Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1525

“Vậy ngươi có từng nghĩ tới, đây vốn là chủ ý của Tần chân nhân không?” Tư Vô Nhai hỏi.
Tần Nại Hà nhìn Tư Vô Nhai một cái thật sâu: “Ngươi hình như rất thích dùng ác ý của mình phỏng đoán người khác?”
Tư Vô Nhai xem thường, chắp tay nói: “Lòng người khó dò, chỉ có dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán người khác mới có thể tiếp tục sinh tồn trong thế giới mạnh được yếu thua. Ngươi có mười sáu Mệnh Cách, đạo lý này ngươi phải hiểu rõ hơn ta.”
“Ngươi nói không sai, nhưng ta tin tưởng Tần chân nhân không phải là người như vậy, tựa như ngươi tin tưởng nhân cách của Lục các chủ.”
Tư Vô Nhai nghẹn lời.
Trên đời này đúng là có rất nhiều chuyện âm u, nhưng mọi thứ âm u chỉ có thể ẩn tàng bên dưới ánh mặt trời.
Tư Vô Nhai nói: “Nhưng việc ngươi đã hứa hẹn với gia sư, ngươi chưa làm được… Huống hồ gì, sinh tử của ngươi không liên quan đến Ma Thiên Các.”
Tần Nại Hà thở dài nói: “Ta cũng biết là ta nuốt lời, coi như ta khẩn cầu thất tiên sinh đi.”
Nói xong, hắn bay thấp xuống, quỳ gối trước mặt Tư Vô Nhai.
Tư Vô Nhai không phải thanh niên chưa trải sự đời, vì một cái quỳ của đối phương mà thay đổi chủ ý. Hắn hơi suy tư rồi cười nói: “Vậy ngươi thấy thế này được không…”
“Mời nói.”
“Gia sư từng cho ngươi hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất ngươi không làm được, theo lý thuyết sẽ mất đi cơ hội. Nhưng ta có thể thay gia sư, lại cho ngươi cơ hội một lần. Ngươi đừng vội cự tuyệt… Ta biết ngươi sợ mang tiếng là kẻ bội phản, ta sẽ báo cáo việc này cho gia sư, để gia sư giải thích với Tần chân nhân. Nếu Tần chân nhân không có ý kiến, mọi việc vui vẻ ổn thoả, nếu Tần chân nhân không muốn, gia sư sẽ không ngăn cản, cho phép ngươi rời đi. Thấy thế nào?”
Tần Nại Hà giật mình nhìn Tư Vô Nhai bằng ánh mắt phức tạp…
Kỳ thực rất nhiều chuyện không phức tạp như trong tưởng tượng, nhất là khi có người thông minh xử lý.
Thấy hắn do dự, Tư Vô Nhai nói thêm: “Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của Ma Thiên Các. Ngươi nên hiểu rõ điều này.”
Vù!
Lúc này, Chư Hồng Cộng vừa vặn bay ra nghênh đón Triệu Hồng Phất, lăng không lơ lửng nói:
“Thất sư huynh, nói nhảm với hắn làm gì, đừng chậm trễ việc làm ăn của chúng ta. Đệ tính rồi… ít nhất có thể mang về năm mươi khối Huyền Vi Thạch đó. Nếu tìm kỹ có khi lại còn nhiều hơn.”
Tần Nại Hà cạn lời.
Hắn phí hết tâm tư, suýt chút nữa là mất mạng mới tìm được một khối Huyền Vi Thạch.
Người này vừa há mồm đã nói năm mươi khối. Đùa nhau à?
Tư Vô Nhai vẫn nhìn chằm chằm Tần Nại Hà, không lên tiếng.
Tần Nại Hà suy nghĩ một chút rồi đáp: “Được! Cứ làm theo lời thất tiên sinh.”
Tư Vô Nhai gật đầu, lấy phù chỉ ra.
Cùng lúc đó.
Lục Châu thu hồi thần thông.
Lát sau, hắn nhận được truyền tin của Tư Vô Nhai, nội dung hệt như những gì vừa chứng kiến.
Lục Châu đáp lại một chữ rất đơn giản: Được.
Tư Vô Nhai vung tay, đẩy phù chỉ đến trước mặt Tần Nại Hà. Thấy chữ “Được” của Lục Châu, trong lòng hắn khẽ động, lập tức cúi đầu nói:
“Đa tạ Lục các chủ, đa tạ thất tiên sinh. Cho dù tương lai ra sao, Tần mỗ còn sống một ngày sẽ làm tốt nhiệm vụ Ma Thiên Các giao cho. Chỉ sợ Tần chân nhân…”
Tư Vô Nhai bay tới đỡ hắn đứng dậy, cười nói: “Yên tâm đi, có gia sư ra tay, Tần chân nhân sẽ đáp ứng thôi.”
“Ách…”
Tần Nại Hà lập tức cảm thấy nụ cười của Tư Vô Nhai không ổn, nhìn cứ cảm giác như mình vừa bị chiếm tiện nghi.
[Ting ! thu hoạch được một bộ hạ, ban thưởng 5.000 điểm công đức.] Bộ hạ hai Mệnh Quan được ban thưởng thêm.
Tần Nại Hà đứng lên, nhìn gương mặt âm hiểm của Tư Vô Nhai, chợt cảm thấy như Lục các chủ đang nhập hồn vào xác hắn.
Ảo giác?
Có kỳ sư tất có danh đồ, là hắn nghĩ nhiều rồi. Tần Nại Hà mỉm cười, chắp tay nói: “Mong các vị chiếu cố nhiều hơn.”
“Không dám.”
Tần Nại Hà ngẩng đầu nhìn về phía Chư Hồng Cộng nói: “Vừa rồi ngươi nói muốn đi tìm Huyền Vi Thạch?”
Chư Hồng Cộng gật đầu: “Đúng vậy. Thì sao?”
“Huyền Vi Thạch là tài liệu cực kỳ trân quý, vượt xa Hắc Diệu Thạch và Hoả Linh Thạch. Ta tìm kiếm lâu như vậy, suýt chút mất mạng mà cũng chỉ tìm được một khối…” Tần Nại Hà nói.
Tư Vô Nhai lắc đầu cười:
“Tần huynh đừng trách, vị sư đệ này của ta miệng mồm nhanh nhảu, rất thích khoác lác.”
“Đệ không có khoác lác! Đệ sẽ tìm một đống Huyền Vi Thạch về cho mọi người xem!”
Thấy hắn còn muốn khoác lác tiếp, Tư Vô Nhai lập tức ngắt lời: “Triệu Hồng Phất, ngươi an bài một chút, đi cùng hắn một chuyến.”
Triệu Hồng Phất vỗ vai Chư Hồng Cộng nói: “Mạng nhỏ của ta phải nhờ ngươi rồi.”
“Yên tâm đi, ta có chết cũng không để ngươi chết.” Chư Hồng Cộng đấm hai tay vào nhau. Hai người bay về phía Lễ Thánh Điện, bắt đầu chuẩn bị các loại phù chỉ và hành lý.
Tần Nại Hà nhìn theo hai người rời đi, khẽ nói: “Đã sớm nghe nói Ma Thiên Các ai ai cũng là nhân tài, nay gặp mặt mới biết đúng là bất phàm.”
Tư Vô Nhai không vòng vo mà nói thẳng:
“Hiện tượng mất cân bằng tăng lên, tu hành giả thanh liên giới đã xuất hiện tại hắc liên và bạch liên… Gia sư cùng các sư huynh không có ở đây…”
Tần Nại Hà nói: “Yên tâm đi, ta sẽ canh giữ bên cạnh phù văn thông đạo. Trừ phi có chân nhân giá lâm, nếu không chẳng ai làm gì được ta.”
“Làm phiền rồi.”
“Khách khí.”
Bảy ngày sau, bên hồ nước.
Két.
Quá trình khai Mệnh Cách thứ mười một rốt cuộc đã hoàn thành.
Lục Châu mở ra giao diện Hệ thống.
Tuổi thọ còn lại: 1.731.672 ngày, tương đương 4.744 năm.
Điểm công đức: 31.760 điểm.
Vũ khí: Vị Danh, Ngọc Phất Trần - thiên giai, Tử Lưu Ly - hợp, Phiền Lung Ấn - hợp, Thất Tinh Kiếm - hoang, Thánh Giả Quyền Trượng - hồng, Phong Linh Cung - hồng, Trấn Thọ Thung - hằng.
Trấn Thọ Thung cũng được xem là vũ khí?
Nếu dùng như vũ khí thì nó chẳng khác gì Gậy Như Ý của Tề Thiên Đại Thánh, nhưng món đồ này rõ ràng thích hợp dùng làm vật phụ trợ hơn.
Lục Châu khép hờ hai mắt, ý thức tiến vào bên trong Trấn Thọ Thung.
“Xem thử bên trong còn bao nhiêu thọ mệnh. Nó chứa đựng càng nhiều thì uy lực càng lớn, nếu để lam pháp thân dùng hết thì Trấn Thọ Thung chẳng khác gì sẽ trở thành vật vô dụng.”
Nhất định phải tìm ra điểm cân bằng, để lam pháp thân thoả mãn mà uy lực của Trấn Thọ Thung vẫn không giảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận