Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 867

“Số Tư Chi Tâm!” Lục Châu nhắc nhở.
Minh Thế Nhân tuy rằng rất thông minh nhưng về mặt kinh nghiệm và lịch duyệt lại chưa đủ trải nghiệm. Phát hiện ra mình đang già đi khiến hắn có hơi thất thần, nghe được sư phụ nhắc nhở Minh Thế Nhân mới ồ lên một tiếng, lấy Số Tư Chi Tâm ra nhanh chóng phục dụng.
Thấy Minh Thế Nhân biến thành một ông lão, mọi người xung quanh đều ngạc nhiên. Người đã trảm liên thở phào một hơi, người chưa trảm liên bắt đầu lo lắng cho tương lai của mình.
Tiểu Diên Nhi vừa nghĩ tới mình cũng sẽ biến thành một bà lão lập tức cảm thấy hoảng hốt khó chịu.
Tư Vô Nhai và Diệp Thiên Tâm thì thản nhiên hơn. Diệp Thiên Tâm đã tử vong nhiều lần, nàng không quá mong đợi vào thọ mệnh, cho dù không bước vào cửu diệp nàng cũng chẳng thấy mất mát nhiều.
Hải Loa thì tròn mắt nhìn cảnh tượng này, trong mắt ngập tràn tò mò.
Sau khi phục dụng Số Tư Chi Tâm, Minh Thế Nhân cảm giác được đan điền khí hải bộc phát ra sinh cơ khổng lồ, nhưng rất nhanh lại bị kim liên hấp thu, cái này triệt tiêu cái kia tạo thành thế cân bằng.
Lúc này, bốn vị trưởng lão canh giữ ở bốn phía đồng loạt ngẩng đầu.
“Hung thú đến rồi ! ”.
“Mọi người chú ý phòng thủ !”
Hoa Nguyệt Hành đứng trên đỉnh tháp Ma Thiên Các kéo căng Lạc Nguyệt Cung. Tiễn cương bắn ra xạ kích về phía đám hung thú phi cầm.
Hoa Vô Đạo gật đầu tán thưởng: “Tiễn cương của ngũ diệp quả là rất có tác dụng.” Toàn bộ đám hung thú phi cầm cỡ nhỏ đều bị Hoa Nguyệt Hành bắn chết.
Minh Thế Nhân cảm giác được kim liên đã đạt tới cực hạn, tốc độ hấp thu bỗng nhiên giảm xuống.
“Bài trừ tạp niệm, ổn định tâm tình.” Lục Châu nói.
Minh Thế Nhân hít sâu một hơi, ổn định tâm trạng.
Lục Châu gật đầu. “Sinh cơ tràn ra, khai diệp.”
“Vâng.”
Minh Thế Nhân cảm nhận được sinh cơ đang bắt đầu lan tràn, thế là thử nghiệm bức ra vòng tròn năng lượng. Quả nhiên một vòng sáng từ bên dưới toà kim liên chạy ngược lên trên pháp thân, toà pháp thân từ từ trở nên cao lớn hơn.
Toà kim liên nở rộng ra, giữa tám mảnh liên diệp dư ra một khoảng trống nhỏ. Soạt.
Minh Thế Nhân nhìn thấy tại khoảng trống đó chợt xuất hiện một mảnh liên diệp nhỏ đang từ từ nhô lên. Mảnh liên diệp thứ chín đã hình thành!
Đám người mừng rỡ vô cùng. Cùng lúc đó trên bầu trời cũng xuất hiện lít nha lít nhít cự thú dạng phi cầm.
“Cự thú xuất hiện!” Bốn vị trưởng lão ngẩng đầu nhìn lên.
Minh Thế Nhân đã khai cửu diệp, Lục Châu yên tâm điểm nhẹ mũi chân, toàn thân bay lên không trung quan sát đám cự thú.
Đám cự thú cỡ nhỏ này không to như Cùng Kỳ hay Số Tư nhưng lại rất đông, chúng kéo tới theo đàn với khí thế vô cùng hung hãn.
Lục Châu tự hỏi, đám cự thú này từ đâu mà tới? Chẳng lẽ là từ Nguyệt Quang lâm địa sâu bên trong Mê Vụ Sâm Lâm? Diệp Thiên Tâm đã từng tới đó và gặp phải vô số hung thú. Nguyên chủ Cơ Thiên Đạo đã từng đi tới tứ đại sâm lâm, nhưng chỉ có Nguyệt Quang lâm địa là chưa từng đến. Nơi đó rất dễ khiến người ta mất đi phương hướng, thập tử vô sinh.
Tư Vô Nhai ngẩng đầu lên quan sát đàn cự thú, chợt nói: “Đây là Phì Di Điểu.”
“Phì Di Điểu?” Lục Châu hỏi.
“Trong điển tịch ở Tây Các có ghi chép về loài hung thú này. Phì Di Điểu có nhục thân rất mạnh mẽ, cực kỳ hung hãn.”
“Chúng có trái tim sinh mệnh không?”
“Phàm là động vật thì đều có tim. Nhưng loài cự thú cỡ nhỏ này chỉ có lực lượng nhục thân, linh trí còn rất thấp, hẳn là không thể ngưng tụ ra trái tim sinh mệnh. Đồ nhi hiện vẫn đang nghiên cứu về phương pháp phân biệt cụ thể loài nào có trái tim sinh mệnh, loài nào không.”
Lục Châu khẽ gật đầu. Có một đồ đệ thích nghiên cứu đúng là bớt việc. Thân là người xuyên không, Lục Châu rất sợ hãi cảnh bị sách vở tra tấn, bắt hắn đi xem sách là chuyện không thể nào.
Bầy cự thú cỡ nhỏ này không có trái tim sinh mệnh, không cần tốn nhiều thời gian cho chúng, càng không cần dùng tới thẻ Một Kích Chí Mạng, quá không có lời.
Lục Châu bay lên cao, gọi ra pháp thân cửu diệp. Ông !
Lấy Ma Thiên Các làm trung tâm, toà pháp thân cao mười lăm trượng mang theo kim sắc hoả diễm toát ra vòng tròn cương khí dập dờn, sau đó co lại rồi tiêu tán.
Lục Châu nhìn về phía đám Phì Di Điểu đang bay tới. Một chiêu bày ra pháp thân quả thật đã khiến đám hung thú sợ hãi thối lui, bầy Phì Di Điểu lập tức quay đầu bay đi mất, chỉ trong giây lát đã không còn thấy bóng dáng.
Đám người Ma Thiên Các đứng bên dưới lặng ngắt như tờ, ai nấy đều ngẩng đầu nhìn Lục Châu đầy hâm mộ. Toà pháp thân kim liên toát ra kim sắc hoả diễm kia dù có nhìn thêm chục lần cũng không chán.
Minh Thế Nhân đứng lên, bắt đầu khoe khoang: “Ta là cửu diệp… ta là cửu diệp rồi đây… ê ê ê !”
Không ai để ý tới hắn. Mọi người đều đang rung động trước toà pháp thân của Lục Châu.
“Tiểu sư muội, muốn xem pháp thân cửu diệp của ta không?”
Hải Loa không chú ý tới hắn, đầu vẫn ngẩng lên nhìn Lục Châu, lẩm bẩm nói: “Kim sắc hoả diễm…”
Minh Thế Nhân ỉu xìu.
Lục Châu hạ xuống, mọi người đồng loạt khom người.
Minh Thế Nhân thu hồi tâm tình buồn bã, khom người nói: “Sư phụ, đồ nhi may mắn không làm nhục mệnh, thành công tấn thăng cửu diệp.”
Lục Châu hài lòng gật đầu. “Rất tốt. Ngươi đã là cửu diệp, vì sao trông mặt có vẻ không vui?”
“Không có không có, đồ nhi chỉ là nghĩ tới việc sư phụ sắp rời đi nên nhất thời sầu não.” Minh Thế Nhân nâng ống tay áo lên lau nước mắt.
Đám người Ma Thiên Các câm nín.
Đồ giả tạo!
Chư Hồng Cộng bước lên, kinh ngạc hỏi: “Sư phụ, người sắp đi?”
Lục Châu đưa mắt nhìn mọi người: “Đại Viêm đã có cửu diệp thứ hai, ta tin không bao lâu nữa sẽ có cửu diệp thứ ba thứ tư xuất hiện. Hung thú có thể phòng, nhưng nhân tâm lại khó dò. Nay có thêm cửu diệp thì có thể phòng ngừa hồng liên giới xâm lấn.”
Mọi người gật đầu. Lục Châu nhìn về phía Minh Thế Nhân.
“Hồng liên giới xâm lấn kim liên giới là chuyện sớm muộn. Lần này vi sư đi tới hồng liên giới, thứ nhất là vì để mang đại sư huynh và nhị sư huynh của các ngươi về, thứ hai là vì muốn tìm ra đáp án về thân thế của Hải Loa, thứ ba là vì muốn ngăn cản hồng liên giới tiếp tục xâm lấn chúng ta.”
Ngoài ra Lục Châu còn có một mục đích nữa, đó là tìm lại một nửa thuỷ tinh cầu ký ức, tra ra bí mật về hạt giống Thái Hư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận