Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 859

Hạ Trường Thu đột nhiên cao giọng nói: “Chúc huynh, khoan đã.”
Chúc Huyền nhìn về phía Hạ Trường Thu. “Hạ Trường Thu, ngươi cấu kết với người dị tộc, tội này ta còn chưa tính sổ với ngươi, giờ ngươi còn muốn ngăn cản ta?”
Hạ Trường Thu vội lắc đầu. “Đây nhất định là hiểu lầm, nếu có gì đắc tội ta nguyện thay hắn xin lỗi Chúc huynh.”
“Không cần.” Chúc Huyền liếc mắt nhìn Vu Chính Hải. “Người này ta nhất định phải dẫn đi, ai dám ngăn trở?”
Vu Chính Hải vác Bích Ngọc Đao trên vai. “Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không.”
Nói xong, Bích Ngọc Đao bắn ra đao cương càng lúc càng mãnh liệt, công kích như dời non lấp biển đánh úp Tứ Phương Cơ khiến nó phải lượn vòng ra sau.
Chúc Huyền hừ lạnh một tiếng, lập tức gọi ra pháp thân hồng liên bát diệp rưỡi, nguyên khí phát tiết ra ngoài, toà pháp thân cao mười bốn trượng xuất hiện sừng sững giữa trời rồi lao thẳng về phía Vu Chính Hải.
Vu Chính Hải cũng gọi ra pháp thân kim liên, hai toà pháp thân đối mặt nhau, hồng quang và kim quang va chạm! Ầm!
Chúc Huyền đánh ra chưởng ấn, Vu Chính Hải vung ra đao cương, Tứ Phương Cơ va chạm Bích Ngọc Đao tạo ra xung kích cực lớn. Hai người vượt qua một ngọn núi tiếp tục triền đấu.
“Không ngờ vị bằng hữu này lại có thể chiến đấu với Chúc Huyền lâu như vậy.” Hạ Trường Thu kinh hãi than thở.
Điền Bất Kỵ gật đầu: “Nhưng Chúc Huyền còn chưa xuất toàn lực.”
Chúc Huyền cũng không ngờ một bát diệp lại có thể áp chế Tứ Phương Cơ, bàn tay khẽ nâng lên, Tứ Phương Cơ đỏ rực như một chiếc đèn lồng bay lên cao. Chúc Huyền bấm pháp quyết, Tứ Phương Cơ lập tức to lên gấp mấy lần như thái sơn áp đỉnh đè xuống Vu Chính Hải.
Vu Chính Hải thi triển đại thần thông na di nhưng Tứ Phương Cơ vẫn phi hành ngay trên đầu hắn. Chúc Huyền đẩy ra song chưởng, pháp thân mười bốn trượng thi triển lực lượng thao túng Tứ Phương Cơ.
Lúc này Vu Chính Hải đột nhiên ném Bích Ngọc Đao ra rồi làm ra một hành động không ai ngờ tới: không lùi mà tiến, công kích mặt đáy của Tứ Phương Cơ.
Đại Huyền Thiên Chưởng!
Ầm! Tứ Phương Cơ bị chưởng ấn đánh văng lên cao, hết chưởng này đến chưởng khác liên tục công kích tới, đồng thời Bích Ngọc Đao lượn vòng bắn ra vô số đao cương phủ đầy pháp thân kim liên.
Chúc Huyền nhíu mày. “Không ngờ kẻ này lại mạnh như thế! Khổng Lục à Khổng Lục, ngươi thua không oan… Nếu bắt không được hắn thì Cửu Trọng Điện ta còn mặt mũi đâu mà tồn tại?”
Hồng liên bay lên, Chúc Huyền mang theo pháp thân chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện bên trên Tứ Phương Cơ. Oanh!
Pháp thân đạp mạnh, Tứ Phương Cơ bị đạp văng lao xuống vị trí Vu Chính Hải bên dưới.
Đúng lúc này, Trường Sinh Kiếm đột ngột rời khỏi vỏ, Ngu Thượng Nhung nhấc tay, Trường Sinh Kiếm bay vào tay hắn. Một giây sau, thân ảnh Ngu Thượng Nhung biến mất tại chỗ.
Đám người Thiên Liễu Quan lăng không quan sát, khẽ lắc đầu. “Chúc Huyền không hổ danh là cao thủ đã bước một chân vào cửu diệp, có thể bức bách hai sư huynh đệ này đồng thời xuất thủ.”
Thân ảnh Ngu Thượng Nhung xuất hiện bên cạnh pháp thân hồng liên, một phân thành ba. Quy Khứ Lai Hề Nhập Tam Hồn!
Chúc Huyền đứng giữa pháp thân hồng liên, nhíu mày nhìn ba đạo hư ảnh kia… chỉ trong chớp mắt đã nhận ra đối phương là cao thủ!
Vu Chính Hải bên dưới đang bị Tứ Phương Cơ khoá chặt, không ngừng ép xuống, Chúc Huyền đành phải phân ra thực lực để đối phó Ngu Thượng Nhung.
Mũi chân điểm nhẹ, hắn đằng không bay lên.
Pháp thân hồng liên mười bốn trượng vô cùng thu hút sự chú ý của hồng liên giới. Đám tu hành giả hồng liên vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy một màn kinh người, vội vàng thảo luận:
“Hồng liên mười bốn trượng, đây là cao thủ nhà nào?”
“Mau đến đó xem sao!”
“Cao thủ đang chiến đấu đừng dại mà lẫn vào, tránh rước hoạ vào thân! Địa bàn bên đó hẳn là của Thiên Liễu Quan…”
“Đó là cái gì?”
Đám người nhìn về phía chân trời. Dưới chân toà pháp thân hồng liên mười bốn trượng là một vật có hình khối lập phương màu đỏ rực, mỗi khi pháp thân hồng liên đạp xuống một đạp lại phát ra tiếng vang cực lớn. Ầm! Ầm!
Âm thanh khiến đám tu hành giả quan sát từ xa không rét mà run.
“Đó là Tứ Phương Cơ, vũ khí của Chúc Huyền Cửu Trọng Điện!”
“Thì ra là Chúc Huyền… có thể khiến Cửu Trọng Điện điều cao thủ tới, xem ra Thiên Liễu Quan không hề đơn giản.”
“Thiên Liễu Quan bây giờ không bằng trước kia, nhưng chẳng hiểu dạo gần đây bọn hắn bị chạm mạch gì mà hết trêu chọc thế lực này lại đắc tội thế lực khác.”
Đám người không ngừng nghị luận, tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng ai cũng hiểu rõ, từ xưa đến nay kẻ nhỏ yếu bị người hiếp đáp chính là đạo lý.
Ba đạo thân ảnh của Ngu Thượng Nhung cấp tốc lao tới, kiếm cương xuất hiện đầy trời. Chúc Huyền chập tay lại, thi triển Kết Định Ấn bao bọc lấy pháp thân hồng liên.
Ầm! Trường Sinh Kiếm chém xuống, Kết Định Ấn bị chém nát, nhưng pháp thân hồng liên vẫn hoàn hảo không hề tổn hại.
Đánh ngang tay.
Chúc Huyền thu hồi pháp thân nhìn Ngu Thượng Nhung. “Ngươi là ai?”
“Người đến giết ngươi.” Ngu Thượng Nhung thản nhiên đáp.
“Tứ Phương Cơ đã được khởi động. Việc này không liên quan gì đến ngươi, ta khuyên ngươi chớ nên nhiều chuyện nhúng tay vào.” Chúc Huyền cũng không muốn phải lấy một địch hai.
“Chỉ sợ không được như ngươi mong muốn.” Thân ảnh Ngu Thượng Nhung nhanh như thiểm điện, Kiếm Ý Vô Ngân!
Chúc Huyền lại thi triển Kết Định Ấn, đồng thời chưởng ấn xuất hiện đầy trời.
“Không ngờ Chúc Huyền lại tinh thông cả Phật môn và Đạo môn.” Hạ Trường Thu tròn mắt nhìn.
Vu Chính Hải gọi ra pháp thân kim liên chống lại sự chèn ép của Tứ Phương Cơ, toà kim liên bát diệp toả kim quang chói mắt khiến đám tu hành giả đứng từ xa quan sát đều có thể trông thấy.
“Kim sắc pháp thân! Người dị tộc xâm lấn!”
Rất nhiều tu hành giả bay về phía trận chiến, nhưng vừa đi được nửa đường đều dừng lại.
“Không nên đến gần… Cửu Trọng Điện đang xuất thủ, ai mà đến gần sẽ trở thành kẻ địch của bọn họ.”
“Thì ra tin tức Thiên Vũ Viện truyền ra là thật!”
Đám tu hành giả hồng liên giới đành trơ mắt nhìn ba đại cao thủ hỗn chiến, hồng quang kim quang hoa lệ bay tứ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận