Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1218

Thừa Hoàng không cách nào trả lời nàng. Lam Hi Hoà nhẹ giọng nói: “Thời gian sẽ chứng minh tất cả.”
“Vì sao?” Diệp Thiên Tâm không hiểu.
Nàng có thể cảm giác được lực lượng cường đại trên người nữ tử này, chỉ giơ tay nhấc chân đã có thể chưởng khống sinh mệnh của ngàn vạn người khác.
Loại người như vậy… vì sao phải tiếp cận mình?
Không có lợi thì không buôn bán. Trên đời này làm gì có bữa trưa nào miễn phí!
Nhưng mà…
Lam Hi Hoà chỉ đáp lại hai chữ: “Duyên phận.”
“Duyên phận?”
“Ngươi thích màu trắng, ta cũng thích màu trắng. Lý do này đã đủ chưa?”
Thứ này mà cũng là lý do?
Thấy Diệp Thiên Tâm không nói, Lam Hi Hoà lại lên tiếng:
“Mỗi tháng ngày mùng một và mười lăm, ngươi hãy đến Tây Hồ tìm ta.”
Nói xong, vị trí nơi Lam Hi Hoà từng đứng chỉ còn lại một đạo tàn ảnh. Nàng đã biến mất.
Diệp Thiên Tâm nhìn quanh bốn phía, ngỡ như mình vừa nằm mơ. Nhưng nước hồ đỏ thẫm đập vào mắt nhắc nhở nàng chuyện vừa rồi không phải là mộng cảnh.
Hai ngày trôi qua.
Lục Châu mở mắt, Thái Huyền chi lực đã hoàn toàn khôi phục.
Nhìn lại năm Mệnh Cách nằm yên vị trong Mệnh Cung, Lục Châu hài lòng trước lực lượng và tu vi tăng lên thấy rõ của mình.
“Chỉ tiếc, muốn có được ba tấm Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong lần nữa e là khó như lên trời.”
Vừa nghĩ tới lần trước rút thưởng toàn bộ đều là ‘cảm ơn đã tham gia trò chơi’, Lục Châu đã cảm thấy run tay.
Hiện tại điểm công đức có hơn năm trăm ngàn điểm nhưng không cách nào mua được Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong, chỉ có thể tập trung gia tăng thực lực.
“Viên Mệnh Cách Chi Tâm thứ sáu cũng cần 1.500 năm thọ mệnh… Hiện tại chỉ còn chưa tới 300 năm.”
Lục Châu có thể dùng luôn Mệnh Cách Chi Tâm của Bồ Di mà không cần giữ lại thọ mệnh bên trong, nhưng như vậy thì quá đáng tiếc.
“Phải tích luỹ nhiều Thẻ Nghịch Chuyển mới được.”
Lục Châu nhìn lại giao diện đạo cụ. Hắn còn 35 tấm Thẻ Nghịch Chuyển. Muốn có đủ 1.500 năm thọ mệnh thì cần đến hơn 900 tấm.
Chắc lão phu rút thưởng đến Tết Công-gô mới đủ.
Giá bán Thẻ Nghịch Chuyển là 500 điểm công đức một tấm… Chờ đã, có ghi chú đằng sau.
[Chú thích, đề nghị nên mua đạo cụ này.].
“Mua?”
Lục Châu nhíu mày, quyết định rút thưởng mười lần, thu hoạch được một tấm Thẻ Nghịch Chuyển.
“Xác suất trúng thưởng không kém, nhưng cũng ngang bằng giá mua.”
Từ lúc ban đầu rút thưởng được nhiều đạo cụ ngon lành, càng về sau số điểm may mắn tích luỹ càng tăng, vừa rồi lại còn lên đến 999 điểm mới trúng thưởng một lần.
Có thể thấy khả năng trúng thưởng càng lúc càng thấp.
Đương nhiên đây cũng chỉ là do Hệ thống đề nghị, có tính chất tham khảo, nếu vận khí tốt vẫn có thể rút thưởng được nhiều đồ tốt.
Có một vấn đề cần phải chú ý: Một là, Thẻ Nghịch Chuyển càng về sau sẽ càng tăng giá trị thọ mệnh. Hai là, Thẻ Nghịch Chuyển chỉ nghịch chuyển thọ mệnh, không phải gia tăng thọ mệnh cho tu hành giả.
Khi Lục Châu xuyên không đến, hắn chỉ có ngàn năm thọ mệnh. Khi nghịch chuyển cũng chỉ có khả năng dùng cho một ngàn năm. Nếu vượt qua con số này, rất có khả năng hắn sẽ bị nhét trở vào trong bụng mẹ, bị người ta dùng một tay chụp chết. Thế nên khi sử dụng phải chú ý kỹ điều này.
“Một ngàn tấm Thẻ Nghịch Chuyển cần đến 500.000 điểm công đức.”
Vốn cho rằng Thẻ Nghịch Chuyển là rẻ nhất, bây giờ xem ra nó mới là cái hố to nhất của Hệ thống!
Tạm thời không vội mua làm gì, để chờ xem sao.
Tách !
Phù chỉ đột nhiên có động tĩnh.
Lục Châu đóng giao diện Hệ thống lại, lấy hắc sắc phù chỉ ra thiêu đốt. Hình ảnh Nhan Chân Lạc xuất hiện trước mắt.
Nhan Chân Lạc lúng túng gãi đầu nói: “Lục huynh… huynh che giấu thật sâu nha.”
“Che giấu?”
“Hiện tại hắc liên giới và bạch liên giới đều đã biết kim liên giới có một vị cường giả mười hai Mệnh Cách… mười hai Mệnh Cách đó, Lục huynh, huynh thật là kín tiếng quá mức.”
“Lão phu luôn thẳng thắn đối đãi mọi người, không hề che che giấu giấu.” Lục Châu nói.
Được rồi, ngài là đại lão, ngài nói gì cũng đúng hết đó, không tranh cãi với ngài.
Thái độ của Nhan Chân Lạc rõ ràng cung kính hơn trước rất nhiều:
“Bên phía Bạch Tháp thì ta không rõ, nhưng hiện tại Hắc Tháp đang tranh cãi ngất trời… Kế hoạch thanh trừ bị Hạ tháp chủ bác bỏ, hiện tại rất nhiều phe thế lực đều phải kiêng kỵ Lục huynh.”
Việc này cũng nằm trong dự đoán của Lục Châu. Có cường giả mười hai Mệnh Cách toạ trấn, đám người kia đương nhiên phải thu liễm lại.
“Bên phía Hắc Diệu liên minh thế nào?” Lục Châu hỏi.
“Đây chính là lý do hôm nay ta tìm đến Lục huynh. Diệp Lưu Vân chết rồi, Hắc Diệu liên minh là đám người có thù tất báo. Bọn hắn không dám tìm huynh nhưng chắc chắn sẽ nghĩ cách báo thù. Ta nghe một vị bằng hữu nói, Hắc Diệu liên minh đã phái người đi hồng liên giới và kim liên giới. Chỉ là việc này chưa xác định thật giả…” Nhan Chân Lạc nói.
“Kim liên giới?” Lục Châu nhướng mày.
“Trần Vũ Vương của Đại Viên vương đình bị trọng thương, nhưng bọn hắn là kiểu người tuân thủ quy củ, sẽ không làm ra mấy việc hèn hạ như vậy. Bạch Tháp và Hắc Tháp sẽ phái sứ giả đến hoà đàm, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là sẽ không phát sinh xung đột.”
Lục Châu vuốt râu gật đầu, đột nhiên gọi một tiếng: “Nhan Chân Lạc.”
“Hả?” Nhan Chân Lạc bỗng phát hiện ánh mắt Lục Châu có chút thay đổi.
“Hắc Tháp không thích hợp với ngươi. Lão phu có thể cho ngươi thêm một cơ hội.”
“Việc này…”
Nhan Chân Lạc sao có thể không hiểu ý tứ Lục Châu. Nhưng một khi gia nhập Ma Thiên Các, hắn sẽ phải mang danh phản bội Hắc Tháp, hậu quả rất khó lường.
“Ngay cả Tháp chủ tiền nhiệm Tiêu Vân Hoà còn không có cơ hội này, ngươi nên suy nghĩ cho kỹ.” Giọng Lục Châu trầm xuống.
Ba chữ Tiêu Vân Hoà khiến Nhan Chân Lạc cả kinh. Hắn sao lại không rõ sức nặng của cái tên này. Nhan Chân Lạc chỉ thích tự do, chán ghét việc nhân loại tham lam nội đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận