Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1089

Liên Tinh nhìn vườn hoa tươi đẹp nở rộ, khẽ nói: “Ta chỉ muốn hợp tác với muội nhưng muội lại không tin ta.”
“Hợp tác?” Chiêu Nguyệt nghi hoặc.
“Muội nghe ta nói này.” Ngữ khí Liên Tinh trở nên nhu hoà. “Hắc liên giới áp dụng kế hoạch nuôi nhốt với hồng liên giới để lũng đoạn Mệnh Cách Chi Tâm, mà kim liên giới nhất định sẽ trở thành hồng liên giới thứ hai. Muội là một trong những người thích hợp nhất để đảm đương vị trí người liên lạc trong kế hoạch nuôi nhốt này.”
Kế hoạch nuôi nhốt…
Đây là lần thứ hai Chiêu Nguyệt nghe nói tới cụm từ này. Lần đầu tiên là khi hai người mới gặp mặt, thời điểm đó nàng đương nhiên không tin, nhưng theo thời gian nàng dần dần tin tưởng, đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện Khương Văn Hư.
Nói theo một cách nào đó, hành động của Khương Văn Hư cũng là một kiểu kế hoạch nuôi nhốt.
“Kế hoạch nuôi nhốt có thể bảo vệ kim liên giới, không để Mệnh Cách thú tập kích kim liên, không khiến cường giả chú ý đến nơi này. Qua mỗi đoạn thời gian bọn ta sẽ gửi người đến hiệp trợ muội, giúp muội giải quyết phiền toái không cần thiết, duy trì địa vị và quyền thế của muội.” Liên Tinh nói.
Chiêu Nguyệt nhíu mày. “Ta nghĩ tỷ hiểu lầm, ta chưa bao giờ quan tâm đến địa vị và quyền thế.”
Liên Tinh trầm mặc. “Có lẽ… trên đời này luôn có thứ muội muốn.”
Chiêu Nguyệt hỏi: “Vì sao các người không tự mình hành động?”
“Như vậy sẽ khiến sự tồn tại của chúng ta bị bại lộ…” Liên Tinh đáp.
“Bồi dưỡng người liên lạc thành chó săn mà tỷ cũng có thể nói êm tai như vậy.” Chiêu Nguyệt lắc đầu.
“Không giống.” Liên Tinh giải thích, “Kế hoạch nuôi nhốt tốt cho cả hai bên. Một khi Mệnh Cách thú xuất hiện sẽ tạo thành gió tanh mưa máu, đến lúc đó muội có hối hận cũng không kịp.”
“Vậy vì sao tỷ còn muốn áp chế tu vi của ta? Tỷ vẫn luôn gạt ta có đúng không?” Chiêu Nguyệt nhíu mày.
“Ta không có gạt muội.” Liên Tinh xoay người lại. Lúc này Lục Châu có thể nhìn rõ ràng ngũ quan của nàng ta. Gương mặt tinh xảo đẹp đẽ, toàn thân mặc một bộ váy dài thành thục ưu nhã, rõ ràng tuổi tác đối phương không nhỏ, là một giai nhân phong hoa tuyệt đại.
“Trên người muội có khí tức Thái Hư, loại khí tức này sẽ mang đến phiền toái rất lớn. Tu vi muội càng mạnh, khí tức sẽ càng nồng.”
“Thái Hư?”
Đây không phải lần đầu tiên Chiêu Nguyệt nghe được từ này. Trong lòng nàng tràn ngập tò mò.
“Từ khi chúng ta quen biết đến nay, ta có bao giờ lừa muội chưa? Ta có bao giờ làm ra chuyện bất lợi cho muội chưa?” Liên Tinh nói.
Nghe vậy, Chiêu Nguyệt lộ vẻ do dự. “Liên Tinh tỷ, không phải là ta không tin tỷ. Ta chỉ là không muốn trở thành một tên Khương Văn Hư thứ hai. Khí tức Thái Hư gì đó ta không quan tâm, chuyện này… ta nghĩ vẫn nên báo cáo cho sư phụ biết thì hơn.”
Liên Tinh lắc đầu nói: “Sư phụ muội chỉ e ốc còn không mang nổi mình ốc, rất có thể sư phụ muội đã bị Hắc Tháp nghị hội để mắt tới.”
Chiêu Nguyệt nhíu mày.
Liên Tinh nói tiếp: “Nếu muội còn chưa tin, vậy thì cứ chờ thêm một thời gian. Không ngoài dự liệu của ta, kim liên giới rất nhanh sẽ có thập diệp. Hơn nữa ta hoài nghi Hắc Tháp nghị hội rất có thể đã phái người đến từ sớm.”
“Liên Tinh tỷ, trước đây chúng ta là bằng hữu, là tỷ muội. Những chuyện nhỏ nhặt ta có thể bỏ qua, nhưng chuyện kế hoạch nuôi nhốt can hệ trọng đại, ta nhất định phải báo cáo với sư phụ.” Chiêu Nguyệt nói.
Lục Châu cau mày. “Vậy tuỳ muội. Những gì có thể nói ta đều đã nói, muội cứ suy nghĩ cho kỹ.”
Nói xong Liên Tinh vung tay, thân ảnh loé lên bay khỏi hoàng cung, chỉ trong giây lát đã biến mất không thấy gì nữa.
Lục Châu không quan sát nữa, trong lòng không khỏi nghi hoặc. Người tên Liên Tinh này chẳng lẽ là thành viên Hắc Tháp nghị hội?
Nhưng mà ngữ khí vừa rồi của nàng ta không giống người Hắc Tháp nghị hội. Hay là… nàng ta lại là một phương thế lực khác trong hắc liên giới?
Từ biểu hiện của Chiêu Nguyệt, có thể thấy Liên Tinh không muốn hại nàng. Áp chế tu vi là để áp chế khí tức Thái Hư? Lý do này không đáng tin cậy lắm. Mấy đồ đệ còn lại của hắn đều có khí tức Thái Hư mà.
Liên Tinh này… rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Tu vi người này không rõ ràng, không thể bảo Diệp Thiên Tâm đi xử lý được. Bản thân hắn thì đang ở hồng liên, muốn quay về cũng cần nhiều thời gian… Việc này nên xử lý thế nào đây?
Lục Châu lại nghĩ đến Nhan Chân Lạc. Nếu Liên Tinh là người Hắc Tháp nghị hội, có thể đến chỗ Nhan Chân Lạc để xác nhận thực hư.
Lục Châu gật đầu. Cũng nên xem thử lão bát đang làm gì. Thế là hắn lại mặc niệm khẩu quyết, hình ảnh từ từ hiện lên.
Khò khò.
Khò khò khò.
Lão bát đang nằm dài trên bàn, miệng chảy nước bọt ngáy o o.
Lục Châu cạn lời.
Sao lão phu lại có loại đồ đệ như thế này cơ chứ?
Khò khò khò !
“Giáo chủ!!” Hứa Vạn Thanh từ bên ngoài chạy vọt vào.
Chư Hồng Cộng giật mình ngồi dậy, dụi dụi mắt, chùi nước miếng, vẻ mặt mơ màng nói: “Ai đó? Có việc gì?”
“Là ta, Hứa Vạn Thanh nè!”
“Có chuyện gì mà khẩn trương như vậy?”
“Lục tiền bối bảo ta tới mời ngài đến đó một chuyến, bảo là mọi chuyện đã chuẩn bị sẵn sàng.”
“À… Vậy thì qua đó.”
Chư Hồng Cộng đứng dậy đi theo Hứa Vạn Thanh rời khỏi cung điện.
Cung điện rất lớn, lại cực kỳ xa hoa. Lục Châu chợt cảm thấy mình nên lo cho mình thì hơn, lão bát sống tốt hơn mình nhiều.
Chư Hồng Cộng đến một trang viên, thấy Lục Ly chắp tay đứng đợi, xung quanh không một bóng người. Hứa Vạn Thanh đưa người tới xong cũng tự giác rời đi.
Lục Ly nói: “Lần trước ngươi nói phương pháp trảm kim liên là do sư phụ ngươi truyền lại?”
“Đúng vậy nha. Sư phụ ta chính là thiên tài.” Chư Hồng Cộng nói, “Chiêu này giúp khai cửu diệp không cần tốn một ngàn hai trăm năm thọ mệnh.”
Lục Ly gật đầu. “Thiên hạ rộng lớn, không thiếu điều lạ. Ta thật muốn gặp sư phụ ngươi một lần.”
“Tiền bối, bây giờ ta khai diệp ở đây sao?”
“Ừ, ở ngay đây. Sau khi khai cửu diệp sẽ có cự thú xuất hiện, ngươi dẫn theo ngàn tu hành giả Hồng Giáo giết chết con cự thú kia. Thêm một viên trái tim sinh mệnh có thể bồi dưỡng mấy tâm phúc, xem như chuẩn bị cho tương lại đối phó với Mệnh Cách thú. Được rồi, bắt đầu đi.”
“Được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận