Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 567

Quan tài chắn ngang trước người Lan Ni, hai tên thuộc hạ đứng hai bên trái phải.
Lan Ni mở miệng nói: “Các chủ tiên sinh, ta vượt ngàn dặm xa mà đến, chỉ muốn giao hảo với các vị, không muốn gây thù! Tại sao ngài lại cứ hùng hổ doạ người như thế?”
Minh Thế Nhân lạnh lùng nói:
“Trên đời này làm gì có chuyện tốt đẹp như vậy? Đến Ma Thiên Các giương oai còn muốn an toàn đi về? Ma Thiên Các nào phải nơi ngươi muốn đến là đến muốn đi là đi!”
Chiêu trò lấy lùi làm tiến này quá phổ biến, người Đại Viêm chơi thuần thục hơi Nhu Lợi nhiều.
Lan Ni ngẩng đầu nhìn Thiên Cẩu trên không trung, đẩy ra một chưởng.
Quan tài xoay tròn.
Lục Châu nhấc tay đánh ra một đạo chưởng ấn đập vào quan tài.
Ầm! Quan tài vẫn tiếp tục xoay tròn!
Nhưng chính lúc này, biểu tình của Lan Ni bỗng nhiên trở nên cực kỳ hưng phấn. “Quả nhiên ngươi không phải là cửu diệp!”
“Hả?” Lục Châu nghi hoặc.
Chỉ tung ra một chưởng, sao hắn biết Lục Châu không phải cửu diệp?
Lan Ni điên cuồng cười to:
“Mỗi lời ta nói đều là thật. Quan tài này là thật, điển tịch cũng là thật! Chủ nhân quan tài từng nói, chỉ có cửu diệp mới có thể phá hỏng trận văn trên quan tài. Người Đại Viêm quả nhiên vô cùng hèn hạ, còn cố ý bịa đặt chuyện cửu diệp!”
Nói xong, Lan Ni đột nhiên chỉ tay về phía Thiên Cẩu.
Vụt! Một đạo quang mang bắn ra đánh trúng mi tâm nó.
Quác !
Tiếng kêu gào chói tai kèm theo sóng âm phát tiết ra ngoài.
Tiếng sáo ngưng bặt.
Lục Châu quay đầu nhìn về phía Hải Loa và Tiểu Diên Nhi.
Lúc này Hoa Nguyệt Hành và Tiểu Diên Nhi đã đứng chắn trước mặt Hải Loa, Hoa Nguyệt Hành kéo căng Lạc Nguyệt Cung, bắn ra vô số tiễn cương!
Phanh phanh phanh!
Cùng lúc đó, Lan Ni nhảy lên trên quan tài rồi bay vọt ra ngoài tầng bình chướng.
Lục Châu nghĩ tới thẻ Một Kích Chí Mạng, lại nghĩ tới lực lượng phi phàm, sau đó chỉ tay về phía hai tên thuộc hạ còn lại của Lan Ni. “Bắt lấy bọn hắn.”
Đoan Mộc Sinh và Minh Thế Nhân gật đầu, Bá Vương Thương và Ly Biệt Câu lao vụt xuống.
Lục Châu không do dự nữa, đạp không mà đi! Bàn tay hắn mở rộng, xoay chuyển ba trăm sáu mươi độ, cánh tay thẳng tắp đánh ra một chưởng màu xanh lam…
Bốn chữ triện Tuyệt Thánh Khí Trí xoay quanh năm ngón tay rồi bắn thẳng về phía cỗ quan tài!
Một chưởng này có uy lực phá càn khôn. Lan Ni đứng trên quan tài vẫn cảm giác được chưởng ấn này phá không lao tới.
Oanh!
Tuyệt Thánh Khí Trí đâm vào quan tài.
Theo dự đoán của Lục Châu, một phần ba lực lượng phi phàm đã đủ để giết chết Lan Ni.
Thế nhưng khi đạo chưởng ấn nện vào quan tài thì trên thân quan tài lại bộc phát quang mang màu đỏ rực.
Chưởng ấn va chạm với quang mang, cương khí phát tiết tứ phía!
Quang mang bị đánh bay trở nên ảm đạm, Lan Ni nhận phải dư ba của chưởng ấn, toàn thân bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu!
Vẻn vẹn chỉ là một chưởng lại khiến Lan Ni bị thương nặng!
Minh Thế Nhân và Đoan Mộc Sinh đánh bại hai tên thủ hạ rất dễ dàng, sau đó ngẩng đầu nhìn lên thiên không.
Một chưởng này của sư phụ…
Đây là lần thứ hai Lục Châu sử dụng Tuyệt Thánh Khí Trí. Lần đầu là trong trận chiến ở Lương Châu Thành, Lục Châu sử dụng Tuyệt Thánh Khí Trí của Nho môn để đánh giết Hạng Liệt.
Chiêu thức này cần dùng tới song chưởng và đại bộ phận nguyên khí trong cơ thể, nhưng Lục Châu chỉ dùng một tay nhẹ nhàng đánh ra, mà uy lực và sức sát thương lại hơn xa các cao thủ Nho môn.
Quan tài bị đánh bay không ngừng xoay tròn, mất đi quang mang. Thế nhưng Lục Châu lại không nghe được tiếng thông báo của Hệ thống.
Lục Châu sinh lòng nghi hoặc.
Pháp thân ngũ diệp thông thường đáng lẽ chỉ cần dùng một phần ba lực lượng phi phàm đã có thể đánh giết. Sao Lan Ni lại không có việc gì?
Cỗ quan tài này quả nhiên không đơn giản!
Lục Châu đạp không bay tới, mũi chân xuất hiện lam quang nhàn nhạt đạp mạnh vào thân quan tài.
Oanh!
Đám người bên dưới rung động không thôi, ánh mắt dõi theo từng cử động của Các chủ.
Người trên Ma Thiên Các rất thích nhìn Các chủ xuất thủ, vì đó là một loại hưởng thụ mà không phải ai cũng có được. Một cước của Lục Châu đá quan tài bay vào trong tầng bình chướng Kim Đình Sơn.
Minh Thế Nhân và Đoan Mộc Sinh hiểu ý, lập tức bay lên dùng cương khí đỡ lấy quan tài hạ xuống đất.
Đúng lúc này, Thiên Cẩu trên không đột nhiên vỗ cánh.
Quác !
Sóng âm nương theo tiếng gào vang lên chói tai, cuồng phong tàn phá bừa bãi!
Thân hình Lục Châu dừng lại. Tu vi nguyên Thần cảnh nhị diệp vẫn còn rất yếu.
Lan Ni cố nén cơn đau đớn truyền tới từ lục phủ ngũ tạng, đạp không bay tới đứng trên lưng Thiên Cẩu, hai mắt đỏ bừng hạ lệnh:
“Còn ngây ra đó làm gì! Bay đi mau!”
Lan Ni điều khiển Thiên Cẩu vỗ cánh bay đi, điên cuồng chạy trốn!
Hắn quay đầu nhìn về phía Lục Châu, dùng tay điểm lại các huyệt đạo trong người để cầm máu, cao giọng nói: “Tuy không phải là cửu diệp… nhưng cũng có tu vi thất diệp bát diệp…”
Lan Ni vỗ lưng Thiên Cẩu, trong lòng đã nhẹ nhõm hơn phần nào. “Lần này chạy thoát, rồi sẽ có một ngày Bá Nạp gia tộc ta san bằng toàn bộ Đại Viêm!”
Thế nhưng…
Sau lưng hắn bỗng truyền tới một giọng nói uy nghiêm.
“Bản toạ có cho phép ngươi rời đi à?”
Trong lòng Lan Ni rung động mạnh, hai mắt mở to nhìn ra sau lưng.
Chủ nhân Ma Thiên Các đang đứng trên lưng toạ kỵ Bạch Trạch truy kích ngay phía sau hắn!
Chỉ trong mấy hơi thở đã đuổi tới, tốc độ Bạch Trạch lại càng lúc càng nhanh.
“Chạy mau!” Lan Ni vỗ mạnh vào lưng Thiên Cẩu.
Thiên Cẩu vốn là phi cầm, bay vọt trên không trung với tốc độ nhanh như sao băng. Đáng tiếc… nó gặp phải Bạch Trạch, một con toạ kỵ có tốc độ không hề kém nó!
Khoảng cách vẫn được giữ vững. Tay trái Lục Châu khẽ vuốt râu, tay phải nhấc lên, nguyên khí rung động!
Giữa các ngón tay lại toả ra lam quang, biến thành một đạo tự ấn.
Tuyệt Thánh Khí Trí!
Ông! Đạo chưởng ấn xuất hiện tạo ra âm thanh cộng hưởng.
Lan Ni bộc phát nguyên khí toàn thân, ngưng khí thành cương. Một trận văn hình tròn che chắn thân hình hắn.
Lục Châu kỳ quái nhìn trận văn kia, trông nó rất giống phương thức kết ấn của Nho môn.
Nhưng chuyện này đã không còn quan trọng.
Oanh!
Tuyệt Thánh Khí Trí đánh mạnh vào người Lan Ni, đồng thời đánh trúng cả Thiên Cẩu.
Lan Ni trừng to mắt, trận văn vừa hình thành đã vỡ vụn, không cách nào chống cự lại một chiêu này!
Lan Ni và Thiên Cẩu đồng thời rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận