Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 990

Diêu Thanh Tuyền thở dài:
“Chỉ dựa vào Phiền Lung Ấn đúng là rất khó có thể bắt được Điện chủ, nhưng Dư Trần Thù còn nắm giữ Nghiệp Hoả, lại thêm tu vi thập diệp. Hắn đại chiến với Điện chủ một lúc lâu, hai người san bằng hơn mười ngọn sơn phong, cả mảng rừng ở phía đông đã chìm trong biển lửa. Đến cuối cùng, Điện chủ hao hết toàn lực, Nghiệp Hoả quả thật quá bá đạo, dưới tình trạng kiệt sức như thế, Phiền Lung Ấn mới có thể giam giữ được ngài ấy.”
Triệu Giang Hà nói bổ sung:
“Lục tiền bối, Phiền Lung Ấn cực kỳ nguy hiểm. Người nào bị nó trói buộc sẽ không thể điều động nguyên khí.”
“Lại còn trói buộc tu vi?” Nhiếp Thanh Vân nhíu mày.
Tư Không Bắc Thần bị Dư Trần Thù bắt đi, Cửu Trọng Điện bây giờ đang yếu ớt nhất. Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà không tín nhiệm Nhiếp Thanh Vân, chỉ có thể nhìn Lục Châu cầu cứu.
Lục Châu hỏi: “Hai người các ngươi thoát đi bằng cách nào?”
“Hầy…” Triệu Giang Hà che ngực ho khan. “Phiền Lung Ấn giam cầm Điện chủ, hai người chúng ta liều chết bỏ chạy, nếu không nhờ Điện chủ cố kéo dài thời gian thì chúng ta chỉ e là…”
“Trừ thứ này ra, Dư Trần Thù còn thủ đoạn nào nữa?”
Diêu Thanh Tuyền lắc đầu đáp: “Thật hổ thẹn, chúng ta chỉ đủ sức bức hắn sử dụng Nghiệp Hoả và Phiền Lung Ấn, đám trưởng lão đi cùng hắn còn chưa từng xuất thủ.”
Nhiếp Thanh Vân ngưng trọng nói: “Không ngờ Dư Trần Thù lại lợi hại như vậy.”
Nói đến đây, Nhiếp Thanh Vân quay sang chắp tay với Lục Châu: “Tên Dư Trần Thù này đang dùng biện pháp chặt tay chặt chân liên minh chúng ta. Nếu thật là như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ đến lượt Vân Sơn.”
Lục Châu vuốt râu suy nghĩ. Dư Trần Thù chắc chắn vẫn còn thủ đoạn bảo mệnh, Lục Châu không thể trực tiếp chạy tới khiêu chiến được. Chẳng lẽ dùng Thẻ Dịch Dung để lẻn vào Thiên Vũ Viện rồi quăng ra một tấm thẻ Một Kích Chí Mạng? Mọi việc nào có đơn giản như thế.
“Trong khoảng thời gian này, tu hành giả cửu diệp trở lên không được tự ý rời khỏi Vân Sơn.” Lục Châu hạ lệnh.
Nhiếp Thanh Vân gật đầu, đám trưởng lão Vân Sơn khom người đáp: “Vâng.”
Lục Châu quay sang dặn dò Diêu Thanh Tuyền: “Thông tri cho ba vị thủ toạ còn lại của Cửu Trọng Điện không được hành động nông nổi. Dư Trần Thù không giết Tư Không Bắc Thần thì chúng ta vẫn có thể cứu hắn. Kẻ này hẳn là muốn dùng Tư Không Bắc Thần làm mồi nhử.”
“Vâng…” Diêu Thanh Tuyền vội đáp, hắn biết Cửu Trọng Điện bây giờ chỉ có thể dựa vào Lục tiền bối, “Nếu Dư Trần Thù nhân cơ hội này đánh lén Cửu Trọng Điện thì sao?”
“Đừng lo lắng, Cửu Trọng Điện có đại trận thủ hộ, nếu thật sự đánh nhau thì trong lúc nhất thời cũng không ai làm gì được các ngươi. Nếu Dư Trần Thù dám ló mặt ra, lão phu nhất định sẽ tự tay bắt hắn.”
Nghe vậy, hai người Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà lập tức quỳ xuống trước mặt Lục Châu. Lục Châu nhíu mày vung tay, cương khí nâng bọn hắn đứng dậy.
“Nam nhân đại trượng phu, hở một chút là quỳ, còn ra thể thống gì.”
Hai người gian nan đứng dậy, khom người thật sâu: “Đa tạ đại ân đại đức của Lục tiền bối.”
Lục Châu quay đầu nói với Nhiếp Thanh Vân: “Lệnh cho người kiểm tra lại đại trận Vân Sơn.”
“Vâng.” Nhiếp Thanh Vân nhanh chóng hạ lệnh kiểm tra đại trận lại một lượt.
Trở về phòng, Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra.
Điểm công đức: 147.440 điểm.
Tuổi thọ còn lại: 219.730 ngày.
Đạo cụ: 1 Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong Cơ Thiên Đạo, 1 thẻ Một Kích Chí Mạng, 1 Miễn Dịch Sát Thương, Đỡ Đòn Chí Mạng bị động, 1 Thẻ Ngụy Trang, Thái Hư Kính, 3 Thẻ Dịch Dung, 2 Thiểm Diệu Chi Thạch, 1 Luyện Hóa Phù, 77 Thẻ Nghịch Chuyển.
Tọa kỵ: Bạch Trạch hồng liên giới, Bệ Ngạn, Cát Lượng đang nghỉ ngơi, Cùng Kỳ, Đương Khang đang đến Ma Thiên Các.
Vũ khí: Vị Danh, Ngọc Phất Trần, Phán Quan Bút, Cửu Huyền Cầm, Tứ Phương Cơ, Tử Lưu Ly, Tam Xoa Kích.
Đáng tiếc, thẻ đạo cụ chủ lực quá ít, sớm biết như thế ban đầu ở kim liên giới hắn đã cố gắng không tiêu xài thẻ đạo cụ mà toàn lực đề thăng tu vi.
Nhớ tới cảnh tượng hắc liên xuất hiện trong thuỷ tinh cầu ký ức, Lục Châu tin rằng hắc liên là một chủng tộc tu hành giả càng đáng sợ hơn. Nếu gặp phải đám người này, thẻ Một Kích Chí Mạng lại có giá trên trời thì hắn chỉ có thể bó tay chịu trói.
Ngã một lần sẽ khôn ra, hiện tại ở hồng liên giới Lục Châu tốt nhất nên hạn chế sử dụng thẻ Một Kích Chí Mạng thì hơn.
“Dư Trần Thù…”
Nếu sử dụng thiên nhãn thần thông thì có thể rình mò kẻ này không? Phải thử một chút.
Lục Châu nhắm mắt lại, mặc niệm khẩu quyết Thiên thư. Trước mắt hắn hiện ra lam quang !
[Mục tiêu không thể quan sát, quyền hạn hiện tại của ký chủ chỉ có thể nhìn thấy người phe mình.].
Còn tưởng là có thể nhìn được bất kỳ ai chứ.
“Tư Không Bắc Thần.”
Lục Châu lại lần nữa đọc khẩu quyết. Trước mắt hắn hiện ra lam quang, lực lượng phi phàm nhanh chóng bị rút đi.
Lục Châu nhìn thấy một mảnh hắc ám, trên đỉnh đầu có một chút tia sáng rọi xuống người Tư Không Bắc Thần, hai tay hắn bị xiềng xích trói chặt, mái tóc rối tung, trên mặt tràn đầy vẻ mỏi mệt.
Soạt! Gần đó chợt truyền đến tiếng xiềng xích gõ xuống sàn nhà.
“Ê, người mới, ngươi cũng bị lão già kia gạt vào đây à?”
“Người mới, sao im lặng quá vậy, nói gì đi chứ…”
Xung quanh vẫn tối đen như mực. Lục Châu không tiếp tục thi triển thần thông nữa. lực lượng phi phàm tiêu hao quá nhanh, mà phạm vi quan sát lại rất có hạn.
“Đó là nơi nào?” Lục Châu lâm vào trầm tư.
Lục Châu biết quá ít về Thiên Vũ Viện, dù nhìn thấy Tư Không Bắc Thần cũng không biết hắn đang ở đâu, nhưng ít nhất có thể xác định Tư Không Bắc Thần còn sống.
Trong khoảng thời gian này tu vi Lục Châu đã tiến vào cửu diệp hậu kỳ, nhiều nhất là mười ngày nữa Lục Châu sẽ có thể thử nghiệm khai thập diệp.
Thấy Thẻ Nghịch Chuyển còn 77 tấm, Lục Châu sử dụng luôn mười tấm. Năng lượng sinh cơ vô cùng cường đại nhanh chóng hội tụ trên ngọn sơn phong.
Đám người Nhiếp Thanh Vân lúc này đang chỉnh lý đống rương bảo vật bên ngoài chợt ngẩng đầu nhìn lên.
“Đây là…?” Ánh mắt Nhiếp Thanh Vân phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận