Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 606

Khi bọn hắn còn đang nghi hoặc, phía bắc rừng trúc có một thanh bào kiếm khách đang chậm rãi đi tới.
Sắc mặt bốn vị phó tướng khẽ biến, lập tức bước tới bên cạnh Quý Thanh Thanh, rút bội đao ra.
Quý Thanh Thanh nhìn thanh bào kiếm khách, khẽ nói: “Lui ra.”
“Tướng quân?”
“Trong lòng ta tự có đối sách.” Quý Thanh Thanh nói.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau rồi lùi ra sau. Quý Thanh Thanh đứng đối diện với thanh bào kiếm khách.
“Ngươi đến rồi.”
“Đã có ước hẹn, sao có thể thất tín.” Thanh bào kiếm khách cười nhạt một tiếng.
Quý Thanh Thanh nói: “Chuyện ta đáp ứng ngươi, ta đã làm được. Mong ngươi có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn.”
Ngu Thượng Nhung đáp: “Nói thì phải làm. Đã làm phải được. Ngươi rời khỏi Dự Châu đương nhiên sẽ không còn nằm trong danh sách của ta nữa.”
Nghe vậy, bốn vị phó tướng đã minh bạch thanh bào kiếm khách là ai. Gần đây trong Dự Châu Thành xuất hiện một cao thủ kiếm đạo, bắt chước nhị tiên sinh Ma Thiên Các viết ra danh sách tử vong. Quý Thanh Thanh và tám vị phó tướng của nàng đều có mặt trong danh sách này. Cũng vì chuyện đó mà bốn vị phó tướng ở đây vẫn luôn ăn không ngon ngủ không yên, không ngờ người trước mắt lại chính là cao thủ thần bí kia.
Quý Thanh Thanh cười nói: “Ngươi có biết tại sao ta đồng ý với ngươi rời khỏi thành Dự Châu không?”
“Xin lắng tai nghe.”
“Bởi vì nhất cử nhất động của ngươi, phong cách hành sự và lời nói cử chỉ của ngươi đều giống hệt người mà ta ngưỡng mộ trong lòng.” Quý Thanh Thanh không hề e dè nói thẳng.
Quý Thanh Thanh nhìn hắn một cái rồi tiếp tục nói:
“Có lẽ ngươi cho rằng dạng người chinh chiến nơi sa trường như ta cả đời đều sắt đá, không dễ dàng động tâm, nhưng sự thật không phải như thế… Trên đời này người xứng với Quý Thanh Thanh ta cũng chỉ có hắn. Chỉ có hắn mới phù hợp với hình tượng nam nhân trong lòng ta. Đáng tiếc thay hắn lại là người Ma Thiên Các, cùng ta thuỷ hoả bất dung… Biểu tình trên mặt ngươi có vẻ không tự nhiên, ngươi xem thường nữ tử như ta?”
Một nữ nhân lại đứng trước mặt người khác nói về nam nhân mà mình ngưỡng mộ, vốn là có hơi không được thoả đáng.
Ngu Thượng Nhung không nói gì.
Quý Thanh Thanh cười khổ: “Được rồi, có nói với ngươi thì ngươi cũng không hiểu.”
Ngu Thượng Nhung chỉ mỉm cười thay cho lời đáp.
“Không thì ngươi cho rằng ta có thể dễ dàng rời khỏi Dự Châu như vậy sao? Đừng tưởng ngươi rất giống hắn thì có thể khiến ta rời đi… Vu Chính Hải dù sao cũng là sư huynh của hắn, nếu ta giết Vu Chính Hải thì hắn nhất định sẽ hận ta cả đời.”
Từ khi Ngu Thượng Nhung bắt đầu xuất đạo khiêu chiến hết cao thủ này đến cao thủ khác, người ngưỡng mộ hắn nhiều như sao trên trời.
Từ già trẻ lớn bé, từ nam tới nữ, từ dân chúng bình thường tới cao thủ bát diệp đều có. Chỉ là, người có thể nhìn thấy gương mặt thật của hắn lại chẳng có mấy ai.
Những kẻ có tư cách đối diện với Ngu Thượng Nhung thông thường đều đã chết dưới kiếm của hắn rồi.
“Được rồi, không thèm nói với ngươi nữa. Ta phải đi đây.” Quý Thanh Thanh nói.
“Xin dừng bước.” Ngu Thượng Nhung bỗng lên tiếng.
“Còn có việc gì?” Quý Thanh Thanh nghi hoặc hỏi.
“Xét thấy mắt nhìn người của ngươi không tệ, tại hạ có một đề nghị.” Ngu Thượng Nhung dùng vỏ kiếm chỉ về phía tên phó tướng đứng bên trái Quý Thanh Thanh. “Giết hắn.”
Tên phó tướng kia đột nhiên run lên, lui lại một bước.
Quý Thanh Thanh nhướng mày, không hiểu lời hắn nói có ý gì.
“Ngươi đã lâm trận rời đi, người bên cạnh nhất định phải là tâm phúc… Tại hạ chỉ đề nghị như vậy, giết hay không giết đều do ngươi quyết định.” Ngu Thượng Nhung nhàn nhạt mỉm cười.
Có nghĩa là, tên phó tướng bên cạnh Quý Thanh Thanh chính là gian tế.
Quý Thanh Thanh nhìn gương mặt lạnh nhạt của Ngu Thượng Nhung rồi lại nhìn sang chiến tướng đã đi theo mình nhiều năm.
Dù đứng ở góc độ nào thì nàng đều nên tin tưởng người bên cạnh mình mới đúng. Thế nhưng không hiểu tại sao, Quý Thanh Thanh lại cảm thấy nam tử trước mặt càng đáng tin cậy hơn.
“Tướng quân, đừng nghe hắn nói linh tinh! Lòng trung thành của thuộc hạ đối với tướng quân có nhật nguyệt chứng giám!” Tên phó tướng vội vàng khom người.
Quý Thanh Thanh nhíu mày.
Khí thế trên người nàng dâng cao, nàng nhìn phó tướng Chu Hoài, trầm giọng nói: “Chu Hoài, Thần Đô nắm rõ hành tung của ta như trong lòng bàn tay có phải do ngươi mật báo?”
“Tướng quân!”
“Cho ta một lý do để tin tưởng ngươi…”
Thế gian này có rất nhiều chuyện không thể nói rõ ràng. Cho dù là vợ chồng mấy chục năm thì khi gặp chuyện vẫn có thể nghi ngờ nhau như thường, huống chi là một nữ nhân quanh năm chinh chiến nơi sa trường?
Vù!
Chu Hoài không nói hai lời, lập tức quay đầu phóng đi thật nhanh.
Không chạy thì không sao, một khi đã chạy chẳng khác gì đã tự mình thừa nhận mọi chuyện.
Quý Thanh Thanh thất vọng lắc đầu, hai ngón tay khẽ động, kiếm lao ra khỏi vỏ.
Mấy chục đạo kiếm cương xạ kích về phía trước, hội tụ lại thành một tia kiếm cương cực đại…
Chu Hoài vừa định gọi ra pháp thân, kiếm cương đã đâm tới. Xoẹt! Xuyên thủng lồng ngực hắn, đến một cơ hội phản kháng cũng không có.
Chu Hoài ngã xuống.
Quý Thanh Thanh hờ hững quay đi, chắp tay nói với Ngu Thượng Nhung: “Đa tạ đã nhắc nhở.”
“Việc nhỏ.” Ngu Thượng Nhung đáp.
Quý Thanh Thanh thấy hắn ôn hoà hữu lễ, phong cách làm việc thật hợp ý nàng, bèn hỏi: “Xin hỏi tôn tính đại danh của các hạ?”
Ngu Thượng Nhung xoay người, mũi chân điểm nhẹ bay lên cao, thanh âm truyền xuống:
“Hư danh mà thôi, không đáng nhắc tới. Bảo trọng.”
Chỉ trong chốc lát đã biến mất khỏi tầm mắt.
“Tướng quân.” Tên phó tướng đứng sau lưng Quý Thanh Thanh khom người nói: “Nếu thuộc hạ đoán không sai, vị này… chính là Ngu Thượng Nhung của Ma Thiên Các.”
Quý Thanh Thanh vốn không thèm để ý, nghe vậy lập tức trừng to mắt…
Nàng tung người nhảy lên không trung, quay đầu tìm kiếm bốn phía nhưng đã chẳng còn thấy bóng dáng Ngu Thượng Nhung đâu nữa.
Tuy Ngu Thượng Nhung đồng ý không giết nàng nhưng không có nghĩa là hắn coi trọng nàng.
Cho dù là nữ nhi của Kỳ Vương Tần Nhược Băng hay một trong bát đại thống lĩnh Quý Thanh Thanh, hoặc là một cô nương xinh đẹp như hoa người người ngưỡng mộ nào đó cũng không thể khiến Ngu Thượng Nhung ghé mắt nhìn một lần.
Trước đây cũng vậy, sau này cũng thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận