Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 773

Khương Văn Hư mặt không biểu tình đáp: “Quả nhiên là cửu diệp, nhưng ngươi cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà! Chắc chắn phải thua!”
“Vậy thì lão phu sẽ cho ngươi nếm thử tư vị của nỏ mạnh hết đà là như thế nào!”
Đại thần thông thuật!
Đại thần thông thuật của cửu diệp mạnh hơn bát diệp rất nhiều, cường đại đến không thể tưởng tượng. Trong chớp mắt Lục Châu vọt tới trước mặt Khương Văn Hư, đánh ra một chưởng!
“Tuyệt Thánh Khí Trí!”
Chưởng ấn vỗ xuống đỉnh đầu Khương Văn Hư. Song chưởng trên tay hắn toát ra hồng quang đón đỡ Tuyệt Thánh Khí Trí. Oanh!
Cương phong bắn ra tán loạn, tàn phá khắp nơi.
“Lui!”
“Mau lui lại!”
Người trên bốn chiếc phi liễn cũng ý thức được sự nhỏ bé của mình, dư uy từ cuộc chiến cửu diệp không phải là thứ mà bọn hắn có thể tiếp nhận nổi, vội vàng điều khiển phi liễn bay lùi lại.
Phan Ly Thiên cũng hô lên: “Mau lùi ra sau!”
Minh Thế Nhân kẹp lấy đại sư huynh bay vọt ra sau. “Đại sư huynh, xin lỗi!”
Lãnh La thì không ngại, hắn vốn học Đạo ẩn chi thuật, bản sự bỏ chạy vốn là nhất lưu, vượt xa người khác.
Một chiêu Tuyệt Thánh Khí Trí gần như rọi sáng toàn bộ bình chướng trên bầu trời, rực rỡ như một vầng mặt trời mới.
Bách tính, thần tử, tu hành giả Lâu Lan… phàm là người có mặt ở vương thành đều ngẩng đầu nhìn kỳ quan này.
Một vàng một đỏ.
Lục Châu lại nâng tay đánh ra một chưởng. Cửu Tự Chân Ngôn Đại Thủ Ấn của Đạo môn! Oanh!
Khương Văn Hư lại bộc phát pháp thân màu đỏ, toàn thân bay lên trực bức về phía bầu trời, lên tầm cao ngang với Lục Châu.
Thân ảnh Lục Châu lại lấp loé, thoáng cái đã lại xuất hiện phía trên đầu Khương Văn Hư, năm ngón tay áp xuống!
Tuyệt Thánh Khí Trí ngũ liên chưởng!
Thấy chưởng ấn từ trên trời giáng xuống chưa? Một chưởng không đủ thì ngũ chưởng!
Kim chưởng trên bầu trời khiến không khí ngưng tụ thành sương. Ngũ liên chưởng, xem ngươi còn dám điên cuồng nữa hay không!
Ầm ầm ầm!
Khương Văn Hư kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra búng máu. Trong khoảnh khắc, hắn thu hồi pháp thân, trong đầu chỉ còn một chữ: Trốn!
Khương Văn Hư lau máu tươi bên khoé miệng, đạp không vọt đi. Lục Châu tiếp tục điều khiển pháp thân thi triển đại thần thông thuật.
“Muốn đi?”
Mặc kệ Khương Văn Hư chạy đi đâu, Lục Châu luôn có thể sử dụng đại thần thông thuật xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
Pháp thân mười lăm trượng của Lục Châu quét qua hai chiếc phi liễn khiến chúng bị nghiền nát rồi rơi lả tả xuống đất.
Những tu hành giả đang tụng niệm chú ngữ cũng hoảng sợ rời khỏi phi liễn, bỏ chạy tứ tán.
Khương Văn Hư chạy trốn đến phụ cận phi liễn là vì cố ý muốn để đám tu hành giả này kéo chân Lục Châu, làm hắn chậm lại, không ngờ Lục Châu lại mang theo cả pháp thân bay đi.
Hắn ngửa mặt nhìn lên, nghi ngờ hỏi: “Ngươi không thu lại pháp thân?”
“Vì sao phải thu?”
Lão phu không thiếu nguyên khí, sao phải thu hồi pháp thân?
Khương Văn Hư không cam lòng… trải qua nhiều năm đứng trên đỉnh tu hành giới, hắn chưa bao giờ nhìn thấy tu hành giả kim liên nào biến thái như vậy.
Chẳng lẽ… nguyên khí có thể tiêu xài không hề kiêng kỵ như vậy sao? Nhưng rõ ràng Cơ lão ma đã hao tổn rất nhiều năng lượng màu xanh lam kia mà?
Lòng Khương Văn Hư rối như tơ vò, hai chiếc cự liễn đã bị nghiền nát. Đám tu hành giả tản ra khắp nơi sợ bị đánh chết, nhưng Khương Văn Hư lại ra lệnh: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Động thủ!”
Đám tu hành giả vừa rời khỏi phi liễn nhìn thấy pháp thân mười lăm trượng đều cảm thấy áp bách và ngạt thở vô cùng.
Tuy rằng bọn hắn đã bị tẩy não, có thể làm ra những hành vi mất đi lý trí và cực đoan, nhưng khi đối mặt với lực lượng đủ cường đại, nghiền ép hoàn toàn lòng tự tin của bọn hắn thì bọn hắn sẽ tỉnh táo trở lại. Thứ mà Lục Châu vừa thể hiện chính là thực lực tuyệt đối.
“Khương Văn Hư, ngươi nhìn cho rõ ràng!”
Khương Văn Hư cả kinh. Trực giác nói cho hắn biết, cho đến bây giờ Lục Châu vẫn chưa dốc toàn lực.
Hắn ngẩng đầu nhìn Lục Châu, chỉ trong khoảnh khắc, từ bốn phương tám hướng đánh tới mấy chục đạo chưởng ấn!
“Đại Kim Cương Luân Thủ Ấn của Phật môn!”
Trốn ở đằng xa, đám tu hành giả hai mắt trừng to nhìn chưởng ấn kim quang đầy trời. Chân mày Khương Văn Hư nhíu chặt, trong lòng rung động… Hắn đã đánh giá thấp năng lực chiến đấu của Lục Châu.
“Từ đầu đến cuối đều tung đại chiêu?”
Tốc độ của Đại Kim Cương Luân Thủ Ấn quá nhanh, hiệu quả lại kinh người, có thể so sánh với chưởng ấn cực mạnh Đại Vô Uý Ấn. Vậy mà trong tay Lục Châu nó lại có thể hời hợt tung ra như là một chiêu thức bình thường.
Đại Kim Cương Luân Thủ Ấn xuất hiện đầy trời, chỉ trong khoảnh khắc đã lấy mạng đám tu hành giả đang tụng niệm Phạn Âm.
[Ting ! đánh giết 10 mục tiêu Nguyên Thần cảnh thu hoạch được 10.000 điểm công đức, 30 mục tiêu Thần Đình cảnh thu hoạch được 300 điểm công đức, những người còn lại không được tính điểm.].
Chỉ trong chớp nhoáng có người đỡ đạn, thân ảnh Khương Văn Hư lập tức nhoáng lên chạy trốn.
Hắn vừa định thi triển đại thần thông thuật thì... Bùm ! Chưởng ấn lại từ trên trời giáng xuống.
“Lão phu chưa cho phép ngươi đi!”
Khương Văn Hư không có pháp thân bị chưởng ấn đánh rơi như đánh trúng một con ruồi.
“Pháp thân.” Khương Văn Hư cố nén khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể, không thể không gọi ra pháp thân lần nữa. Toà pháp thân cao mười lăm trượng toả hồng quang xuất hiện bên dưới pháp thân kim quang.
Lục Châu liếc mắt nhìn thời gian… Có thể kiên trì lâu như vậy dưới uy lực của Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong, đế sư Khương Văn Hư chính là người đầu tiên.
Khương Văn Hư ngẩng đầu nhìn trời, thân ảnh chui vào giữa pháp thân, song chưởng nâng lên. Pháp thân cũng làm ra động tác y hệt.
Trong lòng bàn tay hắn toát ra chi chít phù văn màu đỏ, sau đó chúng tụ lại biến thành một tia kiếm cương cực lớn. “Ngươi cho rằng… cửu diệp không có một chút thủ đoạn?”
Lục Châu nhìn tia kiếm cương màu đỏ, trong lòng bàn tay xuất hiện Vị Danh Kiếm, kiếm cương của Lục Châu bao bọc lấy Vị Danh Kiếm!
Trong lòng Khương Văn Hư run lên: “Phù văn màu đen? Hoang cấp vũ khí?”
Nếu nói trước đó Lục Châu liên tục sử dụng đại chiêu, không hề kiêng kỵ dùng nguyên khí, thậm chí không thèm thu hồi pháp thân đã khiến Khương Văn Hư cực kỳ ngoài ý muốn, thì việc phù văn màu đen xuất hiện quả thực đã khiến hắn biến sắc mặt kinh hãi không thôi. Cho dù từng thấy Lục Châu thi triển cương khí màu xanh lam cũng không khiến hắn hoảng sợ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận