Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 954

Lộ Chiến nghe được, chân mày cau lại. “Chuyện này can hệ trọng đại, Tư Không tiền bối hãy tha thứ cho ta không thể làm theo lời ngài.”
“Làm càn!” Diêu Thanh Tuyền quát, “Cho dù Hạ Hầu Sinh đích thân đến đây cũng không dám nói chuyện kiểu đó với Điện chủ nhà ta. Ngươi là cái thá gì?!”
Sắc mặt Lộ Chiến khó coi, thực lực vi tôn, hắn đúng là không có tư cách nói gì. Hôm nay đến đây là vì có Trần Thiên Đô và Diệp Chân giật dây, vốn cho rằng triều đình chỉ cần làm chỗ dựa là đủ, không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.
“Tư Không tiền bối, ta không có ý mạo phạm ngài. Chuyện hôm nay không liên quan đến Cửu Trọng Điện, ta chỉ muốn bắt đám người dị tộc. Phi Tinh Trai và Thiên Vũ Viện gặp chuyện không may, triều đình đương nhiên phải chủ trì công đạo, nếu không sao có thể giúp đỡ thiên hạ?”
Tư Không Bắc Thần còn chưa trả lời, Lục Châu đứng cách đó không xa đã hờ hững mở miệng: “Vậy thì đừng giúp đỡ thiên hạ.”
“Hả?” Ánh mắt Lộ Chiến nhìn sang vị lão giả tóc trắng. “Ngươi là ai?”
“Lộ phó thống lĩnh, chính hắn đã giết Trai chủ và trưởng lão Diệp Chân, người giết tổng giáo tập Thiên Vũ Viện cũng là hắn!” Một trưởng lão Phi Tinh Trai lập tức chỉ điểm, dù sao cũng phải chết, thà làm như vậy còn có cơ hội sống.
Tu hành giả Thiên Vũ Viện thì lại im lặng không nói một lời.
Lộ Chiến phất tay nói: “Giết người thì phải đền mạng, đạo lý này hẳn ngươi cũng hiểu.”
Lục Châu thản nhiên nói: “Ai cho ngươi lá gan khiêu chiến lão phu?”
Tư Không Bắc Thần lại lần nữa cảm nhận được sát khí trong lời nói của Lục Châu, bèn vội vàng nói:
“Ngươi mau cút đi! Nếu mạo phạm Lục tiền bối thì cho dù Hạ Hầu Sinh đến cũng không cứu được ngươi đâu! Về nói với hắn, lời này do chính Tư Không Bắc Thần ta nói.”
Tuy biết tu vi Lục Châu rất khó lường nhưng Tư Không Bắc Thần thật lòng không muốn xảy ra đại chiến với quân đội triều đình.
Lộ Chiến cố chấp nói: “Ta sẽ cút, nhưng ta phải mang người của Phi Tinh Trai và Thiên Vũ Viện đi! Nếu không ta làm sao bàn giao với triều đình đây?”
Thấy thái độ kiên quyết của Tư Không Bắc Thần, Lộ Chiến lựa chọn lùi lại một bước, chuyển sang yêu cầu việc khác. Khi nhìn sang đám người Nhiếp Thanh Vân, hắn đột nhiên phát hiện đệ tử Vân Sơn đều đang cúi thấp đầu, lộ vẻ chuyện không liên quan đến ta.
“Nhiếp tông chủ!” Lộ Chiến gọi một tiếng.
Nhiếp Thanh Vân chắp tay nói: “Chuyện hôm nay không liên quan gì đến Vân Sơn, mong Lộ phó thống lĩnh đừng làm khó ta. Ngươi muốn làm gì cũng đừng kéo ta theo. Đệ tử Vân Sơn, lui về sau.”
Toàn bộ đệ tử Vân Sơn vội vàng bay ngược ra xa, giữ khoảng cách với quân triều đình. Nhiếp Thanh Vân đột nhiên nói tiếp: “Lộ phó thống lĩnh, ta cho ngươi một lời khuyên.”
“Mời nói.”
“Nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức quay đầu trở về.” Nói xong Nhiếp Thanh Vân xoay người rời đi.
Lộ Chiến bất đắc dĩ lắc đầu. “Các ngươi rốt cuộc đang làm gì thế?”
“Phi Tinh Trai làm sai, đương nhiên phải bị trừng phạt.” Diêu Thanh Tuyền nói.
“Bọn hắn là người của triều đình, ta nhìn xem ai dám động vào?” Lộ Chiến chụp cho đám người Phi Tinh Trai cái mũ người triều đình.
Tư Không Bắc Thần kiên nhẫn giải thích: “Diệp Chân là người Anh Mộc Quốc, tu luyện pháp thân Cửu Anh, nhiều năm nay xâm chiếm Đại Đường. Hắn mới thật sự là người dị tộc. Lục tiền bối tru sát dị tộc, mà ngươi lại muốn bảo vệ dị tộc, còn dám ngông cuồng nói muốn giúp đỡ thiên hạ?”
“Ta không cần biết, ta chỉ phụng mệnh làm việc. Hôm nay có ta ở đây, ai cũng không được động đến Phi Tinh Trai.” Lộ Chiến biết mình đánh không lại thập diệp nên đem triều đình ra để chấn trụ mọi người.
Khi hắn cho rằng không ai dám phản kháng mình, Lục Châu chợt phất tay áo nói: “Giết.”
Ngu Thượng Nhung mỉm cười, Trường Sinh Kiếm lao vụt ra khỏi vỏ. Vu Chính Hải rút Bích Ngọc Đao bên hông ra, kim sắc kiếm cương và đao cương xuất hiện rợp trời bay về phía đám người Phi Tinh Trai.
Tiếng kêu thảm vang lên liên tục, máu tươi bắn tung toé. Bọn hắn ở trước mặt triều đình tiêu diệt Phi Tinh Trai!
Lộ Chiến tức giận đến mức hai mắt trợn trừng, toàn thân run lên: “Ngươi !”
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 500 điểm. Điểm ban thưởng từ nhất diệp đến ngũ diệp giảm xuống.].
Tuyệt vọng và sợ hãi tràn ngập trong không gian, gần hai ngàn đệ tử Phi Tinh Trai đã vẫn lạc. Bích Ngọc Đao và Trường Sinh Kiếm như có mắt, liên tục bay lượn trên không trung thu hoạch đầu người.
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 1.000 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.000 điểm.].
“Vẫn còn bát diệp?” điểm công đức cuồn cuộn như sóng biển ập tới, Lục Châu không khỏi cảm thán Phi Tinh Trai thật sự cường đại. Tông môn này nếu xâm lấn kim liên giới chắc chắn sẽ trở thành siêu cấp đại tông môn.
Đối với Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung, giết chóc là chuyện rất bình thường. Tu hành giới từ xưa đến nay đều thế, ngươi không chết thì ta vong. Nếu đổi lại hôm nay người thắng là Phi Tinh Trai thì kết cục của Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung càng sẽ thảm hại hơn bọn hắn bây giờ.
Từng tiếng thông báo vang lên bên tai Lục Châu. Hắn vuốt râu nhìn Lộ Chiến, nói ra một câu khiến người không rét mà run:
“Tư Không Bắc Thần, loại người không biết cân nhắc này còn giữ lại làm gì?”
Tư Không Bắc Thần khẽ sửng sốt, hiểu được ý Lục Châu bèn nói với Lộ Chiến: “Thôi, đã vậy thì… ngươi để mạng lại đây.”
Tư Không Bắc Thần nhẹ nhàng tung người vọt tới. Lộ Chiến cảm ứng được nguy hiểm bèn tung người nhảy lên, toàn thân bộc phát đao cương.
Tư Không Bắc Thần gọi ra pháp thân thập diệp, thân ảnh nhoáng lên xuất hiện ngay trước mặt Lộ Chiến. Toà pháp thân khổng lồ cầm một tia kiếm cương đâm thẳng vào ngực hắn.
Lộ Chiến vội vàng gọi ra ngàn vạn đao cương chắn ở trước thân, nhưng tia kiếm cương kinh người kia lại đâm xuyên qua chúng như đậu hũ, xuyên thủng cương khí hộ thể, xuyên thủng nhục thân hắn. Một kiếm xuyên tim.
Phốc !
Lộ Chiến trừng mắt cúi đầu nhìn lỗ hổng giữa ngực mình, nguyên khí trong kỳ kinh bát mạch tựa như biến mất, máu tươi chảy ra ồ ạt. Hắn biết mình không thể cứu được nữa, toàn thân run lên, gắng gượng vươn tay chỉ về phía Tư Không Bắc Thần.
“Cửu, Cửu Trọng Điện tạo phản?”
Nói xong hắn hộc ra một hơi, hai mắt trợn trừng ngã xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận