Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1159

“Không có liên toạ sẽ không có Mệnh Cung. Không có Mệnh Cung thì ngươi định khai Mệnh Cách thế nào?”
Tên đội trưởng Hắc Ngô Vệ cũng nghi hoặc nói: “Đúng vậy, pháp thân này của ngươi không cách nào khai được Mệnh Cách.”
Ngu Thượng Nhung lạnh nhạt lắc đầu, trên miệng vẫn giữ nụ cười. “Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng. Lúc trước trảm liên cũng không có người nào thành công.”
Tiêu Vân Hoà gật đầu tán thưởng: “Có đảm lược. Việc này… không phải là không có biện pháp tấn thăng.”
“Ông có biện pháp?” Ngu Thượng Nhung cả kinh hỏi.
“Biện pháp thì không có, ta không muốn hại ngươi.” Tiêu Vân Hoà đáp, “Chỉ là ta có nghe nói tới một tin đồn thú vị, có thể cho ngươi một chút thông tin để tham khảo.”
“Dù là kim liên giới hay hồng liên giới thì đều có dị tộc xuất hiện. Bản thân ta vì muốn khôi phục Mệnh Cách nên đã hao phí trăm năm để nghiên cứu phương pháp tu hành của dị tộc. Ngươi có từng nghĩ tới, tu hành giả dị tộc không có công pháp Nho Phật Đạo, vì sao vẫn có thể trở nên mạnh mẽ? Pháp thân của bọn hắn thường có hình dạng của bách thú. Đối với tu hành giả dị tộc, khi pháp thân bị phá hỏng thì bản thân tu hành giả bị liên luỵ rất thấp.”
Ngu Thượng Nhung lâm vào trầm tư.
Tiêu Vân Hoà tiếp tục nói: “Vì thế ta từng bái phỏng một người dị tộc lớn tuổi. Tình huống của hắn khá giống với ngươi, pháp thân của hắn bị mất đi một chân và một nửa liên toạ. Khi tất cả mọi người đều cho rằng hắn không thể nào khai Mệnh Cách, thì hắn lại thành công.”
“Hắn khác nhị sư đệ ta, ít nhất hắn còn một nửa liên toạ, còn một nửa Mệnh Cung, có Mệnh Cung thì có thể khảm Mệnh Cách Chi Tâm vào, đương nhiên có thể thành công.” Vu Chính Hải nói.
Tiêu Vân Hoà cười giải thích:
“Khi Mệnh Cách Chi Tâm khảm vào Mệnh Cung sẽ tạo thành một cái phễu để dung nạp sinh mệnh lực. Muốn khai Mệnh Cách một lần phải tốn 1.500 năm thọ mệnh. Nếu Mệnh Cung không hoàn chỉnh thì không cách nào hấp thu thọ mệnh, việc khai Mệnh Cách sẽ thất bại.”
“Vị dị tộc lớn tuổi này lợi dụng đặc tính của pháp thân dị tộc, biến Mệnh Cách Chi Tâm thành thức ăn, nuốt chửng vào bụng, tiêu hoá hết Mệnh Cách Chi Tâm để hấp thu thọ mệnh mà lực lượng Mệnh Cách, từ đó khai Mệnh Cách và Tinh Bàn.”
Nghe vậy, Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải đều cả kinh. “Ăn tươi nuốt sống Mệnh Cách Chi Tâm?”
“Đúng vậy.”
Tiêu Vân Hoà nói, “ Nghe thì đơn giản nhưng thử qua mới biết việc này khó khăn đến mức nào. Rất nhiều tu hành giả làm thử đều thất bại. Pháp thân chẳng qua chỉ là một loại năng lượng thể, làm sao có khả năng tiêu hoá như con người? Ta cũng đã từng thử, đáng tiếc sau khi Mệnh Cách Chi Tâm tiến vào cơ thể lại rất khó tiêu hoá. Không có đặc tính của Mệnh Cung, tốc độ hấp thu thọ mệnh cực kỳ chậm chạp. Về sau ta cho rằng phương pháp này không thích hợp với mình.”
Ngu Thượng Nhung nhớ lại lúc tấn thăng thập diệp, sư phụ từng bảo hắn hấp thu Mệnh Cách Chi Tâm, bèn nói:
“Nếu nuốt chửng không được, sao không thử hấp thu?”
Tiêu Vân Hoà lắc đầu: “Hấp thu? Phương pháp này ta cũng đã từng thử nhưng tốc độ vẫn rất chậm nên phải từ bỏ.”
Tốc độ rất chậm?
Ngày hôm đó Ngu Thượng Nhung hấp thu Mệnh Cách Chi Tâm cảm thấy tốc độ không hề chậm nha… Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?
“Những gì đã biết ta đều đã nói… Thời gian có hạn, ta phải đi thôi.” Tiêu Vân Hoà nói.
Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải đồng thời chắp tay đưa tiễn.
Tiêu Vân Hoà cùng tiểu đội Hắc Ngô Vệ xoay người bay về phía tây nam, không bao lâu sau đã khuất dạng trong cánh rừng âm u ẩm ướt.
Vu Chính Hải thở phào một hơi. “Nhị sư đệ, đệ nói xem vì sao sư phụ không đi ra?”
Ngu Thượng Nhung lắc đầu. “Có lẽ người chỉ đi ngang nơi này.”
“Hầy… không ngờ sư phụ lại quan tâm chúng ta như vậy. Nhớ năm đó người có bao giờ thèm để ý tới sống chết của chúng ta đâu.” Vu Chính Hải nói, “Xem ra sau này không có việc gì làm thì nên tới vỗ mông ngựa sư phụ một chút.”
“Hả?”
“Ý của vi huynh là chúng ta nên tôn sư trọng đạo, hiếu kính sư phụ.” Vu Chính Hải lập tức sửa lời.
Ngu Thượng Nhung nhìn về phía Thạch Lâm Trận rồi nói: “Vương đô của Triệu Văn Quốc nằm ở hướng nam, nơi đó có thể có người Bạch Tháp canh giữ, ta đề nghị đại sư huynh nên khai Mệnh Cách để chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.”
Vu Chính Hải lắc đầu nói: “Không được, hiện tại chúng ta có ba viên Mệnh Cách Chi Tâm. Tiêu Vân Hoà nói trường hợp của đệ có cách giải quyết, ta cảm thấy Mệnh Cách Chi Tâm nên lưu lại cho đệ thì tốt hơn. Sớm muộn gì ta cũng sẽ khai Mệnh Cách, không cần vội vã nhất thời, huống hồ cảnh giới thập diệp càng ổn định thì việc khai Mệnh Cách càng thêm thuận lợi.”
“Đại sư huynh khai Mệnh Cách trước, ngưng tụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa chẳng phải càng tốt hay sao? Con đường phía trước nhiều khó khăn trắc trở, đại sư huynh còn muốn phân cao thấp với ta?”
“Ta…”
“Hôm nay hãy nghe lời ta một lần.” Ngu Thượng Nhung đột nhiên khom người nói với Vu Chính Hải. “Xin đại sư huynh thành toàn.”
Ngu Thượng Nhung hành lễ khiến Vu Chính Hải trở tay không kịp. Đắn đo một lúc, hắn đành thoả hiệp. “Được rồi…”
Vu Chính Hải ném viên Mệnh Cách Chi Tâm của Lương Cừ ra. “Lương Cừ có tốc độ rất nhanh, thích hợp với đệ, ta hấp thu hai viên còn lại là được rồi… Ta lấy thân phận đại sư huynh lệnh cho đệ thu nhận.”
Ngu Thượng Nhung không từ chối. Hắn cất kỹ viên Mệnh Cách Chi Tâm rồi chỉ tay về phía khu vực trung tâm phế tích. “Vào đó được không?”
“Được.”
Hai người tiến vào trong tường thành, khắp nơi đều là cảnh hoang tàn đổ nát. Tìm được một góc khô ráo an tĩnh, Vu Chính Hải bắt đầu tiến hành khai Mệnh Cách.
Cùng lúc đó.
Sau khi quát lên một tiếng và đánh ra một chưởng, Lục Châu đột nhiên nhận ra mình có thể truyền âm công qua thiên nhãn thần thông, đại giới chính là hao tổn rất nhiều Thái Huyền chi lực.
“Nếu có đầy đủ Thái Huyền chi lực, chẳng lẽ còn có thể giết người từ xa?!” Lục Châu thẫm nghĩ. Loại năng lực này thật đáng sợ.
Hiện tại Thái Huyền chi lực trong cơ thể Lục Châu chỉ còn lại một chút xíu, đây là nhờ vừa rồi Tử Lưu Ly giúp khôi phục lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận