Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1163

“Sao thế?”
“Ăn?” Lục Ly cầm viên Mệnh Cách Chi Tâm lên, nghiêm túc nhìn Chư Hồng Cộng. “Có lẽ chúng ta nên thử phương pháp này một lần xem sao… Ăn nó đi.”
Chư Hồng Cộng nghẹn lời.
Vù!
Thân ảnh Chư Hồng Cộng đột nhiên biến mất nhanh như gió.
Lục Ly cau mày: “Cũng đúng, khối Mệnh Cách Chi Tâm này rắn chắc như vậy, ăn vào chắc bể bụng. Hay là cắt nhỏ ra? Nghiền nát rồi nấu cháo? Hay là… Hấp thu? Chư Hồng Cộng, mau quay lại đây, ta vừa nghĩ ra một biện pháp tốt!”
Lục Châu gật gù hài lòng. Xem ra không cần truyền tin, Lục Ly vẫn có thể nghĩ ra phương pháp này.
Tuy vậy, Lục Châu vẫn mặc niệm thần thông âm công, hét lên hai chữ “Hấp thu” để truyền đạt ý mình.
Chư Hồng Cộng vừa rời khỏi đại điện, chợt nghe được tiếng sư phụ quanh quẩn bên tai. “Hấp thu.”
Hắn dừng bước gãi đầu, lẩm bẩm nói: “Tiếng của sư phụ? Xem ra là ta nhớ mọi người quá nên sinh ra ảo giác rồi! Muốn ta ăn thứ đồ chơi kia sao? Không có cửa nha!”
Lục Châu lắc đầu, thu hồi thần thông. Tiếng quát vừa rồi đã tiêu hao gần hết Thái Huyền chi lực trong người hắn.
Trước cứ mặc kệ bên phía Chư Hồng Cộng vậy, suy cho cùng chỗ của hắn không có gì nguy hiểm, quan trọng vẫn là lão đại và lão nhị.
Nếu hai huynh đệ tìm được Thiên Thư Khai Quyển về, có lẽ sức chứa Thái Huyền chi lực trong cơ thể Lục Châu sẽ tăng lên không ít.
[Ting ! đệ tử Vu Chính Hải ngưng tụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa thành công, ban thưởng 10.000 điểm công đức.].
[Vu Chính Hải đã thoả mãn điều kiện xuất sư, xin hỏi có xuất sư không?].
“Xuất sư?” Thứ đồ chơi gì đây?
Lục Châu xem lại bảng nhiệm vụ chính tuyến, nhiệm vụ nằm trên cùng là dạy dỗ Vu Chính Hải đang loé sáng không ngừng, phía sau còn có một dòng ghi chú:
[Sau khi đệ tử xuất sư nhập thế, sư phụ sẽ nhận được càng nhiều ban thưởng.].
Tục ngữ có câu, một ngày làm thầy cả đời làm cha, cho dù đệ tử xuất sư cũng sẽ không thay đổi điểm này.
Lục Châu yên tâm, lập tức nói: “Xuất sư.”
[Ting ! đệ tử Vu Chính Hải xuất sư thành công.].
[Ban thưởng ngẫu nhiên một tấm thẻ đạo cụ, sử dụng thẻ này sẽ nhận được một đạo cụ quý.].
[Vu Chính Hải sau khi xuất sư, thu hoạch được tư cách khai sơn lập phái và truyền đạo thụ nghiệp, hạn mức thu nhận đồ tôn cao nhất: ba người.].
[Dạy dỗ Vu Chính Hải sẽ không nhận được điểm công đức.].
“Đồ tôn?”
Có thể thông qua đồ tôn để thu hoạch điểm công đức?
Lục Châu chợt nhớ tới Tư Vô Nhai. Tư Vô Nhai có một học sinh là Lý Vân Tranh, nếu hắn xuất sư vậy chẳng phải đã lãng phí một vị trí đồ tôn?
Lỗ nha.
Lục Châu nhìn về phía tấm thẻ đạo cụ ngẫu nhiên. “Sử dụng.”
[Ting ! thu hoạch được 1 Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong Cơ Thiên Đạo, 1 Thẻ Nghịch Chuyển cao cấp.].
Ban thưởng không tệ.
“Nhất định phải cho cả mười đồ đệ đều xuất sư mới được.”
Nhưng ngẫm lại việc này cũng không dễ dàng. Tuy có hạt giống Thái Hư nhưng vẫn phải ngưng tụ Thiên Giới Bà Sa thành công mới xuất sư được.
“Thẻ Nghịch Chuyển cao cấp? Thẻ Nghịch Chuyển thông thường đã mang lại 1.000 ngày tuổi thọ, thẻ cao cấp sẽ là bao nhiêu?”
Lục Châu không suy tư nhiều, nhanh chóng nói: “Sử dụng.”
Trên bầu trời Ma Thiên Các, sinh cơ điên cuồng hội tụ.
Thẩm Tất đang truyền đạo ở Nam Các, chợt ngẩng đầu nhìn về phía sinh cơ ba động. Các cao thủ cửu diệp cũng nhìn về phía Đông Các.
Phong vân biến sắc, năng lượng rung động.
Phan Trọng đứng cách đó không xa, mỉm cười nói: “Thẩm hộ pháp, tiếp tục đi.”
“À, đúng. Đa tạ Phan huynh đệ đã nhắc nhở.”
Ngã một lần sẽ khôn ra, Thẩm Tất không quên câu nói tại Ma Thiên Các có phát sinh chuyện gì cũng là bình thường. Một chưởng mấy hôm trước vẫn còn khiến hai tay hắn tê dại đây.
Sinh cơ không duy trì quá lâu, sau khi Lục Châu hấp thụ đủ thì tản đi mất.
Lục Châu xem lại giao diện Hệ thống:
Tuổi thọ còn lại: 652.402 ngày, tương đương 1.787 năm, tuổi thọ nghịch chuyển: 263 năm.
“Mười ngàn ngày?”
Tuổi thọ nghịch chuyển trong thẻ cao cấp có khác, một lần dùng được hơn 27 năm.
Lục Châu đứng lên hoạt động thân thể, cảm giác mình lại trẻ trung hơn một chút, nếp nhăn trên bàn tay cũng bớt đi.
Lục Châu hài lòng gật đầu: “Khoảng cách trở thành thanh niên tiêu sái lại gần thêm một bước.”
Hiện tại hắn đã có hai Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong, chỉ còn thiếu một tấm.
“Rút thưởng.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, tiêu hao 100 điểm may mắn, thu hoạch được 5 Thẻ Nghịch Chuyển.].
Cùng lúc đó, tại Triệu Văn Quốc.
Vu Chính Hải thoả mãn nhìn toà pháp thân Thiên Giới Bà Sa như trút được gánh nặng. Liên tục bị tra tấn mấy ngày, rốt cuộc hắn cũng thành công ngưng tụ pháp thân.
“Nhị sư đệ, ta thành công rồi.”
Ngu Thượng Nhung gật đầu: “Chúc mừng huynh.”
Vu Chính Hải thu hồi pháp thân hỏi: “Tình hình của đệ thế nào rồi?”
“Vẫn ổn.”
“Thế thì tốt.”
“Còn một viên Mệnh Cách Chi Tâm, đại sư huynh khai Mệnh Cách thứ hai đi.” Ngu Thượng Nhung nói.
Vu Chính Hải lắc đầu: “Không được, viên Mệnh Cách Chi Tâm này là của đệ. Ta vừa khai Mệnh Cách không bao lâu, phải dành thời gian để vững chắc Mệnh Cách đã. Vội vàng hấp tấp thì lợi bất cập hại.”
“Vậy thì tạm thời cất lại.”
“Được.”
Hai người đồng thời nhìn về phía nam.
“Bạch Ngô Vệ và Hắc Ngô Vệ hẳn đã trở mặt với nhau, hay là chúng ta thừa cơ đến xem một chút, thuận tiện tìm đồ cho sư phụ.”
“Ta cũng có ý đó.”
Hai người cấp tốc bay về phía nam.
Nửa canh giờ sau, Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải đã xuất hiện ở mặt bên kia thành trì phế tích.
Dây leo bò lít nhít trên tường thành, bên dưới đều là bạch cốt. Đây là một toà cổ thành đã tắm đầy máu quân thù, hẳn chính là vương đô Triệu Văn Quốc.
“Đằng trước có động tĩnh, tới đó xem sao.” Vu Chính Hải nói.
“Trên địa đồ của sư phụ cũng đánh dấu ở chỗ này.”
Khi hai người bay đến một toà cổ bảo thì nhìn thấy một trận kỳ cắm trên mặt đất cao đến ba mươi trượng. Trận kỳ màu trắng tung bay trong gió, trên thân cờ có khắc trận văn lấp loé quang mang.
“Đây là đồ của Bạch Tháp, chúng ta tránh đi trước.” Vừa nói hai huynh đệ vừa lướt về phía cổ bảo ẩn nấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận