Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1521

“Ngươi muốn làm gì hả?” Tiểu Diên Nhi huơ huơ nắm đấm nhỏ.
Chíp chíp chíp… tiểu Hỏa Phượng kêu lên.
“Còn dám phun lửa, ta sẽ đánh ngươi.” Tiểu Diên Nhi uy hiếp nó, “A, không đúng, ngươi biết phun lửa rồi hả?”
Nàng tóm lấy tiểu Hỏa Phượng, hưng phấn nói: “Nào nào, phun ta xem lần nữa nào.”
Tiểu Hỏa Phượng chớp chớp đôi mắt to, nhìn Tiểu Diên Nhi rồi há mồm:
Khè !
Một ngọn lửa nhỏ cỡ nắm tay tấp thẳng vào mặt nàng.
Tiểu Hỏa Phượng vỗ cánh bộp bộp, co cẳng chạy mất.
Tiểu Diên Nhi sờ lại gương mặt mình, mái tóc bung ra, có đôi chỗ bị cháy khét… Nàng tức giận nói: “Ta đánh chết ngươi nè!”
Nàng vừa định đứng dậy đuổi theo nó, bỗng thấy phía sau lưng pháp thân Bách Kiếp Động Minh xuất hiện một mâm tròn. Mâm tròn lấp loé kim quang chói mắt.
“Tinh… Tinh Bàn?”
Pháp thân Bách Kiếp Động Minh lắc mình biến hoá, trở thành Thiên Giới Bà Sa. Toà kim liên và Mệnh Cung dưới trướng chầm chậm xoay tròn, toả ra kim quang.
Tiểu Diên Nhi… đã thành công bước vào Thiên Giới.
[Ting ! đệ tử Từ Diên Nhi đã ngưng tụ Thiên Giới Bà Sa thành công, ban thưởng 10.000 điểm công đức.].
[Từ Diên Nhi đáp ứng đủ điều kiện xuất sư, xin hỏi có xuất sư không?].
[Đệ tử sau khi xuất sư nhập thế sẽ cung cấp điểm thưởng càng nhiều.].
Nghe được tiếng thông báo, Lục Châu mở bừng mắt.
Hắn biết rõ thiên phú của Tiểu Diên Nhi rất cao, hạt giống Thái Hư của nàng có hiệu quả tốt nhất, nhưng không ngờ lại cao đến mức này.
Trong số các đồ đệ Ma Thiên Các, thiên phú tu hành của nàng là cao nhất, thời gian tu hành ngắn hơn bất kỳ kẻ nào. Về phần Hải Loa cũng nhờ kế thừa năng lực Lạc Tuyên mới bước vào thập diệp.
Từ đầu tới cuối, không cần kỳ ngộ, không đi đường tắt, người dùng thời gian ngắn nhất để đạt tới thập diệp chính là Tiểu Diên Nhi.
Như vậy… có để nàng xuất sư không đây?
Tuy đã vào Thiên Giới Bà Sa nhưng nàng vẫn cần phải học tập rất nhiều. Huống hồ tính cách của Tiểu Diên Nhi càng không thích hợp để khai sơn lập phái.
Trông cậy vào nàng dạy bảo đệ tử là việc không có khả năng. Nàng không dạy hư người khác đã phải bái trời bái đất rồi.
“Nếu cự tuyệt thì sẽ thế nào?” Lục Châu lầm bầm nói.
Trước đó, các đồ đệ đạt tới Thiên Giới Bà Sa hắn đều cho xuất sư. Nhưng Tiểu Diên Nhi tuy tu vi đủ, những mặt khác thì còn lâu mới đủ.
“Không xuất sư.” Lục Châu nói.
[Ting ! đệ tử Từ Diên Nhi tiếp tục lưu lại học nghệ cho đến khi ngài cảm thấy có thể xuất sư.].
[Ban thưởng một tấm Thẻ Ngẫu Nhiên. Xét thấy đệ tử chưa xuất sư nên chưa ban thưởng đạo cụ trân quý.].
Lục Châu gật đầu, hắn cũng đoán là như vậy.
“Sử dụng Thẻ Ngẫu Nhiên.”
[Ting ! sử dụng Thẻ Ngẫu Nhiên, thu hoạch được thẻ 3 Một Kích Chí Mạng.].
Lần này Lục Châu mới cảm thấy bất ngờ. Trong định nghĩa của hắn, thẻ Một Kích Chí Mạng phải được tính là thẻ trân quý. Bởi vì thứ này càng ngày càng đắt, càng về sau sẽ càng khan hiếm.
Lục Châu chợt nghĩ tới một vấn đề.
Nếu bây giờ hắn cho Tiểu Diên Nhi xuất sư, chẳng phải sẽ lại thu hoạch được một đống thẻ trân quý sao?
Đám đồ đệ trước đó xuất sư chẳng phải lỗ lớn rồi?
“Xuất sư.”
[Cần ít nhất một năm mới có thể xuất sư.].
Xem ra không cho bật hack rồi.
Một năm thì một năm vậy. Con đường tu hành mênh mông, càng về sau thời gian càng không đáng tiền, động một chút là trăm năm ngàn năm. Một năm chỉ trôi qua nhanh như một cái chớp mắt.
Lục Châu mặc niệm thần thông Thiên thư, quan sát Tiểu Diên Nhi.
Hình ảnh xuất hiện.
Tiểu Diên Nhi đang quan sát pháp thân của mình.
Pháp thân trông rất giống nàng, nhanh nhẹn thanh tú, chỉ là kim quang toả ra khiến pháp thân trông có vẻ đoan trang thần thánh bất khả xâm phạm. Tinh Bàn sau lưng pháp thân xoay tròn, sáng ngời đến dị thường.
Tiểu Diên Nhi thu hồi pháp thân, thử nghiệm gọi ra Tinh Bàn. Nàng vừa thử một lần đã thành công.
“Chơi vui!”
Nha đầu này, tu hành là việc nghiêm túc chuyên chú thế nào, đến tay nàng thì vấn đề chỉ là chơi vui hay không.
Tiểu Diên Nhi khống chế Tinh Bàn tự do co duỗi, không gặp bất cứ chướng ngại nào, chơi vui đến quên trời quên đất.
Tiểu Hỏa Phượng thấy Tiểu Diên Nhi vui vẻ, lập tức chạy tới, vỗ cánh bay lên đối diện nàng rồi há mồm phun ra một ngụm lửa.
Tiểu Diên Nhi ngã một lần đã khôn ra, lập tức dùng Tinh Bàn ngăn ở trước mặt.
Xèo !
Ngọn lửa nhỏ thiêu đốt Tinh Bàn.
Tiểu Diên Nhi cười ha hả: “Đừng ngừng, ngươi tiếp tục đi, tiếp tục ta xem nào…”
Tiểu Hỏa Phượng không ngừng phun lửa vào Tinh Bàn. Kiên trì một lúc lâu, nó rốt cuộc kiệt sức, rơi xuống đất thở hồng hộc.
Tiểu Diên Nhi vừa định thu hồi Tinh Bàn, chợt thấy Tinh Bàn bốc lên hoả diễm, lập tức cả kinh hô lên: “Cháy, cháy rồi!”
Nàng vung tay lên, Tinh Bàn biến mất.
“Ơ?”
Nàng lại gọi ra Tinh Bàn. Hoả diễm vẫn còn nguyên đó.
Tiểu Diên Nhi thử nghiệm mấy lần, hoả diễm vẫn không biến mất.
Nàng nghi hoặc nhìn chằm chằm Tinh Bàn. Hoả diễm không làm nàng bị thương, lại trông không giống với ngọn lửa của tiểu Hỏa Phượng. Lửa của nó màu đỏ rực, mà lửa của nàng có màu vàng kim.
“Là Nghiệp Hoả?” Tiểu Diên Nhi kinh ngạc nói, sau đó bật cười. “Ta cũng nắm giữ Nghiệp Hoả?”
Tiểu Diên Nhi phất tay vào đám cỏ dại, ngọn lửa vụt tới thiêu rụi đám cỏ. Nàng lại phóng lửa vào một thân cây, cây cổ thụ lập tức bốc cháy. Sợ cháy rừng, nàng vung ra Phạm Thiên Lăng dập tắt đám lửa.
“Chơi vui nha!”
Nàng quay đầu nhìn tiểu Hỏa Phượng đang nằm phơi bụng dưới đất. “Ê, tiểu gia hoả…”
Chíp?
Tiểu Hỏa Phượng nghi hoặc ngẩng đầu, chỉ kịp nhìn thấy một ngọn lửa màu vàng kim ập vào mặt nó.
Lục Châu thu hồi thần thông, khẽ bật cười.
Nha đầu này quá ham chơi rồi.
Hắn không lo lắng cho tiểu Hỏa Phượng, nó là phượng hoàng lửa, trời sinh đã không sợ lửa. Tiểu Diên Nhi làm vậy đương nhiên không thể làm gì được nó.
[Ting ! đệ tử Lạc Thời Âm ngưng tụ Thiên Giới Bà Sa thành công, ban thưởng 10.000 điểm công đức.].
[Lạc Thời Âm đáp ứng đủ điều kiện xuất sư, xin hỏi có xuất sư không?].
[Đệ tử sau khi xuất sư nhập thế sẽ cung cấp điểm thưởng càng nhiều.].
Hải Loa cũng thành công ngưng tụ Thiên Giới Bà Sa rồi? Đúng là ngoài dự liệu.
Tương tự như Tiểu Diên Nhi, Lục Châu quyết định: “Không xuất sư.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận