Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2163: Hết thảy trở về nguyên thuỷ

Tư Vô Nhai nói: “Bát sư đệ, ngươi về rất đúng lúc, đây là Trấn Thiên Xử của Hi Hòa điện, ngươi cùng Giám Binh hãy mang nó đến hoàng liên để trấn giữ đại địa lực lượng ở đó.”
Chư Hồng Cộng nghe vậy, lập tức vỗ ngực cam đoan: “Đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
“Nhóm đại sư huynh đã xuất phát từ trước, việc này không nên chậm trẽ, các ngươi cũng lên đường đi.”
Phù văn thông đạo quá không ổn định, nếu không đi nhanh sẽ mất đi hiệu lực. Hải Loa có hơi không nỡ xa mọi người, nàng vừa trở về đã phải rời đi.
“Đi đi.”
Lục Châu phất tay áo.
Tả Ngọc Thư bỗng hỏi: “Lão thân có một việc muốn hỏi, vì sao không giữ bọn hắn lại bên người? Làm vậy sẽ khiến Minh Tâm thừa cơ bắt bọn hắn đi mất.”
Tư Vô Nhai gật đầu: “Cho nên mới cần sư phụ xuất thủ.”
Suy cho cùng vẫn phải trấn áp được Minh Tâm, như thế thì sẽ không còn vấn đề gì nữa. Huống hồ Thái Hư lại đang không ngừng sụp đổ, nếu không nhanh chóng dùng Trấn Thiên Xử trấn áp đại địa thì sẽ tạo thành tràng tai nạn lớn hơn.
Đám người khẽ gật đầu, rất tán thành.
“Làm theo kế hoạch của ngươi đi.” Lục Châu nói.
Sự tình đã đến nước này thì kế hoạch có tinh minh tới đâu cũng vô dụng, thứ quyết định kết cục thật sự vẫn luôn là thực lực. Kế hoạch này nhất trí với suy nghĩ của Lục Châu, hắn sẽ tự mình trông chừng Minh Tâm, những việc khác giao cho thập đại đệ tử và các vị Đại Đế khác.
Lục Châu phẩy tay. “Mọi người lui xuống nghỉ ngơi đi.”
Đám người khom người hành lễ rồi lần lượt rời khỏi đại điện, chỉ có Tư Vô Nhai là vẫn đứng yên tại chỗ.
Lục Châu đi xuống bậc thang, tới trước mặt hắn hỏi: “Có lời gì muốn nói?”
Tư Vô Nhai cười đáp: “Đúng là không có việc gì giấu được sư phụ. Xin sư phụ chờ đồ nhi một lát.”
Tư Vô Nhai rời đi một lúc rồi quay trở lại, trong tay cầm theo một vật trông như bức hoạ. “Các sư huynh sư tỷ đi trấn áp đại địa lực lượng, Minh Tâm nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này.”
Lục Châu gật đầu nói: “Lần trước vi sư tới Thánh Vực cũng không tìm được Minh Tâm. Vi sư đến đại vòng xoáy thì gặp hắn một lần nhưng hắn không tham chiến, chỉ chăm chăm làm việc theo mục tiêu đã định sẵn. Vì thế Minh Tâm chắc chắn sẽ ra tay với các ngươi.”
Tư Vô Nhai mỉm cười: “Cho nên đồ nhi đã chuẩn bị hai phương án. Thứ nhất, mời người xem thứ này…”
Tư Vô Nhai trải rộng thứ đang cầm trong tay ra mặt đất. Hai mắt Lục Châu sáng lên, đây chẳng phải là bản đồ da dê cổ sao?
“Sư phụ, đây là Thiên La Đồ của người.” Tư Vô Nhai nói. “Minh Tâm Đại Đế am hiểu phù văn, cho dù toàn bộ phù văn thông đạo bị hủy thì hắn cũng có thể bắt được các sư huynh sư tỷ. Nếu đồ nhi không đoán sai, hắn muốn lợi dụng thập đại quy tắc để xây dựng một phương thiên địa mới, đây cũng là nguyên nhân hắn mặc kệ không hỏi đến tràng tai nạn này.”
Lục Châu gật đầu, hắn đã mơ hồ đoán ra việc này.
“Sư phụ, đồ nhi phát hiện Thiên La Đồ là thần vật có thể câu thông với thiên địa.”
“Hả?”
Lục Châu nghi hoặc. Tuy đồ vật này là của hắn nhưng hắn không hiểu nhiều về nó, chỉ xem nó là địa đồ mà thôi.
Tư Vô Nhai nói: “Mọi thứ vận hành trong thế gian này đều cần có quy tắc. Nhân loại sử dụng phù văn thông đạo cần đến quy tắc không gian, phù chỉ truyền tin cũng thế, mà những thứ này đều được xây dựng trên cơ sở thiên địa là một thể.”
“Mà vực sâu bên dưới đại địa cũng là một chỉnh thể. Vực sâu bên dưới Đại Uyên Hiến, Đôn Tang,… đều là cùng một vực sâu.”
Nghe được lý luận của Tư Vô Nhai, Lục Châu kinh ngạc không thôi. Hắn bỗng nhớ tới hình ảnh về Công Đức Thạch nằm trong một không gian đen như mực, chẳng lẽ nó đang ở dưới vực sâu?
“Cho nên, hủy đi Thiên La Đồ sẽ khiến đại địa phân tách, Thái Hư sụp đổ, thông đạo cũng sẽ đoạn mất.”
“Như lời ngươi nói, nguyên khí cũng sẽ biến mất, chẳng phải thế giới này sẽ trở lại thời nguyên thuỷ khi chưa tu hành?”
Tư Vô Nhai thở dài đáp: “Cũng có thể lắm. Trời sập đã là việc tất nhiên, chúng ta không thể bài trừ khả năng này.”
Việc này cũng có thể lý giải. Nguyên khí tu hành trong Thái Hư đến từ hạt giống Thái Hư và thập đại Thiên Khải Chi Trụ vận chuyển nguyên khí. Khi đại địa phân tách, hạt giống hủy diệt, nguyên khí và khí tức Thái Hư không còn thì còn ai tu hành được nữa?
Chỉ là đại địa vẫn còn, vực sâu vẫn còn nên đây cũng chỉ là suy đoán.
“Sư phụ không cần phải lo lắng, đó là tình huống xấu nhất thôi. Chỉ cần chúng ta trấn áp được đại địa lực lượng thì việc tu hành sẽ không bị gián đoạn. hủy đi Thiên La Đồ nhiều lắm cũng chỉ phá hủy phù văn thông đạo. Theo đồ nhi thấy, bản thân đại địa lực lượng có năng lực chữa trị. Sau khi nó tự chữa trị xong, thông đạo sẽ lại sử dụng được.”
“Chữa trị?”
“Thiên địa sinh ra vạn vật, đương nhiên có năng lực tự chữa trị.” Tư Vô Nhai cười đáp, “Đây chính là mị lực của tự nhiên.”
Lục Châu gật đầu, cảm thấy lời lão thất rất có lý. “Cũng tốt.”
“Thiên La Đồ rất khó có thể hủy hoại. Đồ nhi đã thử dùng chân hoả đốt nó, cùng cương khí phá hư nhưng đều không thể hao tổn được một góc, vẫn phải nhờ sư phụ tự mình ra tay thôi.”
Lục Châu gật đầu: “Vi sư sẽ nghĩ cách hủy nó, nhưng phải đợi sau khi ngươi đến cửu liên đã.”
“Vẫn là sư phụ nghĩ chu đáo.”
Lục Châu lại hỏi: “Còn phương án thứ hai?”
Tư Vô Nhai cười nói: “Nếu Thiên La Đồ không thể phá hủy phù văn thông đạo, nếu sư phụ không tìm được Minh Tâm, vậy hắn nhất định sẽ tìm tới cửa. Hắn sẽ đến tìm đồ nhi… đến lúc đó, đồ nhi lại lần nữa trợ giúp hắn xây dựng lại Thái Hư.”
Lục Châu hỏi chấm?
“Bởi vì… xây dựng lại thiên địa nhất định sẽ thất bại.”
“Sao ngươi lại chắc chắn như vậy?” Lục Châu nghi ngờ hỏi.
“Đến lúc đó ngài sẽ hiểu rõ.” Tư Vô Nhai cố ý thừa nước đục thả câu.
“Hửm?” Lục Châu nhướng mày.
Tư Vô Nhai khom người, nghiêm túc nói: “Xin sư phụ thứ tội. Đồ nhi đã chết một lần, tại Thất Lạc Chi Quốc đồ nhi đã suy nghĩ thông suốt rất nhiều điều. Người sống một đời làm gì có chuyện tuyệt đối, đồ nhi chỉ hy vọng lúc đối mặt khó khăn có thể toàn lực ứng phó mà không phải bó tay vô lực để sau này phải hối hận! Cho dù có thất bại cũng sẽ không vì vậy mà thấy hối hận cả đời…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận