Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1466

Năm người gật đầu.
Mạnh Trường Đông nói: “Các chủ nói sau này chuyện của các vị sẽ do thất tiên sinh an bài. Trước đó các vị đã từng gặp rồi.”
“Là hắn?”
“Đừng xem nhẹ thất tiên sinh. Hắn từng giúp đại tiên sinh nhất thống kim liên, lấy được toàn bộ giang sơn, là một người rất… công tâm.” Mạnh Trường Đông nói ra đánh giá của bản thân.
Trong lòng năm người khẽ động: “Xin hỏi tu vi của hắn thế nào?”
“Hẳn là cửu diệp.” Mạnh Trường Đông suy đoán.
Biểu tình trên mặt năm người có chút mất tự nhiên.
Rất nhiều chuyện dù có bị thổi phồng đến mức nào nhưng nắm đấm không đủ lớn thì cũng không có tác dụng gì.
Tôn Mộc đột nhiên nhớ tới lời Minh Thế Nhân, vội hỏi: “Xin hỏi tu vi điện chủ Cửu Trọng Điện ra sao?”
“Tư Không Bắc Thần?”
“Đúng rồi, chính là cái tên này.”
“Thập diệp… Có điều hẳn là rất nhanh sẽ tiến vào Thiên Giới Bà Sa. Suy cho cùng ông ta đã là thập diệp rất lâu, sau khi việc lũng đoạn Mệnh Cách kết thúc, với thực lực của Cửu Trọng Điện, muốn tìm Mệnh Cách Chi Tâm cũng không khó khăn mấy.” Mạnh Trường Đông thành thật đáp.
Tôn Mộc không cam lòng, hỏi tiếp: “Vậy tông chủ mười hai tông Vân Sơn thì sao?”
“Cũng ngang tầm với Tư Không tiền bối.”
Nói nửa ngày, hoá ra tất cả đều là rác rưởi?
Mạnh Trường Đông nhìn ra vấn đề trong mắt bọn hắn, bèn nói: “Các vị, ta có một lời khuyên cuối cùng.”
“Tuyệt đối đừng dùng lẽ thường để đánh giá Ma Thiên Các.” Hạ Trường Thu xuất hiện trong tầm mắt.
“Hạ quán chủ?”
Năm người nghi hoặc nhìn Hạ Trường Thu tươi cười đi tới. Mạnh Trường Đông liền giải thích: “Vị này là quán chủ Thiên Liễu Quan Hạ Trường Thu, là bằng hữu của Các chủ.”
“Nghe nói Ma Thiên Các có năm vị cao thủ mới đến, ta cố ý đến chào hỏi.” Hạ Trường Thu nói.
Tôn Mộc theo bản năng quan sát tu vi Hạ Trường Thu. Cửu diệp?!
Hạ Trường Thu cười nói: “Mạnh hộ pháp giới thiệu chưa đủ, ta có thể thay Mạnh hộ pháp nói rõ ràng lại một lần.”
Khụ khụ.
Tôn Mộc khoát tay nói: “Xin lỗi, năm huynh đệ bọn ta còn có chút việc, xin đi trước một bước.”
“Được rồi.” Hạ Trường Thu lộ vẻ tiếc hận, “Nếu có thời gian đến nghe, ta lúc nào cũng cung nghênh các vị.”
“Không dám.”
Tôn Mộc xoay người nói với Mạnh Trường Đông: “Mạnh hộ pháp, làm phiền ngươi dẫn chúng ta đến Thiên Vũ Viện một chuyến.”
“Được.”
Hạ Trường Thu nhìn theo bóng năm người cùng Mạnh Trường Đông từ từ biến mất, lắc đầu nói:
“Không nghe lời lão nhân, tất phải chịu thiệt thòi.”
Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời u ám, khẽ mắng một tiếng, thời tiết quỷ quái gì thế này, sao lại khác thường như vậy?
Một tháng sau.
Thời tiết ác liệt kéo dài liên tục một tháng mới dừng lại.
Trong Thiên Vũ Viện.
Tư Vô Nhai nhìn địa đồ mình vừa vẽ và bản đồ da dê cổ, im lặng nghe thuộc hạ thông báo một số tin tức bên ngoài.
"Giang Đông đạo truyền đến tin tức, nước biển nhấn chìm mười dặm thôn làng, cũng may dân bản xứ đã rời đi, không có trở ngại."
"Bên Kiếm Nam đạo cũng đã phái người điều tra, nơi đó không có bách tính ở lại, nhưng cũng bị chìm trong nước biển khoảng mười dặm."
Tư Vô Nhai nghe đến nhíu chặt mày: "Ma Thiên các có truyền đến tin tức gì không?"
“Đại Viêm còn tốt, không bị nước biển nhấn chìm, nhưng lạch trời phía bắc gần Vô Tận Hải xuất hiện tình trạng nước biển chảy ngược, đổ vào Hắc Thuỷ Huyền Động.”
Tư Vô Nhai sờ cằm, đi tới đi lui suy nghĩ nhưng lại không nghĩ ra manh mối nào.
Lúc này, Tôn Mộc và bốn huynh đệ đi vào điện, chắp tay nói: “Cân bằng đang bị phá vỡ.”
“Làm sao ngươi biết?”
“Trong sử sách thanh liên giới có ghi chép, trước đây thật lâu đã từng xuất hiện tình huống này. Sau khi hiện tượng mất cân bằng xuất hiện, thiên địa hỗn loạn, nước biển chảy ngược, sơn phong nứt toác, lạch trời vỡ đôi, càn khôn xoay ngược, nhật nguyệt điên đảo.”
Chiêm Kim nói bổ sung: “Hơn ba mươi ngàn năm trước hiện tượng mất cân bằng đã từng xuất hiện một lần. Thất tiên sinh, ngươi có biết mất cân bằng đại biểu cho điều gì không?”
“Mời nói.” Tư Vô Nhai khiêm tốn đáp.
“Một, vì bảo trì cân bằng, hung thú sẽ di chuyển theo quy mô lớn. Hai, thời đại ngăn cách đôi bờ sẽ kết thúc, đại năng chín giới đấu đá lẫn nhau, tranh giành lợi ích.”
Tư Vô Nhai lâm vào trầm tư.
Tôn Mộc cười nói: “Nhưng đây cũng là cơ hội đối với chúng ta. Tục ngữ có câu, loạn thế xuất anh hùng. Thừa cơ hội này, chúng ta dự định tiến vào bí ẩn chi địa, có thể sẽ đoạt được rất nhiều bảo bối.”
“Vào thời điểm mất cân bằng xuất hiện, nguyên khí trong bí ẩn chi địa sẽ hỗn loạn, trên không trung xuất hiện dị tượng, thiên tài địa bảo đua nhau sinh trưởng, hung thú tranh đấu tàn sát lẫn nhau. Nếu may mắn, có khi sẽ thu hoạch được Mệnh Cách Chi Tâm của thú hoàng không chừng.”
Ở lại Thiên Vũ Viện hơn một tháng, năm người đã vô cùng nhàm chán.
Có lẽ do sống trong bí ẩn chi địa quá lâu, đã quen với lối sống ngày ngày hành tẩu trên lưỡi đao, đột nhiên được an nhàn, bọn hắn cảm thấy không quen.
Mấu chốt nhất chính là, tu vi bọn hắn vẫn giậm chân tại chỗ.
Tu hành giới mạnh được yếu thua, bọn hắn đã ý thức được nguy cơ.
Nói xong, năm người đồng thời chắp tay nói với Tư Vô Nhai: “Chúng ta đề nghị Ma Thiên Các tiến vào bí ẩn chi địa.”
“Việc này để sau này hẵng bàn.” Tư Vô Nhai lắc đầu nói.
“Vì sao?”
“Như các ngươi nói, hiện tượng mất cân bằng xuất hiện đồng nghĩa với việc thế giới trở nên hỗn loạn. Bí ẩn chi địa đúng là có nhiều chỗ tốt, nhưng độ nguy hiểm cũng rất cao. Ta không thích làm chuyện không có nắm chắc.” Tư Vô Nhai nói.
“Trước khi ta lên xong kế hoạch, các ngươi hãy lưu lại ở Thiên Vũ Viện, không được tự ý rời đi.”
Năm người đành khom người đáp: “Vâng.”
Năm huynh đệ chán nản bước ra khỏi đại điện, đi về phía hồ sen, ai nấy đều thở dài thườn thượt.
“Hắn quả nhiên không dám đến bí ẩn chi địa.”
“Tu vi bọn hắn quá yếu, đương nhiên là không dám đi.”
“Các chủ xem chúng ta là bảo tiêu rồi.”
“Bảo tiêu giá rẻ.”
Tôn Mộc ngẩng đầu nhìn trời. “Cứ tiếp tục chờ đợi ở chỗ này, ta cảm giác sẽ xảy ra chuyện.”
“Đồng ý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận