Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1472

Nộ hoả thiêu đốt càng lúc càng lớn, thanh sắc Tinh Bàn bay lên không trung mang theo chân hoả bắn tung toé khắp nơi.
Lục Châu không do dự nữa, tung người bay lên phóng thích toàn bộ lực lượng Thiên Tướng bám vào kim sắc Tinh Bàn, ngăn trở chân hoả.
Đầu lâu quỷ bộc há mồm hét lớn: “Nạp mạng đi!”
Toàn thân hắn biến thành một đoàn hoả diễm xạ kích về phía Lục Châu.
Tần Nại Hà lên tiếng nhắc nhở: “Chân hoả không dễ diệt, khô lâu không dễ giết. Tiền bối dùng đạo lực lượng mới có thể diệt được quỷ bộc.”
Lục Châu không để ý tới Tần Nại Hà. Lão phu không phải chân nhân, đào đâu ra đạo lực lượng?
Khô lâu hoả diễm va chạm với chưởng ấn của Lục Châu. Xoẹt !
Lực lượng của cường giả mười lăm Mệnh Cách quá cường đại, hoả diễm khô lâu đẩy Lục Châu bay lùi về sau hơn ngàn mét.
Tần Nại Hà không khỏi nhíu mày, lòng sinh nghi hoặc.
Rõ ràng là chân nhân, vì sao lại không sử dụng đạo lực lượng? Chẳng lẽ hắn đang trêu đùa đối thủ?
Đại địa bên dưới, rừng cây đã ngập trong biển lửa.
Vu Chính Hải đang thay Lục Châu đè ép Phiền Lung Ấn, khiến quỷ bộc lão tam không thể động đậy.
Đây đích thật là thời cơ tốt nhất để Tần Nại Hà ra tay. Bất luận là ra tay với ai, hắn cũng có thể thay đổi chiến cuộc.
Tần Nại Hà hít sâu một hơi, trái tim đập thình thịch. Hắn đang khẩn trương. Hắn rất do dự!
Rốt cuộc có nên xuất thủ hay không?
Hắn nên đứng về phe nào?
Tần Nại Hà nhìn về phía Ngu Thượng Nhung đang an tĩnh đứng bên người Tần Mạch Thương.
Tần Mạch Thương gian nan ngẩng đầu, chỉ tay về phía Tần Nại Hà, cắn răng nói: “Phản… đồ!”
Tần Nại Hà vốn còn đang do dự, lập tức nhướng mày xoay người lui về sau ngàn mét, không để ý tới sinh tử của Tần Mạch Thương nữa.
Cùng lúc đó, hắn chứng kiến một màn khiến tam quan vỡ nát.
“Lên!”
Lục Châu tăng lực lượng Thiên Tướng lên gấp đôi, cũng là chưởng ấn mang lực lượng lớn nhất từ trước đến giờ.
Ầm!
Chưởng ấn biến lớn lên gấp trăm lần, ngưng lại giữa không trung rồi ào ào rơi xuống, ập vào khô lâu.
Quỷ bộc khô lâu run rẩy, miệng há ra nhưng không nói được một âm thanh nào.
Oành !
Quỷ bộc lập tức bị chấn vỡ, chia năm xẻ bảy.
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 3.000 điểm công đức.].
“Lão phu muốn xem xem ngươi dùng tà thuật gì!” Vị Danh Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay.
“Không cần để ý tới hắn.” Giọng Tần Nại Hà truyền đến, “Lực lượng đã biến mất gần hết, hắn sẽ tự diệt vong.”
Lục Châu mặc kệ Tần Nại Hà, truyền toàn bộ lực lượng Thiên Tướng còn sót lại trong cơ thể vào Vị Danh Kiếm.
Vị Danh Kiếm hoá thành vô số kiếm cương như trường long vọt tới, đâm xuyên khu vực Mệnh Cách trên thanh sắc Tinh Bàn.
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 3.000 điểm công đức.].
Đám kiếm cương còn lại cũng theo đuôi mà đến, tuần tự đâm xuyên qua Tinh Bàn. Dù là Mệnh Cách có năng lực phòng ngự cao cũng giỏi lắm chắn được ba bốn lần kiếm cương.
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 3.000 điểm công đức.].
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 3.000 điểm công đức.].
Mấy hơi thở qua đi, Tinh Bàn cấp tốc thu nhỏ chỉ còn lại ba Mệnh Cách.
Rắc!
Nguyên khí phong bạo rốt cuộc cũng xé tan Tinh Bàn, ba Mệnh Cách còn lại chỉ trong giây lát đã bị phá thành mảnh nhỏ.
Hoả khô lâu giận dữ hét: “Chôn cùng ta!!”
Nguyên khí phong bạo tàn phá bừa bãi, chân hoả dùng tốc độ cực nhanh lan tràn khắp các khu rừng xung quanh mười hai tông Vân Sơn.
“Ha ha ha…” Hoả khô lâu nằm trong biển lửa, càn rỡ cười to.
Phía xa, Vu Chính Hải dồn sức đá mạnh xuống Phiền Lung Ấn, quỷ bộc lão tam lập tức bị đánh bẹp dí, đao cương đầy trời trút xuống.
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 3.000 điểm công đức.].
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 3.500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.500 điểm.].
Quỷ bộc lão tam vẫn lạc.
Vu Chính Hải vẫn cảm thấy chưa yên tâm, đao cương lại giày xéo một lúc lâu cho đến khi thân xác quỷ bộc tan thành tro bụi mới dừng lại.
“Lần này hẳn là ổn nhỉ?” Vu Chính Hải gật đầu thầm nói.
Hoả diễm lan tràn với tốc độ khó có thể tưởng tượng… Gặp lúc thời tiết hồng liên giới đang rất ác liệt, cuồng phong tàn phá khắp nơi, thế lửa càng lúc càng bùng cháy.
Chỉ trong mấy hơi thở, toàn bộ đại địa hoá thành biển lửa.
Hoả khô lâu chỉ tay về phía Lục Châu nói: “Tần chân nhân nhất định sẽ lấy mạng ngươi!”
Lục Châu phất tay đánh ra một đạo chưởng ấn. Ầm!
Lần này hoả khô lâu không còn cách nào chèo chống, bị đánh thành bã vụn.
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 3.500 điểm công đức, địa giới tăng thêm 1.500 điểm.].
Trên phi liễn, Tư Vô Nhai nói: “Sư phụ, thế lửa quá lớn, nếu cứ thế này thì trong vòng mười ngày sẽ thiêu rụi toàn khu vực tây bắc.”
Lục Châu ngẩng đầu nhìn lên tầng mây.
Tiêu Vân Hoà đứng trên boong tàu hỏi: “Lục huynh lo lắng người kia sẽ ra tay?”
Trên tầng mây bây giờ rỗng tuếch, nào còn thân ảnh của Tần Nại Hà. “Hắn sẽ không ra tay. Tổ chức diệt hoả.”
“Vâng.”
Minh Thế Nhân, Chư Hồng Cộng, Tư Vô Nhai, Tiểu Diên Nhi và Hải Loa theo thứ tự nhảy khỏi phi liễn. Những người khác trên Ma Thiên Các cũng ùa ra dập lửa.
Nhiếp Thanh Vân cũng dẫn theo mấy ngàn đệ tử trở về, hạ lệnh: “Dập lửa!”
“Đệ tử tuân mệnh!”
Dù rất nhiều người trong số đó đang bị trọng thương, bọn hắn vẫn cố gắng nhẫn nhịn thương thế, bay ra tứ phía hỗ trợ mọi người dập lửa.
Lục Châu bay trở lại phi liễn.
Ngu Thượng Nhung mang theo Tần Mạch Thương đang thoi thóp bay tới, ném lên boong tàu.
“Tần Mạch Thương đã không còn Mệnh Cách nào. Đồ nhi xin phép đi cứu hoả.”
“Đi đi.” Lục Châu phất tay.
Nhìn hoả diễm hung mãnh đang lan tràn với tốc độ cực nhanh, Tư Vô Nhai lớn tiếng nói: “Đào đất ngăn cách!”
Rất nhanh, tất cả mọi người đã lĩnh hội được ý của Tư Vô Nhai, ai nấy đều vội vàng túa ra xung quanh, bay đến những khu vực không có lửa và thi triển đủ loại thần thông để đào thành một vòng tròn khe rãnh cực lớn.
Hao tốn khoảng nửa canh giờ, rốt cuộc thế lửa cũng bị kiềm chế bên trong khu vực vòng tròn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận