Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1465

Mạnh Trường Đông vừa dứt lời, phía trước bỗng truyền đến âm thanh năng lượng cộng hưởng, Chư Hồng Cộng gọi ra pháp thân, chợt loé lên rồi biến mất.
Tuy chỉ xuất hiện trong giây lát, nhưng năm người vừa nhìn đã nhận ra.
“Bách Kiếp Động Minh?”
Rác rưởi nha.
Mạnh hộ pháp cười nói: “Các vị đừng xem thường Bách Kiếp Động Minh… đây không phải là Bách Kiếp Động Minh bình thường đâu.”
Tôn Mộc gật đầu nói: “Mạnh hộ pháp không cần giải thích, chúng ta hiểu mà. Cứ đi tiếp đi.”
Mạnh Trường Đông gật đầu. Hiểu là tốt.
Đoàn người đi tới bên ngoài một cung điện. Mạnh Trường Đông chỉ tay về phía Minh Thế Nhân đang ngồi tựa vào lan can, nhắm mắt ngủ.
“Vị này là tứ đệ tử của Các chủ, Minh Thế Nhân.”
Người này bọn hắn đã từng gặp, hẳn là cao thủ.
“Tiến lên bái kiến.” Tôn Mộc phất tay.
Năm người bước lên một bước, đồng thời khom người nói: “Bái kiến…”
Phịch.
Minh Thế Nhân giật mình rơi xuống đất. “Ai thế hả?”
Năm người sững sờ. Không phải chứ… vậy mà cũng té được?
Minh Thế Nhân lừ mắt nhìn đám người nói: “Đừng quấy rầy ta ngủ.”
Gâu gâu gâu…
Cẩu tử từ đâu chạy tới, chở Minh Thế Nhân bay vọt đi mất.
Mạnh Trường Đông nhìn mãi thành quen, mỉm cười giải thích: “Các vị, tứ tiên sinh chính là như vậy, quen là được. Ta nói cho các vị biết, tứ tiên sinh là đệ tử đắc ý nhất của Các chủ đó.”
Tôn Mộc mím môi. Đệ tử đắc ý nhất mà như thế này, vậy những người khác còn rác rưởi cỡ nào?
“Đã rõ.” Năm người mặt không biểu tình khẽ gật đầu.
Đoàn người tiếp tục đi tới. Đến một chỗ bên ngoài biệt viện, trong viện truyền ra tiếng đàn du dương và tiếng cười đùa của nữ tử.
“Các vị, bên trong là cửu đệ tử Từ Diên Nhi và thập đệ tử Hải Loa.” Mạnh Trường Đông nói.
Không thấy mặt, vậy cũng chỉ có thể từ âm luật mà phán đoán.
Tôn Mộc thoáng gật đầu. Tinh thông âm luật coi như là năng khiếu, nhưng thế chưa đủ.
“Bách Kiếp Động Minh?”
“Đúng vậy.”
Được rồi…
Mạnh Trường Đông tiếp tục nói: “Đừng vội coi thường bọn họ tu vi yếu. Bọn họ rất trẻ trung, là thiên tài tu hành có thiên phú mạnh nhất ta từng gặp. Tốt nhất là đừng trêu chọc bọn họ.”
Năm người gật đầu, tiếp tục rời khỏi biệt uyển đi về phía tường thành.
Mấy người ngẩng đầu nhìn lên tường thành. Nơi đó có một thanh bào kiếm khách đang ôm trường kiếm trước ngực và một đao khách đứng chắp tay sau lưng, hông đeo đại đao.
Tôn Mộc giật mình nói: “Rất có phong phạm cao thủ.”
Bốn người khác cũng phụ hoạ: “Phong phạm cao thủ.”
Mạnh Trường Đông cười nói:
“Mấy vị rất tinh mắt. Hai vị này chính là đại đệ tử và nhị đệ tử. Người đứng bên phải là đại tiên sinh Vu Chính Hải, đao pháp lô hoả thuần thanh, Đại Huyền Thiên Chương đánh đâu thắng đó. Bên trái là nhị tiên sinh Ngu Thượng Nhung, kiếm pháp đăng phong tạo cực, đã lĩnh ngộ được Thiên Tử Kiếm từ nhiều năm trước, thậm chí còn sáng tạo ra kiếm đạo cao hơn, xưa nay không bại.”
Khoác lác quá mức rồi nha.
Tôn Mộc nhịn không được hỏi: “Vậy nếu hai người bọn họ đánh nhau thì sao?”
“Hỏi rất hay!”
Mạnh Trường Đông giơ ngón cái lên nói: “Đại tiên sinh và nhị tiên sinh rất thích luận bàn, từ đó đến nay đều bất phân thắng bại.”
Năm người theo bản năng lắc đầu. Cảm giác của bọn hắn chính là: quá giả.
Chỉ cần thật sự muốn phân chia cao thấp thì không có đạo lý nào lại bất phân thắng bại.
Tôn Mộc hỏi: “Mạnh hộ pháp, tu vi hai vị tiên sinh thế nào?”
“Đại tiên sinh là Thiên Giới Bà Sa, bao nhiêu Mệnh Cách ta cũng không rõ. Nhị tiên sinh giống như bát tiên sinh, đều là Bách Kiếp Động Minh, nhưng Bách Kiếp Động Minh này phi thường lợi hại.”
Mạnh Trường Đông khi giới thiệu tu vi đều sẽ cẩn thận vô cùng, việc liên quan đến tư ẩn cá nhân, hắn sẽ không nói quá rõ ràng.
Mạnh Trường Đông chỉ cần nói cho bọn hắn biết, Ma Thiên Các rất đặc thù, không thể dò xét theo lẽ thường.
Nhưng mà…
Khi đám người Tôn Mộc nghe tới Bách Kiếp Động Minh, trong lòng quả thật không còn gì để nói.
Từ bao giờ mà Bách Kiếp Động Minh cũng đáng để khoe khoang rồi?
Tìm hiểu cho đến bây giờ mới thấy một vị Thiên Giới Bà Sa duy nhất. Năm người cảm giác như mình đã bị lừa.
Nhưng nghĩ lại, đệ tử không cường cũng chả sao, dù sao cũng không phải ôm bắp đùi bọn hắn, chủ yếu là ôm đùi Các chủ thôi.
“Ngũ tiên sinh và lục tiên sinh không có ở Đại Đường, tam tiên sinh đến bí ẩn chi địa cùng Lục Ngô, trong thời gian ngắn sẽ không trở về.” Mạnh Trường Đông nói.
Tôn Mộc kinh ngạc hỏi: “Lục Ngô?”
“Đúng vậy, Lục Ngô bị tam tiên sinh hàng phục.”
Khá lắm! Rốt cuộc cũng có một cường giả. Người hàng phục được Lục Ngô ít nhất cũng là chân nhân.
Năm người lập tức phấn khởi đứng nghiêm.
“Nói như vậy, tam tiên sinh mới là đệ tử mạnh nhất Ma Thiên Các?” Tôn Mộc hỏi.
“Cũng không phải.” Mạnh Trường Đông lắc đầu nói, “Nếu chỉ luận về võ lực, không ai hơn được đại tiên sinh và nhị tiên sinh. Nếu bàn về khả năng làm việc ổn thoả, không ai hơn được tứ tiên sinh. Nếu bàn về…”
“Chờ đã.”
Những lời này bọn hắn đã nghe rồi, không có hứng thú nghe thêm nữa, bèn hỏi thẳng: “Tam tiên sinh làm cách nào hàng phục Lục Ngô?”
“Các chủ đích thân tới.” Mạnh Trường Đông nói.
Mạnh Trường Đông không hiểu nhiều về việc trong bí ẩn chi địa, chỉ biết Lục Châu đi một chuyến, sau đó mang Lục Ngô về. Mà sự thật cũng đúng là như vậy.
“Được rồi.” Tôn Mộc khẽ gật đầu.
Mạnh Trường Đông nói: “Trừ mười vị tiên sinh ra còn có tả sứ hữu sứ Ma Thiên Các đang khắc phục hậu quả chiến tranh ở Giang Bắc đạo.”
“Khắc phục hậu quả?”
“Hoàng đế hắc liên giới Mục Nhĩ Thiếp cấu kết với hung thú, phát động chiến tranh ở Đại Đường, khiến dân chúng lầm than, tử thương vô số. Nhan tả sứ và Lục hữu sứ đang ở đó để giúp đỡ dân sinh trùng kiến. Ta rất bội phục tả sứ và hữu sứ, với địa vị của bọn họ, đâu cần phải tự tay làm mấy việc này.”
Năm người đồng thời gật đầu, về điểm này bọn hắn cũng rất bội phục.
“Thẩm hộ pháp và Lý hộ pháp đang ở kim liên giới, nếu các vị có thời gian, hôm nào ta đưa các vị về Ma Thiên Các một chuyến.”
“Làm phiền rồi.”
“Đúng rồi, người xây dựng phù văn thông đạo là Triệu Hồng Phất cô nương, nàng cũng đang ở Ma Thiên Các, bận thương thảo với lục tiên sinh về việc xây dựng phù văn thông đạo cỡ lớn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận