Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 861

Vốn hai người bọn họ định ở lại Thiên Liễu Quan một thời gian, binh đến tướng chặn, cửu diệp đến thì bỏ chạy là được. Nhưng Cửu Trọng Điện đột nhiên đến đây đã làm hai người thay đổi chủ ý. Nếu không đến Cửu Trọng Điện, phiền toái sẽ càng lúc càng lớn. Rõ ràng cách hành xử của Cửu Trọng Điện không hề cứng nhắc như Phi Tinh Trai.
Hạ Trường Thu che ngực, cúi đầu thở dài.
Chúc Huyền thấy mọi người còn đang phân vân bèn nói: “Ta nghe nói Thiên Liễu Quan và Phi Tinh Trai có bất hoà. Phi Tinh Trai vốn giao hảo với Thiên Vũ Viện, hai tông môn này hợp mưu chiếm đoạt Hắc Thuỷ Huyền Động và Vô Tận Hải, đám người Phi Tinh Trai lại là kẻ có thù tất báo… Hạ Trường Thu, ta nói có đúng không?”
Hắn gọi thẳng tên Hạ Trường Thu, thái độ đối xử rõ ràng khác hẳn với Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung.
Hạ Trường Thu gật đầu: “Đúng là như thế.”
Chúc Huyền tiếp tục nói: “Hai vị bằng hữu này là quý khách của Thiên Liễu Quan, nay lại là quý khách của Cửu Trọng Điện, thử hỏi Phi Tinh Trai còn dám tới đây gây chuyện nữa không?”
Hai mắt Hạ Trường Thu toả sáng. Đạo lý này không sai, chỉ là vẫn phải dựa vào thái độ của Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải.
Lúc này Vu Chính Hải cũng cao giọng nói: “Quyết định như vậy đi.”
Thấy Ngu Thượng Nhung còn muốn phản bác, Vu Chính Hải bỗng nghiêm mặt, thẳng lưng nói:
“Đừng nhiều lời. Nhiều năm qua ta chưa từng lấy thân phận đại sư huynh ra để áp đặt đệ. Nhưng lần này, ta dùng thân phận đại sư huynh lệnh cho đệ lưu lại.”
Hơn ba trăm năm qua, sư huynh đệ hai người đều âm thầm phân cao thấp từ trong tối đến ngoài sáng. Cho đến nay vẫn chưa từng thật sự phân thắng bại. Vai vế lớn nhỏ khác nhau nhưng Vu Chính Hải chưa từng dựa vào thân phận đại sư huynh để yêu cầu Ngu Thượng Nhung làm gì. Chỉ có lần này…
Ngu Thượng Nhung không nói gì nữa.
Chúc Huyền lạnh nhạt gật đầu, vươn một tay ra: “Mời !”
Trước khi rời đi, Chúc Huyền còn quay đầu nói với Ngu Thượng Nhung một câu: “Sau này còn gặp lại.” Nói xong hắn cưỡi bạch hạc rời đi.
Ngu Thượng Nhung đứng nhìn theo bóng lưng hai người dần dần biến mất trong tầng mây, Kỷ Phong Hành đứng bên cạnh lo lắng nói:
“Đại ca, ta sợ Cửu Trọng Điện nói muốn hợp tác là giả, mà bắt người mới là thật.”
Vu Vu đi tới, thấy sắc mặt Ngu Thượng Nhung âm trầm, không khí ngột ngạt khó thở bèn nói: “Đại ca ca, huynh có bị thương không, để ta trị liệu cho huynh nha?”
Vu Vu nâng tay, một quả cầu cương khí màu đỏ xuất hiện rơi vào người Ngu Thượng Nhung, hoá thành từng điểm tinh quang rồi biến mất không thấy gì nữa.
Ngu Thượng Nhung rốt cuộc cũng mở miệng: “Ta không sao…”
Hạ Trường Thu thở dài nói: “Hai vị là khách quý của Thiên Liễu Quan lại gặp nạn tại đây, Thiên Liễu Quan chẳng thể giúp được gì… hầy.”
Vu Vu chớp chớp đôi mắt to, dè dặt hỏi: “Vậy đại đại ca phải làm sao đây?”
Ngu Thượng Nhung nhìn về phía Vu Chính Hải rời đi, hờ hững nói: “Nếu Cửu Trọng Điện dám động đến đại sư huynh ta dù chỉ một chút, ta sẽ huyết tẩy Cửu Trọng Điện.”
Toàn thân Hạ Trường Thu, Điền Bất Kỵ, Kỷ Phong Hành và Vu Vu đều không rét mà run.
Chúc Huyền và Vu Chính Hải đạp không hành tẩu, không khỏi trò chuyện một phen.
“Ta còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh của các hạ.”
“Vu Chính Hải.”
“Cả đời này ta đã từng thấy vô số vũ khí, từ thiên địa huyền hoàng đến vũ trụ hồng hoang… Đạt tới thiên giai đã là rất quý, hoang cấp hiếm càng thêm hiếm. Thanh đao này của các hạ là hoang cấp phải không?” Chúc Huyền hỏi.
“Gia sư ban tặng cho vũ khí thuận tay thôi. Tứ Phương Cơ của ngươi cũng không kém.” Vu Chính Hải đáp.
“Lực sát thương của Tứ Phương Cơ kém xa đao và kiếm. Trận chiến ngày hôm nay ta đã rơi vào thế hạ phong.”
“May mắn thôi.” Vu Chính Hải vốn không để ý tới lời tâng bốc của người khác.
“Ta có hai vấn đề muốn được thỉnh giáo, không biết có tiện cho các hạ hay không?”
Vu Chính Hải nhìn ánh chiều tà đang dần tắt, thản nhiên đáp: “Thỉnh giáo thì không dám, nếu có thể trả lời ta sẽ không giấu giếm.”
“Hai vị thật sự đến từ kim liên giới?” Chúc Huyền hỏi.
“Đương nhiên.”
Chúc Huyền tán thán nói: “Không ngờ suy đoán của người điên ở Thiên Vũ Viện lại là sự thật.”
“Người điên?”
Chúc Huyền thở dài đáp: “Đó là một người điên đam mê nghiên cứu về thế giới khác, nàng ta cho rằng đối diện Vô Tận Hải là một thế giới hoàn toàn khác biệt với hồng liên giới.”
“Thực lực Cửu Trọng Điện hùng hậu như vậy mà không đánh hạ được Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai sao?” Vu Chính Hải hỏi.
“Các hạ xem thường bọn hắn rồi. Thiên Vũ Viện lệ thuộc vào vương triều Đại Đường, cao thủ nhiều như mây.” Chúc Huyền nghĩ tới một chuyện, lại hỏi: “Ma Thiên Các rất mạnh?”
Từ thái độ của hai sư huynh đệ có thể thấy thực lực Ma Thiên Các không thể khinh thường.
Vu Chính Hải cười sang sảng: “Nếu Ma Thiên Các ở đây thì cần gì phải sợ hãi Thiên Vũ Viện?”
Vu Chính Hải không định bại lộ quá nhiều tin tức về Ma Thiên Các cho người của hồng liên giới, nói một câu như vậy là đủ.
Chúc Huyền ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại rất kinh ngạc, Ma Thiên Các này không ngờ lại có thể phân cao thấp với Thiên Vũ Viện.
“Hai vị đường xa mà đến thật không dễ. Không biết hai vị đến hồng liên giới là để làm gì?” Đây là một trong những vấn đề mà Chúc Huyền quan tâm nhất.
Vu Chính Hải nói: “Nếu ta nói là tình cờ đến đây thì ngươi tin không?”
Đây là nói theo góc độ của Ngu Thượng Nhung, quả thật hắn chỉ tình cờ đến được hồng liên giới, nhưng sợ là không mấy ai tin tưởng.
Thế nhưng Chúc Huyền lại nói: “Ta tin.”
Vu Chính Hải gật đầu.
Chúc Huyền cẩn thận hỏi nhỏ: “Tôn sư cũng đang ở hồng liên giới?”
Vu Chính Hải lắc đầu đáp: “Lão nhân gia người một lòng chỉ biết tu hành, rất ít quan tâm đến thế sự. Chỉ là… chuyện này nếu nháo lớn thì ta không thể nói chắc.”
Nghe vậy, Chúc Huyền âm thầm suy nghĩ, có lẽ sư phụ của hai người này là cửu diệp trở lên… Cũng may trước đó không hạ sát thủ, nếu không mệnh thạch của hai người này mà dập tắt thì sẽ dẫn đến phiền phức vô cùng. Đến lúc đó Cửu Trọng Điện lại vô tình có thêm một địch nhân cường đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận