Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1127

Liên Tinh lại lắc đầu. “Tôn trọng quyết định của muội cũng phải xem tình huống thế nào. Thời điểm đó tình hình còn chưa nghiêm trọng như bây giờ. Chiêu Nguyệt muội muội, nếu không đi theo ta, muội sẽ gặp hoạ sát thân.”
“Tỷ muốn giết ta?” Chiêu Nguyệt đề phòng lui lại hai bước.
“Không phải ta… ta sao có thể giết muội được, ta bảo vệ muội còn không kịp! Bọn hắn nói chỉ cho thêm bảy ngày, bảy ngày sau sẽ đến bắt muội. Ta biết muội sẽ không đáp ứng nhưng vẫn phải khuyên muội một lần, ta đã cả gan làm trái với quy tắc của nghị hội, Chiêu Nguyệt…”
Chiêu Nguyệt trầm mặc không nói gì. Nàng biết rõ tổ chức sau lưng Liên Tinh cực kỳ cường đại, cường đại đến mức toàn bộ kim liên giới cũng không cách nào chống cự.
“Hơn nữa,” Liên Tinh nói tiếp, “Đã có thế lực khác xuất hiện ở Đại Viêm, bọn hắn rất có khả năng sẽ ra tay với Ma Thiên Các. Hiện tại Ma Thiên Các chỉ có một mình Diệp Thiên Tâm toạ trấn, toạ kỵ của nàng là Thừa Hoàng. Tuy ta không biết rõ Thừa Hoàng dùng phương pháp gì để ẩn giấu khí tức nhưng kích thước của nó vẫn rất dễ bị phát hiện. Loại Mệnh Cách thú cao cấp như nó sớm muộn gì cũng trở thành mục tiêu săn giết của người khác.”
“Thừa Hoàng cường đại như vậy cũng sẽ bị giết sao?” Chiêu Nguyệt kinh ngạc hỏi.
“Muội biết quá ít về thế giới bên ngoài. Thừa Hoàng đúng là cường đại, nhưng nó đã rời khỏi lãnh địa của mình, cũng đã hao tổn không ít tu vi. Ta đã bí mật quan sát nó, phát hiện nó không còn mạnh như trước.” Liên Tinh nói, “Hơn nữa ta đang hoài nghi… trên mình Diệp Thiên Tâm cũng có khí tức Thái Hư.”
“Lại là khí tức Thái Hư… nếu ta biết đó là thứ gì thì đã sớm cho các người!” Chiêu Nguyệt rất phiền chán khi nghe đến bốn chữ này.
“Đừng tức giận, sớm muộn gì muội cũng sẽ hiểu ý nghĩa của nó. Được rồi, điều nên nói ta đều đã nói, nhớ kỹ, bảy ngày sau ta sẽ lại đến tìm muội.”
Nói xong thân ảnh Liên Tinh nhẹ như chim yến bay lên không trung rồi biến mất.
Lục Châu mở mắt ra. “Bảy ngày…”
Trong vòng bảy ngày phù văn thông đạo đương nhiên không kịp hoàn thành. Hồng liên cần người toạ trấn, mà kim liên cũng đang cần hắn…
“Xem ra sắp tới phải mở rộng Ma Thiên Các, thu nhận thêm nhiều cao thủ tu hành khác.”
Lục Châu nghĩ đến Hắc Tháp nghị hội. Hắc Tháp nội chiến nghiêm trọng, theo ý tưởng của Tư Vô Nhai thì địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, sau này có thể lôi kéo thử xem.
Suy nghĩ một lát, Lục Châu quyết định giải quyết vấn đề ở kim liên giới trước. Chờ sau khi Tư Vô Nhai nghiên cứu ra phù văn thông đạo thì đề thăng thực lực Ma Thiên Các lên.
Cho đến nay Lục Châu vẫn có một nhầm tưởng, hắn vốn muốn che chở cho cả hai giới hồng liên và kim liên, nhưng kỳ thực điều này không cần thiết. Hắc liên muốn nuôi nhốt, sẽ không tàn sát bầy cừu. Lục Châu không cần làm chúa cứu thế, không cần xem việc cứu vớt thiên hạ thương sinh là trách nhiệm của mình, chỉ cần chú trọng đề thăng thực lực cho Ma Thiên Các là đủ.
“Đế Giang có thể bay tới kim liên giới trong vòng năm ngày.”
Nghĩ đến đây, trong lòng Lục Châu đã có kế hoạch.
Sáng sớm hôm sau, Lục Châu gọi Tư Vô Nhai và Minh Thế Nhân tới.
Hai người vừa tiến vào Dưỡng Sinh điện đã cảm thấy có chút khẩn trương. “Sư phụ.”
“Vi sư gọi các ngươi đến là vì có chút việc không yên lòng.”
Minh Thế Nhân cười nói: “Sư phụ không yên lòng chuyện gì?”
“Vi sư muốn về kim liên giới một chuyến, đi khoảng nửa tháng.” Lục Châu nói.
Hai mắt Minh Thế Nhân sáng lên, giảo hoạt nói: “Sư phụ, người muốn về kim liên? Người yên tâm, mọi việc nơi này đã có thất sư đệ an bài ổn thoả.”
Tư Vô Nhai nói: “Tứ sư huynh nói cực phải.”
“Cho đến nay, Ma Thiên Các chưa có người nào là Thiên Giới Bà Sa. Nếu hắc liên lại đến, các ngươi cũng không phải là đối thủ, định ứng đối ra sao?
Minh Thế Nhân nhẹ nhàng trả lời: “Vì sao phải ứng đối chớ? Chạy là được mà… A, thất sư đệ, vì sao lại nhìn ta bằng ánh mắt này?”
Tư Vô Nhai cạn lời.
Lục Châu nhìn Minh Thế Nhân. “Chạy?”
“Ách…” Minh Thế Nhân lộ vẻ xấu hổ, “Không cần thiết lấy cứng chọi cứng. Hồng liên giới lớn biết bao nhiêu, chúng ta tìm một địa phương ẩn nấp tạm thời, bọn hắn sao có thể tìm ra?”
Tư Vô Nhai bật cười: “Kỳ thực lời tứ sư huynh nói rất có lý. Kế hoạch thanh trừ của hắc liên giới chỉ nhằm vào tu hành giả thập diệp trở lên. Hắc Ngô Vệ và Thẩm Phán Giả đều bị sư phụ đánh lui, bọn hắn nếu dám tiếp tục phái người đến thì chỉ có thể phái một đám đông Thiên Giới Bà Sa hoặc là một tu hành giả cực mạnh đến. Cường giả tám Mệnh Cách trở lên thuộc tầng lớp ra quyết định, Hắc Tháp nghị hội nội chiến nghiêm trọng như vậy đương nhiên sẽ không dễ dàng để tầng lớp này xuất thủ. Cho dù bọn hắn thật sự ra tay… Vì để phòng ngừa vạn nhất, đồ nhi và tứ sư huynh sẽ mang mọi người rời khỏi kinh đô, thuận tiện điều tra tin tức Mệnh Cách thú tại Quan Nội Đạo.”
Nói xong, Tư Vô Nhai khẽ thở dài. “Nếu có tai mắt trong Hắc Tháp nghị hội thì tốt biết bao nhiêu.”
Lục Châu nghẹn họng.
Lão phu cứ thích không nói cho ngươi biết là lão phu có đấy!
“Lão thất, tu vi của ngươi cao bao nhiêu rồi?” Lục Châu hỏi.
Nội tâm hai huynh đệ lại toát ra cảm giác bất ổn. Lại nữa rồi sao?
“Chuyện này…”
Tư Vô Nhai lộ vẻ khó xử, “Miễn cưỡng cũng sắp đến cửu diệp.”
Lục Châu gật đầu, không trách mắng hắn, suy cho cùng cũng bởi vì Tư Vô Nhai quá bận rộn. Nếu không nhờ hạt giống Thái Hư, với thời gian tu hành eo hẹp của hắn chỉ e là nửa bước cũng không tịnh tiến.
“Lão tứ, ngươi thì sao?”
“Đồ nhi? Đồ nhi là cửu diệp…” Minh Thế Nhân nói.
Lục Châu nâng tay, một đạo kim sắc chưởng ấn bay về phía Minh Thế Nhân.
“Để vi sư kiểm tra xem những năm nay ngươi tu luyện cái gì, có chiêu số gì cứ việc xuất ra. Vi sư chỉ dùng tu vi dưới thập diệp.”
Minh Thế Nhân muốn khóc!
Hắn lập tức nâng tay đón đỡ chưởng ấn, toàn thân bay ra khỏi Dưỡng Sinh điện.
Tư Vô Nhai ác ý thở phào một hơi: “Rốt cuộc cũng tới lượt huynh.”
Thân ảnh Lục Châu nhoáng lên, nhanh như chớp đã xuất hiện bên ngoài Dưỡng Sinh điện, tung ra một chưởng ấn khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận