Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1230

Kém rất xa?
Gia Luật Sở Nam rốt cuộc cũng tỉnh táo lại từ trạng thái ngơ ngác, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Hắn đã biết mình nhận lầm người. Xấu hổ!
Nhưng bị người ta nói kiếm thuật của mình rất kém, hắn vẫn cảm thấy không phục.
Gia Luật Sở Nam cố nén đau đớn, lau đi máu tươi bên khoé miệng, nở nụ cười hỏi: “Ngài là…?”
Triết Biệt Ly nghiêm nghị mắng: “Gia Luật Sở Nam, cái tên khốn nạn nhà ngươi… Còn không mau dập đầu nhận tội với Lục tiền bối?”
Gia Luật Sở Nam hỏi chấm? chấm hỏi?
Không phải chỉ là nhận nhầm người thôi sao, làm gì phải kinh ngạc như vậy, còn bắt ta dập đầu nhận sai?
Gia Luật Sở Nam vừa định nổi nóng, Triết Biệt Ly đã nói tiếp:
“Vị này chính là Các chủ Ma Thiên Các, Lục tiền bối!”
Vừa nói Triết Biệt Ly vừa nháy mắt với Gia Luật Sở Nam theo tần suất một giây mười cái.
Cũng may Gia Luật Sở Nam không phải là loại nhân vật phụ não tàn không có đầu óc như trong tivi, thấy Triết Biệt Ly nháy muốn rụng lông mi, hắn lập tức lĩnh hội được ý tứ của đối phương, bèn quỳ một gối xuống nói:
“Lục tiền bối, đây chỉ là hiểu lầm. Ta tưởng ngài là Triết Biệt Ly… nhận lầm người, nhận lầm người…”
Lục Châu thản nhiên đáp:
“Hay cho một câu nhận lầm người. Nếu đổi lại là người khác thì bây giờ người đó đã là vong hồn dưới kiếm của ngươi. Một câu nhận lầm người sao có thể bù đắp nổi?”
“Việc này…” Gia Luật Sở Nam đành nói, “Ta nguyện bồi tội.”
“Ngươi định bồi tội như thế nào?” Lục Châu hỏi lại.
Triết Biệt Ly vội vàng nói: “Lục tiền bối, đây vốn chỉ là hiểu lầm, Gia Luật Sở Nam đương nhiên làm sai, nhưng tội không đáng chết mà.”
Lục Châu vừa vuốt râu vừa gật đầu: “Lão phu không phải người không nói đạo lý. Ngươi hành hung người khác, đáng bị trừng phạt. Thanh Thất Tinh Kiếm này lão phu sẽ thu lấy.”
Gia Luật Sở Nam không đáp lời, trừng mắt đứng dậy.
Đối với một kiếm khách mà nói, kiếm là sinh mệnh thứ hai của mình. Nay có người muốn đoạt kiếm, hắn sao có thể cam tâm?
Thẩm Tất lập tức bước lên quát lớn: “Ngươi muốn làm gì?”
Cơn tức giận của Gia Luật Sở Nam nhanh chóng bị dập tắt. Hắn vô cùng uỷ khuất khó chịu, nhưng không dám nói gì.
Lục Châu chỉ lạnh nhạt nhìn hắn.
Triết Biệt Ly lách mình đi tới chắn trước mặt Gia Luật Sở Nam, nói với Lục Châu: “Thất Tinh Kiếm mời Lục tiền bối thu nhận. Cung tiễn Lục tiền bối.”
“Thất Tinh Kiếm còn chưa đủ.” Lục Châu thản nhiên nói.
“A?”
Trong lòng Triết Biệt Ly cảm thấy nặng nề.
Lục Châu nói tiếp: “Chính miệng ngươi đã nói, Minh chủ Hắc Diệu liên minh Phiền Nhược Tri nhận được hơn mười phong thư khiêu chiến của Gia Luật Sở Nam nên rời đi. Nay Gia Luật Sở Nam xuất hiện trước mặt lão phu, ngươi định giải thích như thế nào?”
Mặt Triết Biệt Ly xám như tro tàn.
Thẩm Tất lúc này cũng đã minh bạch, bèn cười nói: “Lá gan không nhỏ, dám lừa gạt Lục tiền bối. Ngươi nên gọi Minh chủ ra gặp thì hơn…”
Gia Luật Sở Nam xuất hiện tại tổng bộ Hắc Diệu liên minh, Minh chủ đương nhiên cũng có mặt.
Triết Biệt Ly nói: “Lục tiền bối, xin nghe ta giải thích! Minh chủ thật sự không có mặt tại tổng bộ, ta xin thề!”
Lục Châu không thèm để ý tới hắn. “Lời nói của ngươi đã không còn độ tin cậy nữa.”
Trước đó nói dối một đống, bây giờ lại muốn người khác tin tưởng mình?
Triết Biệt Ly vội vàng túm Gia Luật Sở Nam.
Gia Luật Sở Nam hiểu ý, cuống quýt giải thích: “Lục tiền bối, Minh chủ thật sự không có mặt ở tổng bộ.”
Lục Châu nói: “Tu vi của ngươi kém rất xa, càng không phải là cao thủ kiếm đạo, vì sao lại dám xuất hiện ở nơi này? Đừng vội vàng trả lời, nếu còn dám tiếp tục nói dối, cho dù là Minh chủ của các ngươi đến thì lão phu cũng không nể mặt đâu.”
Triết Biệt Ly đành phải thành thật đáp:
“Gia Luật huynh không có khiêu chiến Minh chủ mà là đáp ứng gia nhập Hắc Diệu liên minh, trở thành một trong ngũ hổ. Chỉ là hắn vẫn luôn chưa đến tổng bộ, quanh năm chấp hành nhiệm vụ bên ngoài. Tu vi của hắn chỉ có sáu Mệnh Cách, nào dám làm càn trước mặt Lục tiền bối.”
Vừa nói Triết Biệt Ly vừa trừng mắt nhìn Gia Luật Sở Nam, trong mắt tràn ngập vẻ trách cứ.
Cái đồ con lừa nhà ngươi, sớm không đến, muộn không đến, lại đến ngay lúc này…
Gia Luật Sở Nam còn ngây ngốc hơn cả Triết Biệt Ly.
Mẹ nó vừa mới lết mặt tới đã gặp phải chuyện xui xẻo bậc này, đúng là tức chết!
Lục Châu đã nhìn thấu. Nếu bọn hắn muốn nói dối thì trước đó đã bàn bạc sẵn để ứng phó, sẽ không để xảy ra sai lầm cấp thấp này, lời này hẳn là lời nói thật.
Lục Châu thản nhiên hỏi: “Ngươi tới đây để khiêu chiến Triết Biệt Ly?”
Ánh mắt Gia Luật Sở Nam nhìn từ bộ trường bào trên người Triết Biệt Ly đến trường bào trên người Lục Châu, gật đầu đáp:
“Vâng, ta trước nay vẫn làm việc bên ngoài, chỉ mới gặp Triết Biệt Ly một lần. Không ngờ lần này lại xảy ra hiểu lầm lớn, Lục tiền bối khoan dung độ lượng, mong ngài thứ tội cho ta.”
Vu Chính Hải cười nói:
“Kiếm thuật của ngươi đúng là quá kém, lực lượng và khí thế thì ổn, đủ để hù doạ một số tu hành giả cấp thấp. Nhưng nếu gặp phải nhị sư đệ ta thì chết không kịp ngáp.”
Mặt Gia Luật Sở Nam đỏ tới mang tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận