theo sau.
“Bái kiến sư công.”
Lục Châu vuốt râu gật đầu. “Có việc gì nói thẳng đi.”
Tư Vô Nhai khom người nói: “Sư phụ, tình hình ở Thiên Vũ Viện đã ổn thoả, Cứu Thiên Viện có tổng cộng 35 người đều đã đồng ý phục tùng quy củ.”
“Đám người này không dễ bị thuần phục. Một người trẻ tuổi như ngươi làm sao thuyết phục được bọn hắn?” Lục Châu kỳ quái hỏi.
“Cũng không có gì, đồ nhi chỉ nói với bọn hắn, sư phụ thích nhất là người thức thời.”
“Chỉ như vậy?”
“Có một câu đó thôi.” Tư Vô Nhai nói bổ sung, “Chỉ là đồ nhi viết câu đó vào giấy, gửi cho mỗi người một bản.”
Lục Châu cạn lời.
Cùng một câu nói nhưng dùng phương thức khác nhau sẽ phát huy được tác dụng không thể tưởng tượng nổi.
“Còn một việc khác, đồ nhi đề nghị, đã đến lúc chúng ta tiến cung.” Tư Vô Nhai nói.
“Vào cung?”
“Bốn vị quốc công đã đồng ý ủng hộ Lý Vân Tranh chấp chưởng Đại Đường.”
Lục Châu nhìn về phía Lý Vân Tranh. “Đã chuẩn bị tốt chưa?”
Lý Vân Tranh khom người nói: “Đồ tôn đã chuẩn bị thoả đáng, ta và sư phụ đã thảo luận mấy đêm, mong sư công ủng hộ.”
Lục Châu vuốt râu nói: “Nói lão phu nghe xem.”
“Sư công, tuổi ta còn nhỏ, mọi chuyện ta đều nghe theo lời sư phụ.”
“Ồ?” Lục Châu quay đầu nhìn Tư Vô Nhai.
Tư Vô Nhai nói: “Sư phụ, Lý Vân Tranh chưa có nhiều kinh nghiệm, khi làm việc quá do dự thiếu quyết đoán. Vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, đồ nhi và hắn đã ước pháp tam chương…”
Lục Châu đưa tay ngắt lời. “Đây là việc riêng giữa sư đồ các ngươi, vi sư sẽ không hỏi đến. Việc ngươi làm vi sư đều yên tâm.”
Trong lòng Tư Vô Nhai cảm động, lập tức khom người: “Đa tạ sư phụ. Hiện tại vạn sự đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu sư phụ đến tự mình toạ trấn.”
Lục Châu gật đầu. “Cần lão phu làm gì?”
“Sư phụ chỉ cần ngồi toạ trấn trên đài cao là được, chuyện gì cũng không cần làm, cứ giao cho đồ nhi.” Tư Vô Nhai đáp.
“Khi nào xuất phát?”
“Ngày mai.”
“Dời sang ba ngày sau đi.” Lục Châu nói.
“Vâng. Vậy thì dời sang ba ngày sau.” Tư Vô Nhai không hỏi vì sao sư phụ muốn dời, mọi chuyện đều nghe theo ý sư phụ.
Sau khi quan sát hai đồ đệ, Lục Châu cần thời gian để khôi phục Thái Huyền chi lực, đồng thời hắn cũng muốn xác nhận xem thời gian khôi phục có giống với lực lượng phi phàm hay không.
“Còn việc gì không?” Lục Châu hỏi.
Tư Vô Nhai đặt bản đồ da dê cổ xuống trước mặt Lục Châu, nói:
“Đây là bản đồ da dê cổ sư phụ dặn đồ nhi mang đến… Bản đồ này thật thần kỳ, bên trên vẽ lại địa hình toàn bộ hồng liên giới và kim liên giới. Mời sư phụ xem qua.”
Lục Châu nhìn bản đồ da dê cổ. Hình dạng của hồng liên và kim liên gần như giống hệt nhau, đồng thời nằm ở vị trí đối xứng, đúng như dự đoán ban đầu.
“Theo ý kiến của ngươi, hắc liên giới sẽ ở đâu?” Lục Châu hỏi.
“Điểm giao nhau giữa kim liên và hồng liên là Hắc Thuỷ Huyền Động, khu vực bí ẩn phía sau tứ đại sâm lâm và Vô Tận Hải. Đồ nhi đã tra trong cổ tịch, Vô Tận Hải lớn hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều lắm.”
Lý Vân Tranh cũng tò mò nói: “Ta cũng đã từng xem trong cổ tịch, nghe nói Vô Tận Hải vô cùng vô tận, không có biên giới.”
Tư Vô Nhai ngẫm nghĩ: “Loại biển như thế nào mới được gọi là vô biên vô tận?”
Dựa vào kiến thức ở Địa Cầu, Lục Châu khẽ nói: “Hình cầu.”
“Sư phụ cao kiến. Đồ nhi hiện đang hoài nghi, những lục địa mà con người biết đều được Vô Tận Hải vây quanh.” Tư Vô Nhai tự tin nói.
Lý Vân Tranh không khỏi sửng sốt.
“Sư phụ từng gặp được cường giả hắc liên ở Thiên Luân sơn mạch… mà Thiên Luân sơn mạch vừa vặn lại đối xứng với vực sâu không đáy ở kim liên giới.”
Tư Vô Nhai đưa tay vạch một đường nằm ngang trên bản đồ da dê cổ, kéo dài từ lạch trời đến Hắc Thuỷ Huyền Động rồi dừng lại ở Thiên Luân Sơn Mạch.
“Cho nên, dù là lam liên hay hắc liên thì cũng sẽ xuất hiện trên trục này!”
Lý Vân Tranh trợn trừng mắt như thể vừa phát hiện ra đại lục mới.
Lục Châu cũng bị suy đoán của Tư Vô Nhai làm cho kinh ngạc. Hắn đúng là chưa hề nghĩ tới việc này.
Văn Tinh điện lâm vào yên tĩnh. Thấy sư phụ trầm mặc, Tư Vô Nhai tưởng rằng mình nhắc đến lam liên khiến sư phụ không vui, lập tức quỳ gối xuống thỉnh tội: “Đồ nhi không nên đoán mò.”
Lục Châu vừa vuốt râu vừa nhìn bản đồ da dê cổ, khẽ nói: “Suy đoán của ngươi rất có đạo lý. Vi sư sao lại trách ngươi. Đứng lên mà nói.”
“Vâng.”
Lý Vân Tranh hoàn toàn tâm phục khẩu phục: “Suy đoán này của sư phụ khiến ta được mở rộng tầm mắt.”
Lục Châu nói: “Việc này giao cho ngươi tiếp tục nghiên cứu, nếu có tiến triển thì kịp thời báo cáo. Ngoài ra vi sư còn có hai việc cần ngươi thực hiện.”
“Xin sư phụ phân phó.”
“Thứ nhất, Hắc Tháp nghị hội lợi dụng trận pháp để chiếm đoạt Mệnh Cách thú của hồng liên giới, vi sư hoài nghi bọn hắn cũng sẽ ra tay với kim liên giới, ngươi nhớ thường xuyên liên lạc với Thiên Tâm. Thứ hai, tu vi Chiêu Nguyệt trì trệ hẳn là đã xảy ra vấn đề, ngươi hãy bí mật điều tra một lần.”
"Đồ nhi tuân mệnh."
Trước khi Tư Vô Nhai rời đi đã lưu lại phương thức sử dụng trận pháp liên lạc ở kim liên giới. Việc bí mật điều tra cũng là chuyện hắn rất am hiểu, bảo hắn chạy lên tiền tuyến mới là làm khó hắn.
Lục Châu khẽ phất tay. "Lui xuống đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận