Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1125

Tư Vô Nhai vừa rời đi, Lục Châu đã cảm giác được hắc sắc phù chỉ có động tĩnh, bèn lấy ra thiêu đốt.
Hình ảnh của Nhan Chân Lạc xuất hiện.
“Lục huynh, là huynh giết Vũ Quảng Bình?” Nhan Chân Lạc kinh ngạc hỏi.
Lục Châu cũng không giấu giếm, gật đầu đáp: “Vũ Quảng Bình muốn mưu hại đồ nhi của lão phu, không thể tha cho hắn.”
Nhan Chân Lạc nói: “Vậy đáng đời hắn.”
“Ngươi dù gì cũng là người của Hắc Tháp nghị hội, không nói giúp người mình mà lại hướng về người ngoài? Ngươi liên lạc với lão phu là có việc gì?”
Nhan Chân Lạc đáp: “Hai ngày trước Vũ Quảng Bình chết khiến nội bộ Hắc Tháp nghị hội nháo nhào một phen. Ta lo lắng phái Cấp Tiến lại phái người đến hồng liên giới.”
“Vũ Quảng Bình đã chết rồi, bọn hắn còn dám phái người tới?”
“Trong thời gian ngắn thì hẳn là không… Hắc Diệu liên minh xuất hiện mâu thuẫn, hiện tại Hắc Tháp nghị hội ốc còn không mang nổi mình ốc, nội chiến nghiêm trọng, ai cũng chỉ biết tính toán có lợi cho mình.” Nhan Chân Lạc nói, “Ta vẫn phải nhắc nhở Lục huynh một việc, bọn hắn bị mất nhiều Mệnh Cách thú như thế, chờ đến khi thế cục ổn định, rất có khả năng Hắc Tháp nghị hội sẽ áp dụng kế hoạch thanh trừ.”
“Kế hoạch thanh trừ?”
“Tức là thanh trừ toàn bộ tu hành giả thập diệp trở lên tại hồng liên giới.”
Lục Châu gật đầu tỏ ý đã hiểu. “Thợ săn muốn ăn thịt cừu, trước tiên phải diệt trừ đám cừu đã biến thành sói kia. Đúng là ý tưởng không tồi.”
“Lục huynh không sợ?”
“Nước tới đất ngăn, binh tới tướng đỡ. Cả đời này của lão phu chưa từng sợ gì cả.” Lục Châu đáp.
Trong lòng Nhan Chân Lạc khẽ động, chợt nói: “Ta nhớ Lục huynh đến từ kim liên giới. Thật không dám giấu giếm, Hắc Tháp nghị hội đã phái Hắc Ngô Vệ đến kim liên giới rồi.”
“Lão phu đã biết.” Lục Châu nghĩ tới Liên Tinh tỷ tỷ của Chiêu Nguyệt.
“Nếu Lục huynh đã biết rõ vậy thì ta yên tâm. Không biết bây giờ Lục Ly thế nào rồi?” Nhan Chân Lạc hỏi.
“Hắn không có việc gì.” Lục Ly bây giờ sống còn thoải mái hơn hoàng đế kìa.
Nhan Chân Lạc lộ vẻ vui mừng: “Đa tạ Lục huynh… Ta sẽ truyền tin cho huynh các phương pháp luyện chế phù chỉ liên lạc.”
Lục Châu gật đầu: “Tốt nhất là gửi cả tin tức liên quan đến phù văn thông đạo.”
“Việc này ta sẽ cố hết sức, phù văn thông đạo là tin tức cực kỳ cơ mật ở Hắc Tháp nghị hội. Có thông tin gì ta sẽ liên lạc lại với huynh.”
“Được.”
Phù chỉ dập tắt, hình ảnh tiêu biến.
Không bao lâu sau, Tư Vô Nhai đã đưa Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung vào Dưỡng Sinh điện.
“Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
“Miễn lễ.” Lục Châu chậm rãi đứng dậy, tay chắp sau lưng. “Vi sư gọi các ngươi đến là có nhiệm vụ muốn giao cho hai người các ngươi.”
Vu Chính Hải cười nói:
“Một mình đồ nhi làm là được, nhị sư đệ vừa mới hấp thu Mệnh Cách Chi Tâm, cần tiêu hoá năng lượng… Xin sư phụ cứ phân phó.”
Ngu Thượng Nhung cũng lên tiếng:
“Đại sư huynh lo nhiều rồi. Ảnh hưởng của Mệnh Cách Chi Tâm không đáng là bao, ngược lại đại sư huynh mới cần vững chắc cảnh giới thập diệp để chuẩn bị khai Mệnh Cách. Nếu có nhiệm vụ thì một mình đồ nhi thực hiện là đủ. Xin sư phụ phân phó.”
Trước kia khi rời khỏi Ma Thiên Các, Vu Chính Hải đã thành lập U Minh Giáo, hắn vốn không phải người có thể ở yên một chỗ. Ngu Thượng Nhung lại càng thích độc lai độc vãng. Để hai người bọn họ tu luyện trong nhà ấm ngược lại chính là trói buộc, gây trở ngại bọn hắn tu hành.
Bên dưới đại thụ sao có thể xuất hiện một cây cao khác?
Lục Châu không lập tức hạ quyết định mà nói: “Lão thất, ngươi biết được bao nhiêu về Triệu Văn Quốc?”
Tư Vô Nhai đáp: “Khi thấy trên địa đồ xuất hiện Triệu Văn Quốc, đồ nhi đã kiểm tra lại trong cổ tịch. Triệu Văn Quốc vốn là một quốc gia biệt lập, văn hoá lạc hậu, thờ phụng các loại dã thú linh tinh, dân cư ở đó chia thành rất nhiều bộ lạc dẫn đến tín ngưỡng vô cùng hỗn loạn, không ngừng xảy ra mâu thuẫn xung đột, quanh năm chiến loạn, dân chúng lầm than.”
“Về sau vương thất Triệu Văn Quốc thỉnh cầu Đại Đường xuất binh ổn định tình hình, từ đó Triệu Văn trở thành một phần lãnh thổ của Đại Đường. Sau khi quy thuận, Triệu Văn bắt đầu học tập văn hoá tu hành của Đại Đường, thống nhất tư tưởng và triết lý, dần dần tu hành theo ba nhà Nho Phật Đạo, việc tu hành của bọn họ tiến triển rất nhanh.”
“Một ngàn ba trăm năm trước, Thiên Vũ Viện nghiên cứu thể chất, thiên phú và phương pháp tu hành của người Triệu Văn, phát hiện nguyên khí nơi đó nồng đậm, hoàn cảnh thiên dễ chịu, cực thích hợp để tu luyện. Đại Đường vì muốn khống chế thế cục ở Triệu Văn nên dự định thành lập các tông phái ở đó, đáng tiếc kế hoạch còn chưa bắt đầu thì đã phát sinh một tai nạn thảm khốc.”
“Sách sử có ghi chép, Triệu Văn gặp phải thú tai. Lần thú tai này xuất hiện mười con Mệnh Cách thú và một thú vương, gần như đã san bằng toàn bộ Triệu Văn. Dân chúng tử thương vô số, xác chết rải khắp nơi. Tu hành giả Triệu Văn không thể không dời về phương bắc. Sự kiện này kéo dài trong hai năm rưỡi, tu hành giả thập diệp của Triệu Văn toàn bộ bị diệt, quân Đại Đường đến chi viện cũng tử thương thảm trọng.”
Đám người nghe mà không khỏi kinh ngạc. Việc thú tai xuất hiện bọn hắn đã nghe không ít lần, từ khi Khương Văn Hư chưởng khống Đại Viêm đã nghe được lời đồn này. Sau khi đến hồng liên giới, hung thú rõ ràng mạnh hơn rất nhiều.
“Vậy đám Mệnh Cách thú đó vì sao lại biến mất?” Vu Chính Hải hỏi.
Tư Vô Nhai đáp: “Sách sử không ghi chép rõ ràng, nhưng có thể khẳng định tuyệt đối không phải là công lao của Đại Đường vương thất hay bất kỳ tông môn nào. Nếu không sách sử đã tung hô bọn hắn đến tận trời. Càng là những việc đen tối xấu xí nhất người ta càng muốn che giấu.”
Lục Châu vuốt râu nói: “Một ngàn ba trăm năm trước… kế hoạch nuôi nhốt đang được thực hiện. Nói cách khác, có thể chính hắc liên đã tiêu diệt đám Mệnh Cách thú đồng thời chấp hành kế hoạch thanh trừ.”
“Kế hoạch thanh trừ?” Tư Vô Nhai nghi hoặc hỏi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận