Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1462

Những tin tức này Lục Châu đều đã biết, chứng tỏ đám người này không nói láo.
Lục Châu chắp tay nói: “Các ngươi là nhóm người thanh liên giới đầu tiên gia nhập Ma Thiên Các, hẳn là hiểu rõ về tình huống tại thanh liên.”
Khoảng thời gian này có khá nhiều tu hành giả đến từ thanh liên giới xuất hiện ở đây, nào là người từ do, nào là tán tu… Lục Châu có thể cảm giác được, thế cân bằng của chín giới đang phát triển theo hướng không thể khống chế.
“Thanh liên có bao nhiêu chân nhân?” Lục Châu hỏi.
Tiêu Vân Hoà và Minh Thế Nhân cũng tò mò dỏng tai lên nghe.
Tôn Mộc đáp: “Cụ thể có bao nhiêu thì không người nào biết. Trong truyền thuyết, Thái Hư có một thần vật có thể cảm giác được cân bằng trong thiên địa. Một khi mất cân bằng, nó sẽ điều động cân bằng giả đi giải quyết vấn đề.”
Đây chính là bảo toàn pháp tắc.
Lục Châu chợt nhớ tới trước khi Lam Hi Hoà rời đi, nàng cũng từng nói câu này.
Chẳng trách Lam Hi Hoà lại muốn tìm một người thay mình làm Tháp chủ Bạch Tháp.
Chẳng trách Lam Hi Hoà từng nói, vấn đề tuổi thọ của nàng không cách nào giải quyết… chẳng lẽ trong thiên địa thật sự tồn tại thứ gọi là cân bằng? Phía sau cân bằng rốt cuộc ẩn giấu điều gì?
Hoặc là nói, chính bởi vì Lục Châu biến cường nên Lam Hi Hoà mới nhất định phải rời đi để bảo trì cân bằng?
Nếu thật là như thế thì đám đồ đệ mang hạt giống Thái Hư của Lục Châu sớm muộn gì cũng sẽ ảnh hưởng đến sự cân bằng. Đây đúng là vấn đề lớn.
“Hiện tại có bốn vị chân nhân đến từ tứ đại gia tộc.” Tôn Mộc nói, “Chân nhân Diệp gia là Diệp Chính, chân nhân Tần gia là Tần Nhân Việt, chân nhân Thác Bạt gia là Thác Bạt Tư Thành, chân nhân Phạm gia là Phạm Trọng.”
Diệp Chính và Tần Nhân Việt là hai người Lục Châu cần chú ý nhất, đã kết xuống một ít cừu oán.
“Quan hệ giữa tứ đại chân nhân như thế nào?”
“Rất vi diệu… Có đôi khi rất tốt, có đôi khi lại ra tay tàn nhẫn, ngoại nhân nhìn không hiểu. Chúng ta chỉ là tán tu trà trộn ở tầng dưới chót trong bí ẩn chi địa, làm sao biết mối quan hệ giữa bọn họ.”
Lúc này, Tư Vô Nhai đi tới nói: “Đồ nhi có một vấn đề muốn thỉnh giáo.”
Lục Châu đưa tay ra hiệu hắn không cần hành lễ.
Tư Vô Nhai đi tới trước mặt năm người, khẽ chắp tay nói: “Địa phân chín giới, theo lý thuyết thì trừ thanh liên giới ra, vẫn còn hai bí ẩn chi địa khác ở phía đối diện.”
Tôn Mộc kinh ngạc đáp: “Ngươi biết địa phân chín giới?”
Tư Vô Nhai chỉ cười không nói.
Tôn Mộc nhìn hắn vẻ dò xét, lát sau mới đáp: “Thiên địa vốn là một thể, về sau dần dần tách ra, lấy bí ẩn chi địa làm hạch tâm, còn lại hai chỗ cũng là thanh liên, nhưng vì nguyên nhân lịch sử mà hai chỗ này… tịnh đế tương sinh.”
Chú thích: Tịnh Đế Liên là hai đóa sen nở trên cùng một cuống, được xem là loài sen đứng đầu về sự thanh tao thuần khiết. Vì quý hiếm nên ngày xưa được dùng để tiến vua, từ đó có tên là "Tịnh Đế". Hết chú thích.
“Cũng là thanh liên?”
“Đúng vậy, chúng ta tu hành nghiêng về màu xanh đen.”
Tôn Mộc nhấc tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một toà pháp thân cỡ nhỏ màu xanh đen, thiên hướng về màu đen hơn.
“Nơi tịnh đế tương sinh, pháp thân có màu xanh lục và tím nhạt, cũng là nguyên khí nguyên thuỷ hỗn độn nhất.” Tôn Mộc nói.
Tư Vô Nhai nhíu mày: “Tịnh đế tương sinh…”
“Hai chỗ này cách chúng ta quá xa, nghe nói trước đây từng xảy ra đại chiến, sau đó mới dung hợp lẫn nhau. Về cơ bản bọn hắn sẽ không tham dự vào sự tình của ngoại giới.”
Tư Vô Nhai gật đầu. Hắn lấy trong tay áo ra một tờ giấy, cầm bút lông lên nhanh chóng phác hoạ mấy đường nét, sau đó đưa đồ án vừa vẽ đến trước mặt Lục Châu:
“Hiện tại đã có thể xác nhận.”
Lục Châu nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu.
Đồ án Tư Vô Nhai vẽ không phức tạp, là một đoá liên hoa cực lớn… một đoá liên hoa hoàn toàn nằm ngoài tam quan và nhận biết của mọi người.
Minh Thế Nhân hết sức tò mò đi tới, vừa nhìn đã trợn tròn mắt, hốt hoảng nói: “Không thể nào… không thể nào…”
Tiêu Vân Hoà cũng bước tới, lập tức đứng sững sờ tại chỗ.
Lục Châu và Tư Vô Nhai đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước, hai người vẫn không ngừng dựa vào các dữ liệu mà xác nhận thông tin, cuối cùng mới đưa ra kết quả này.
Nhóm năm người cũng thò đầu tới quan sát đoá liên hoa trên giấy, nhao nhao lộ vẻ kinh ngạc.
“Đây là có ý gì?”
Bọn hắn trước kia chỉ hoạt động tại thanh liên giới và bí ẩn chi địa, không có bao nhiêu kiến thức về những địa phương khác.
Tư Vô Nhai nghi hoặc hỏi:
“Thanh liên giới cường đại như thế, hẳn đã sớm biết việc này, sao các ngươi còn ngạc nhiên?”
Tôn Mộc lắc đầu: “Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Xin hỏi các hạ xưng hô như thế nào?”
“Thất đệ tử Ma Thiên Các, Tư Vô Nhai.” Tư Vô Nhai chắp tay tự giới thiệu.
Tôn Mộc gật đầu nói:
“Thuở nhỏ chúng ta lớn lên tại thanh liên, học được tâm đắc và kinh nghiệm của các bậc tiên hiền truyền lại… Từng có rất nhiều tu hành giả vĩ đại vì muốn thế nhân thấy rõ ràng thế giới này mà không tiếc đánh đổi mạng sống, phi hành vào trong Vô Tận Hải, vừa định vị vừa lưu lại vết tích… cuối cùng mới tạo ra địa đồ này.”
Hắn quay đầu nói, “Xin mượn bút dùng một lát.”
Văn phòng tứ bảo cấp tốc được đưa tới.
Tôn Mộc nâng bút vẽ ra một bức địa đồ thô ráp nhưng cũng khá rõ ràng.
“Mời xem.”
Đám người tụ lại quan sát tấm địa đồ.
“Khu vực tịnh đế tương sinh dần dần dung hợp, trở thành một khối. Bí ẩn chi địa rộng lớn vô biên, rộng gấp ngàn vạn các giới khác. Những nơi còn lại đều chật hẹp nhỏ bé tựa như một hòn đảo nhỏ trên biển cả, phân bố xung quanh bí ẩn chi địa.”
Tư Vô Nhai sờ cằm, cẩn thận quan sát lý giải của Tôn Mộc.
Tôn Mộc tiếp tục nói:
“Muốn vượt ngang bí ẩn chi địa cần có tu vi cấp chân nhân và ít nhất ba năm thời gian. Người tự do cần ít nhất bốn, năm năm mới hoàn thành. Còn loại tu hành giả dưới chót như bọn ta thì chỉ có thể sử dụng phù văn thông đạo, nếu không dù mất mấy chục năm cũng không vượt nổi bí ẩn chi địa. Nhưng nếu là hồng liên giới, ta chỉ cần năm ngày là xong.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận