Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1980: Thủ đoạn kinh người

“Không gian giam cầm!” Thượng Chương Đại Đế mang theo toà pháp thân khổng lồ treo ngược giữa không trung, trong lòng bàn tay hiện ra trận văn hình tròn, không ngừng bành trướng.
Toàn bộ không gian như bị trói chặt, Đằng Xà liều mạng giãy giụa. Bỗng “rắc” một tiếng, làn da đen nhánh của nó từ từ tróc ra.
Đằng Xà lột xác.
“Thuế biến?” Thượng Chương kinh ngạc hô lên, “Cơ lão tiên sinh, hoá ra con nghiệt súc này chạy đến Huyền Dặc là vì muốn thay thế vị trí của Ứng Long, chúng ta không nên chậm trễ thời gian!”
Lục Châu hừ lạnh một tiếng, lực lượng Thiên Tướng và lực lượng Thiên Đạo bao trùm lấy Vị Danh Kiếm, dài đến ngàn trượng.
Hoả diễm bốc lên đan xen vào Vị Danh Kiếm.
Thượng Chương Đại Đế không khỏi tán thưởng: “Khí tức của Nam Ly Chân Hoả, nghiệp hoả đã biến thành thần hoả rồi?”
Thần hoả vũ động trên lưỡi kiếm, Lục Châu dùng sức đâm mạnh vào lưng Đằng Xà.
Xoẹt.
Đằng Xà điên cuồng gào lên, huyết dịch bắn tung toé giữa trời, mỗi giọt tiên huyết đều nóng rực như liệt hoả thiêu đốt tứ phương.
Một kiếm của Lục Châu rốt cuộc đã chọc giận nó. Toàn thân Đằng Xà hiện ra hồng quang điên cuồng càn quét cả bầu trời. Vô số thụ mộc và hung thú không kịp trốn tránh đều bị tận diệt.
Thượng Chương Đại Đế lăng không bay lên, trầm giọng quát: “Súc sinh, bản đế muốn mạng ngươi!”
Toà pháp thân từ trên trời giáng xuống, liên toạ đập ầm ầm vào thân Đằng Xà. Đằng Xà bị trọng thương lăn lộn ra xa, trốn vào trong Thiên U Khuyết.
“Cẩn thận nó liều chết chống trả.” Thượng Chương Đại Đế nói.
Lục Châu cầm Vị Danh Kiếm bay lên không trung, kiếm cương đầy trời mang theo lực lượng Thiên Tướng bắn về phía Đằng Xà như thuỷ triều dâng cao, lam sắc điện hồ toả quang mang lập loè.
Thượng Chương Đại Đế kinh ngạc trong lòng: “Đại địa lực lượng?”
Quả nhiên lúc ở dưới vực sâu lão tiên sinh đã thu hoạch được kỳ ngộ.
Hắn tán thán nói: “Không ngờ thủ đoạn của lão tiên sinh lại kinh người đến thế.”
Phanh phanh phanh…
Vô số kiếm cương đâm vào thân thể Đằng Xà. Đúng lúc này nó đột nhiên bay vọt lên, há cái miệng khổng lồ như mái vòm phun ra vô số huyết vũ!
Máu tươi đỏ rực bắn đầy trời, yêu diễm động lòng người.
Thượng Chương Đại Đế hô lên: “Mau tránh!”
Vèo một tiếng, thân ảnh Thượng Chương đã biến mất rồi xuất hiện cách đó vạn mét. Thấy Lục Châu vẫn chưa đi, hắn không khỏi lo lắng nhíu mày.
“Cơ lão tiên sinh, đây là tinh huyết chi độc của Đằng Xà, tốt nhất không nên chạm vào!”
“Đừng lo lắng.” Lục Châu thản nhiên đáp.
Huyết vũ giáng xuống, khi sắp chạm vào người Lục Châu thì tự động bốc hơi biến mất.
“Hả?” Thượng Chương kinh ngạc, nguyên khí bám vào hai mắt để nhìn cho rõ ràng.
Lúc này Lục Châu đang đứng chắp tay giữa không trung, không hề điều động nguyên khí ngăn cản.
“Sao có thể?” Thượng Chương tròn mắt. Cho dù là chính hắn khi đối mặt huyết vũ của Đằng Xà cũng phải thi triển cương khí hộ thể mới được. Loại huyết độc này có năng lực ăn mòn cực mạnh, không hề yếu hơn đại đạo lực lượng.
Đây cũng là một trong những đòn sát thủ của Đằng Xà.
Hắn nhìn kỹ lại, thực lực gia tăng đến cực hạn, rốt cuộc phát hiện trường bào trên người Lục Châu đang rung động.
“Là do trường bào?”
Thượng Chương Đại Đế muốn tiếp tục nhìn rõ hơn, nhưng khoảng cách quá xa mà huyết vũ lại ngập trời nên đành thôi.
Hắn chỉ nhìn thấy trên trường bào loé lên quang hoa nhàn nhạt rồi biến mất.
Đúng lúc này, đám người Thượng Chương điện chạy tới, nhìn thấy đạo đồng bèn tiến lên nói:
“Tiểu bằng hữu, đứng xa một chút. Nơi này rất nguy hiểm.”
Hả?
Thượng Chương chắp tay sau lưng, quay đầu trừng mắt nhìn đám thuộc hạ của mình.
Người dẫn đầu trong Thượng Chương điện thấy bộ dáng của hắn bèn cười nói: “Đây chính là thánh hung, ngươi không muốn sống nữa à?”
“Làm càn!” Đạo đồng quát.
“Nha, nóng nảy như vậy sao? Tiểu huynh đệ có biết chúng ta là ai không? Chúng ta phụng mệnh Thượng Chương Đại Đế đến giúp dỡ Huyền Dặc điện các ngươi diệt trừ thánh hung. Đừng coi hảo tâm của người khác thành lòng lang dạ sói chứ.”
Thượng Chương Đại Đế nghiêm túc trừng mắt, “Có mắt không tròng!”
Bốn chữ này khiến đám người Thượng Chương điện nhướng mày. Vừa định mắng đạo đồng mấy câu thì người của Huyền Dặc điện đã bay tới.
“Đế quân các hạ, chúng ta phụng mệnh Đại Đế đến giúp đỡ các vị một tay.” Người dẫn đầu Thượng Chương điện nói.
Huyền Dặc đế quân gật đầu: “Đa tạ các vị ra tay tương trợ.”
“Đế quân đúng là đế quân, tầm nhìn và cách cục vượt xa đám tiểu nhân vật.”
Lê Xuân nghi hoặc hỏi: “Ý ngươi là gì?”
Một người trong Thượng Chương điện đáp: “Chúng ta hảo tâm đến giúp đỡ Huyền Dặc điện, vậy mà đạo đồng này lại mắng chúng ta có mắt không tròng. Lẽ nào lại như thế?”
“Còn có việc này?” Lê Xuân nhíu mày, quay đầu hỏi đạo đồng, “Ngươi thật sự nói như vậy?”
Đạo đồng giật mình, nhận ra mình đang đứng giống hệt như Huyền Dặc đế quân, đều là tư thái cao cao tại thượng tay chắp sau lưng.
“Nhìn đi, thái độ của hắn cứ như thế đó.” Đám người Thượng Chương điện càng thêm bất mãn.
Lê Xuân đạo thánh kéo tay đạo đồng nói: “Mau xin lỗi các vị bằng hữu này đi.”
“Xin lỗi?” Đạo đồng nhíu mày. Bảo bản đế xin lỗi đám thuộc hạ ngu ngốc này hả?
Hừ!
Đạo đồng hừ lạnh một tiếng, suýt chút nữa đã nổi khùng lên.
“Hửm?” Lê Xuân nghi hoặc. “Dù ngươi là người của Lục lão tiên sinh cũng không nên làm như thế.”
Đạo đồng không thèm để ý tới hắn.
Lê Xuân lại nói tiếp: “Nếu không xin lỗi ta sẽ đuổi ngươi khỏi Huyền Dặc điện.”
Rời khỏi Huyền Dặc? Như vậy đâu còn được gặp Hải Loa nữa. Vậy thì không được nha!
Đạo đồng liếc nhìn đám người Thượng Chương điện. Thôi vậy, mặt mũi không quan trọng.
“Xin lỗi.” Đạo đồng chắp tay nói với đám người.
“Chuyện nhỏ.” Đám người Thượng Chương điện cũng không phải loại cứ níu mãi không tha.
Lúc này đám người mới tập trung tinh thần nhìn về phía chân trời.
Đằng Xà vẫn đang phun huyết vũ, mà Lục Châu đã cầm Vị Danh Kiếm vọt tới.
“Lục các chủ!” Huyền Dặc đế quân cau mày nói.
“Đây là…” Đạo đồng hiểu được Lục Châu định làm gì, “Hắn muốn thừa dịp Đằng Xà thi triển huyết vũ, tấn công vào điểm yếu hại của nó.”
“Tài cao gan lớn!”
Huyết vũ tầm tã, tầm nhìn không rõ ràng. Lục Châu hoá thành một đạo lưu quang xuyên qua huyết vũ, kiếm cương phóng lên tận trời, điện hồ và lực lượng Thiên Đạo đồng thời bộc phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận