Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1648

“Không vội, ta chờ được.” Tần Nhân Việt cười nói.
Người nắm giữ hạt giống Thái Hư còn sợ tu luyện chậm hay sao?
Lục Châu nói: “Nói một chút về Câu Thiên Tác Đạo đi.”
“Phía đông nam thanh liên giới có hai ngọn Trùng Thiên phong không kém gì Thiên Khải Chi Trụ. Giữa hai ngọn núi cao ngất trời này có một cầu treo bắc ngang, tên là Câu Thiên Tác Đạo.”
“Câu Thiên Tác Đạo do các bậc tiên hiền cổ đại lưu lại, nghe nói là dùng để duy trì cân bằng, có năng lực không thua gì Thiên Khải Chi Trụ. Về sau vô số tu hành giả tìm tới nghiên cứu, dần dần nơi đó trở thành khu vực cực hạn để thông qua Mệnh Quan thứ ba.”
“Mệnh Quan thứ ba và thứ tư đều có thể thông qua ở đây?” Lục Châu nghi hoặc hỏi.
“Đúng thế. Bản chất của việc thông qua Mệnh Quan đều như nhau, chỉ cần tìm được nơi phù hợp thì đều có thể thử nghiệm. Phạm Trọng thông qua Mệnh Quan thứ ba là dùng lôi kiếp, nhưng thứ này quá mức hung hiểm, khiến hắn suýt chút nữa đã bị giáng cấp.”
“Lôi kiếp cũng là một phương pháp tốt.” Lục Châu nói.
Thứ này rất thích hợp với hắn, thời điểm mấu chốt còn có thể lợi dụng lôi kiếp để đề thăng lam pháp thân.
“Lôi kiếp rất cường đại, thế nên điều kiện cũng rất hà khắc. Phải tìm được nơi có thời tiết ác liệt và được ông trời phối hợp, hoặc là dùng trận pháp và thánh vật dẫn dụ lôi điện. Phạm Trọng có thể tìm được nơi có lôi kiếp hoàn toàn là nhờ may mắn.” Tần Nhân Việt không quá ưa thích lôi kiếp, “Ta không đề nghị dùng lôi kiếp để vượt qua Mệnh Quan thứ ba, mà nên dùng nó trong Mệnh Quan thứ tư thì tốt hơn.”
Lục Châu cũng cho là vậy.
“Sử dụng Câu Thiên Tác Đạo như thế nào?” Lục Châu hỏi.
Trong lòng Tần Nhân Việt cảm thấy bội phục, Lục huynh quả nhiên rất xứng chức làm thầy. Dù thân phận cao như vậy nhưng vì để các đồ đệ có thể qua Mệnh Quan, Lục huynh lại có thể khiêm tốn học hỏi người dưới, thật khiến người bội phục.
Tần Nhân Việt tiếp tục nói: “Trùng Thiên phong rất cao, nguyên khí trên đó phi thường mỏng manh. Một khi lên đó, tu vi chỉ còn sử dụng được một phần ba. Trên Câu Thiên Tác Đạo có khắc hoạ các loại trận pháp, trận pháp này sẽ căn cứ vào từng người mà bố trí điều kiện hà khắc khác nhau. Nói cách khác, ta e ngại thứ gì thì nó sẽ tạo ra thứ đấy.”
Nguyên Lang đứng cạnh đó cũng nói bổ sung:
“Bốn mươi chín kiếm khách chúng ta cũng đã từng đến đó một lần. Ta sợ lạnh, Câu Thiên Tác Đạo lập tức biến thành cây cầu cực hàn.”
Đám người nghe vậy, cảm thấy nơi này thật sự thú vị.
Minh Thế Nhân cười hỏi: “Câu Thiên Tác Đạo còn có thể nhìn trộm lòng người?”
“Đúng vậy!” Tần Nhân Việt khẳng định, “Có đôi khi chúng ta không thể không tin.”
“Bốn mươi chín kiếm khách còn chưa qua được Mệnh Quan thứ hai mà cũng dám đến Câu Thiên Tác Đạo?” Minh Thế Nhân hỏi.
Nguyên Lang cười ha hả đáp: “Chúng ta chỉ đi lịch luyện thôi. Muốn thông qua Mệnh Quan phải đi từ đầu cầu bên này đến đầu cầu bên kia, mà chúng ta thì đi một phần tư đoạn đường, sẽ không gặp nguy hiểm.”
Có thể khống chế độ nguy hiểm, Câu Thiên Tác Đạo quả nhiên là nơi tuyệt hảo để lịch luyện, tựa như Cửu Khúc Huyễn Trận mà Lục Thiên Thông lưu lại vậy.
“Muốn vượt qua Câu Thiên Tác Đạo cần phải có một loại phẩm chất hiếm thấy và đáng quý, điểm này thì nó rất giống với Thiên Khải Chi Trụ. Trùng Thiên Phong cũng có đặc điểm như thế. Với kinh nghiệm xông qua Câu Thiên Tác Đạo của ta, loại phẩm chất này thường sẽ trở thành thứ giúp một tu hành giả khắc phục tâm ma của bản thân.” Tần Nhân Việt nói.
Vu Chính Hải nói: “Ta cũng muốn đi thử xem sao. Nơi đó rất nguy hiểm?”
Tần Nhân Việt nhìn Vu Chính Hải: “Ngươi chỉ có một Mệnh Quan, đi đến đó sẽ càng nguy hiểm.”
“Cầu phú quý trong nguy hiểm mà.” Vu Chính Hải đáp.
“Có can đảm! Nếu có thể vượt qua Mệnh Quan thứ hai tại Câu Thiên Tác Đạo thì Mệnh Quan thứ ba cũng sẽ qua dễ dàng, nhưng làm vậy là rất nguy hiểm, ta không đề nghị ngươi làm thế… Nhưng nếu là hắn thì có thể.” Tần Nhân Việt chỉ vào Minh Thế Nhân.
“Chỉ bằng hắn?” Vu Chính Hải nghi hoặc.
Minh Thế Nhân câm nín.
Đại sư huynh, giữa chốn đông người xin cho ta chút mặt mũi nha…
Tần Nhân Việt chỉ cười không nói.
Có một số lời nói ra sẽ tổn thương đến tự tôn, hắn không thể nói thẳng, người ta có hạt giống Thái Hư còn ngươi thì không.
Không đợi Tần Nhân Việt giải thích, Lục Châu đã lên tiếng:
“Ý ngươi là trên người lão tứ có hạt giống Thái Hư, lại được Thiên Khải Chi Trụ tán đồng nên có thể nhẹ nhõm vượt qua Câu Thiên Tác Đạo, đúng không?”
“Người hiểu ta chỉ có Lục huynh.” Tần Nhân Việt cười nói.
Lục Châu khẽ gật đầu: “Các phương diện của lão tứ đều không tồi, nhưng so sánh với Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung thì vẫn thiếu một phần nhuệ khí và can đảm. Khi nào hai người bọn hắn vượt qua Mệnh Quan thứ ba, làm phiền ngươi dìu dắt một phen.”
Minh Thế Nhân câm nín.
Tần Nhân Việt xấu hổ nhưng trên mặt vẫn mỉm cười nói: “Không dám.”
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đồng thời chắp tay: “Đa tạ.”
Thấy biểu tình trên mặt Minh Thế Nhân, Vu Chính Hải quay đầu hỏi: “Lão tứ, đệ có ý kiến gì?”
Minh Thế Nhân lập tức xua tay nói: “Không không không, thiên phú của đại sư huynh và nhị sư huynh vượt xa ta, ở trước mặt hai người ta chỉ là cái rắm thối.”
Tần Nhân Việt cạn lời.
Vị Chí Tôn tương lai này quá mức khiêm tốn rồi, khiêm tốn đến quá đáng luôn á!
Nếu mà Tần Mạch Thương có thể khiêm tốn bằng một phần người ta thôi thì đã không rơi vào kết cục này. Hầy…
Lục Châu nói: “Lão tứ, nếu cần ngươi cũng có thể đến thử xem. Dù sao ngươi cũng đã được Thiên Khải Chi Trụ tán động, tốc độ tu hành đã tăng mạnh.”
Minh Thế Nhân được sư phụ an ủi, vội đáp: “Vâng!”
“Ta tin tưởng Minh lệnh đồ sẽ là người đầu tiên vượt qua Câu Thiên Tác Đạo.” Tần Nhân Việt nói.
Đừng quên, trong Mệnh Cung của hắn còn có một viên Mệnh Cách Chi Tâm lúc nào cũng có thể đột phá. Sau khi khai thập nhất diệp, tốc độ tu hành sẽ càng tăng nhanh.
“Khụ khụ, Tần chân nhân quá khen, đại sư huynh và nhị sư huynh thông qua trước, ta đi ở phía sau là được.” Minh Thế Nhân thành thật nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận