Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1683

Đúng lúc này, bóng ma khổng lồ kia oanh kích vào tầng băng. Ầm ầm ầm !
Tầng băng rốt cuộc vỡ vụn.
Trong biển có hai con hải thú màu u lam toàn thân hẹp dài bay tới, trông như cá chình chích điện loại biến dị.
“Man Ngư Chi Vương.” Khổng Văn nói.
Loài cá chình này không chỉ biết phóng điện mà còn có răng nanh và móng vuốt sắc bén.
Lục Châu nhíu mày, bàn tay vươn ra, năm ngón tay co lại: “Đại Thành Nhược Khuyết!”
Hai đạo chưởng ấn trong chớp mắt xé rách không gian đánh trúng hai con Man Ngư Chi Vương.
Oanh! Huyết nhục văng tung toé.
Hai thông báo liên tiếp. [Ting ! đánh giết Man Ngư, thu hoạch được 1.000 điểm công đức.].
Lục Châu phất tay, hai viên Mệnh Cách Chi Tâm lại bay về phía đám người Ma Thiên Các.
Đám người không khỏi trợn mắt há mồm. Trước mặt đại chân nhân, thú vương chẳng khác gì hung thú bình thường, tựa như giết gà giết vịt.
Phụt !
Cột nước thao thiên lại bắn lên mây xanh. Lục Châu không lui mà còn tiến tới.
“Súc sinh, lão phu lấy mạng ngươi.”
Lực lượng Thiên tướng bao phủ toàn thân, Lục Châu đánh xuống mặt nước một chưởng. Đường vân trên bộ trường bào bỗng sáng lên lấp lánh.
U!
Con cá Kình kia ý thức được nguy hiểm, đuôi cá vẫy một cái.
Oanh!
Nước biển bay đầy trời, lực sát thương tạo ra còn mạnh hơn kiếm cương thuỷ tiễn.
Lục Châu không tránh không né, chưởng ấn lại càng khuếch trương, ngăn trở cột nước kia.
Lục Châu tiếp tục đẩy mạnh chưởng ấn, toàn thân hắn cũng chìm vào trong nước. Chưởng ấn nhấn con hải thú vào trong biển sâu hơn trăm mét.
Dưới đáy biển, với năng lực nhìn ban đêm của U Minh Lang Vương, Lục Châu không chút mảy may sợ hãi, mà thuỷ trụ kia cũng đã bị triệt tiêu.
“Nhận cái chết!”
Một chưởng mang theo lực lượng Thiên Tướng đánh tới.
U !
Thanh âm chấn động đáy biển, thuỷ lãng ầm ầm rung động. Sóng lớn điên cuồng đánh tới nhưng vẫn không thể chạm vào Lục Châu nửa phần.
Lục Châu mặc niệm thần thông Thiên thư, đồng thời sử dụng thính lực và thiên nhãn. Hắn rốt cuộc cũng nhìn rõ bộ dáng của con quái vật khổng lồ.
Xung quanh có không ít hải thú cấp thú vương đang bơi tới đánh về phía hắn. Dưới đáy biển, hải thú là vương giả mạnh nhất, trong mắt chúng Lục Châu chính là món ăn ngon miệng nhất, đủ để chúng điên cuồng tranh nhau.
Lục Châu nhìn con kình ngư kia đang lặng lẽ ẩn sâu xuống đáy biển, trầm giọng nói: “Bây giờ muốn đi thì đã muộn.”
Thân ảnh Lục Châu nhoáng lên, dùng tốc độ cực nhanh vọt tới.
Kình ngư giận không kiềm chế được, rống lên một tiếng nghẹn ngào. Toàn bộ hải thú trong biển đồng loạt nhào tới tấn công Lục Châu như thuỷ triều.
Lục Châu đánh ra mấy đạo chưởng ấn, gọi ra pháp thân.
Ông.
Toà pháp thân cao 195 trượng sừng sững xuất hiện, liên toạ xoay tròn bốc lên Nghiệp Hoả.
“Hoả Nộ Kim Liên!”
Hoả liên phong bạo bắn ra tứ phía, mặc kệ là đám hải thú tôm tép hay thú vương đều bị những đoá hoả liên kia đâm xuyên thân thể, hoá thành thi thể cháy đen chìm sâu xuống đáy biển.
Hải dương biến thành biển lửa.
Thân ảnh nhoáng lên, Lục Châu xuất hiện cách đó mấy ngàn mét. “Lão phu đã nói ngươi không chạy được!”
Từng chưởng ấn dồn dập đánh tới, ập vào lưng kình ngư.
Phốc phốc phốc…
Bất kể nó chạy đến đâu, Lục Châu đều có thể đánh trúng. Kình ngư không chịu được nữa, nhảy ra khỏi mặt biển, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy hải thú cấp thú hoàng.
Thân thể nó đủ che khuất bầu trời, nước biển bắn lên đều hoá thành thuỷ tiễn bắn tới.
Lục Châu thu hồi pháp thân, bay lên không trung gọi ra Tinh Bàn, toàn bộ lực lượng Mệnh Cách đồng thời phát sáng bắn về phía kình ngư.
Oanh !
Trên thân nó xuất hiện một lỗ máu thật lớn khiến đám người kinh hãi không thôi.
Tinh Bàn Lục Châu lại nở rộng che chắn toàn bộ thuỷ tiễn, không để nó bắn về phía đám người Ma Thiên Các. Mà lúc này trên tay hắn đã xuất hiện Vị Danh Kiếm.
Toàn bộ lực lượng Thiên Tướng bám vào Vị Danh Kiếm, bộc phát ra một tia kiếm cương khổng lồ.
Phốc !
Đâm xuyên thân thể kình ngư.
“Pháp thân!”
Pháp thân cao 195 trượng lại xuất hiện, làm ra động tác giống hệt Lục Châu, cầm lấy đạo kiếm cương chém xuống.
Xoẹt !
Thế nào là đại chân nhân? Dùng thiên địa chi lực, dùng đạo pháp tắc, dùng lực lượng vô thượng để đi trên con đường nghịch thiên.
Vị Danh Kiếm cương dài ngàn trượng được pháp thân kim liên điều khiển, chém xuyên qua người quái vật khổng lồ. Một phần ba thân thể nó bị chém đứt lìa.
Hải hoàng gầm thét, sóng âm phong bạo bắn ra âm cương đầy trời.
Lục Châu dùng Tinh Bàn che chắn âm cương, lạnh nhạt nhìn vô số hải thú đang vây lại nhấm nháp phần thân đứt lìa của hải hoàng. Trong hải vực, cá lớn nuốt cá bé là nguyên tắc bất di bất dịch, khi phần nhục thân kia rơi vào trong nước, nó lập tức trở thành thức ăn ngon trong miệng đồng loại.
Kình ngư phẫn nộ gầm thét, thân thể quét ngang, toàn bộ hải thú bị hải hoàng đánh văng ra xa.
Trong tay Lục Châu lại xuất hiện Tử Lưu Ly.
Hắn rót một nửa lực lượng Thiên Tướng vào, Tử Lưu Ly lập tức phát sáng như dạ minh châu, trở thành viên ngọc lộng lẫy chói mắt nhất thế gian.
Hàn băng phong bạo lan tràn ra.
Rắc !
Cực hạn băng phong cường đại hơn bao giờ hết xuất hiện, toàn bộ sinh vật trong hải vực hoá thành băng điêu trong nháy mắt.
Đám băng điêu trên không trung ầm ầm rơi xuống, nện vào mặt biển lúc này đã đóng băng, lập tức thịt nát xương tan, máu huyết đỏ thẫm cả một vùng trời.
Hàng ngàn hàng vạn hải thú bị một chiêu này của Lục Châu miểu sát.
Lục Châu nâng Tinh Bàn lên giã đáp băng điêu thành vô số mảnh vụn. Phanh phanh phanh…
Thương khung nứt ra, ánh tà dương đỏ quạch như máu. Mặt biển cũng nhuốm một màu đỏ thẫm.
Lục Châu an tĩnh đứng đó, chờ đợi hải hoàng.
Đám đệ tử Bồng Lai Môn và người Ma Thiên Các đứng quan chiến đều đã chết lặng, không một ai lên tiếng.
Một khắc đồng hồ trôi qua.
Rốt cuộc đám người phía trên đã không chịu nổi. Khổng Văn nghi hoặc hỏi: “Nó chết chưa?”
“Sẽ không chết dễ dàng như vậy… Thú hoàng có ít nhất ba trái tim, nhưng mà xem kiểu này thì nó sống không được lâu nữa. Thân dưới bị cắt đứt, lại bị hàn băng đông cứng, tử vong chỉ còn là vấn đề thời gian.”
Đám người gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi.
Lại một khắc đồng hồ trôi qua.
Rắc !
Tầng băng dưới chân nứt ra. Lục Châu khẽ nhíu mày. Con hải hoàng này ương ngạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận