Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1343

Một canh giờ trôi qua, Mệnh Cung không có phản ứng.
Hai canh giờ trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì.
Cho đến khi canh giờ thứ ba kết thúc, Lục Châu mới cảm thấy trong đan điền khí hải xuất hiện một ngọn lửa hừng hực, cảm giác này rất giống với lúc khảm viên Mệnh Cách thứ sáu vào, nhưng không thống khổ bằng.
Sau đó, Lục Châu nhìn thấy Mệnh Cung bắt đầu biến hoá. Những khu vực góc cạnh như đang bị thiêu đốt, từ từ dung hợp giao thoa với nhau, cảm giác nhoi nhói như bị kim đâm xuất hiện…
“Phải bao lâu mới hoàn thành đây?”
Biến hoá xảy ra quá chậm, giữa hai khu vực Mệnh Cách chỉ mới xuất hiện một chút giao thoa nhỏ như sợi tóc. Đường kính của Mệnh Cung thường dài đến mấy mét, với tốc độ này thì biết năm nào tháng nào mới dung hợp xong?
Việc đã đến nước này, đành chậm rãi thực hiện vậy.
Lục Châu nhắm mắt lại, trước tiên phải ưu tiên khôi phục Thái Huyền chi lực, sau đó bắt đầu tu hành.
Khi tiến vào trạng thái lĩnh hội Thiên thư, trong não hải Lục Châu thanh minh sảng khoái vô cùng, dễ chịu chưa từng có.
Lục Châu đã thuộc nằm lòng Nhân Tự Quyển, chỉ cần ý niệm khẽ động đã có thể tiến vào trạng thái lĩnh hội.
Địa Tự Quyển thì không kém bao nhiêu, nhưng vẫn chưa hoàn toàn thuần thục.
Về phần Thiên Tự Quyển thì đến nay vẫn chưa có đầu mối.
Hiện tại Lục Châu có bảy loại thần thông, nếu không phải vì Thái Huyền chi lực quá nhanh hết thì chỉ riêng bảy loại này thôi đã đủ đê hắn tung hoành hắc liên giới và bạch liên giới.
Vậy thì Thiên Tự Quyển sẽ mạnh cỡ nào? Làm sao mới mở ra được? Lục Châu hoàn toàn không biết gì cả.
Hiện tại hắn chỉ có thể làm một việc, đó là lĩnh hội.
Cùng lúc đó, trong Thiên Vũ Viện.
Tư Vô Nhai và đám người Triệu Hồng Phất đang vây quanh bản đồ da dê cổ để thảo luận.
“Gia sư đã bế quan tu hành, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không xuất quan. Trong lúc này, chúng ta ngoài tu hành còn phải tìm cách xác định được vị trí của tam đại bí ẩn chi địa.” Tư Vô Nhai nói.
Hoàng Ngọc nói: “Việc này ngươi và Hồng Phất muội tử nghiên cứu là được. Ta và Đại Chuỳ sẽ tiến hành thăng cấp vũ khí cho các ngươi. Nghề ai nấy làm.”
“Có lý.” Vương Đại Chuỳ đứng cách đó không xa nói, “Thất tiên sinh, muốn thông qua Mệnh Quan khó lắm sao?”
“Còn tuỳ vào từng người. Nếu ngươi có thể tiếp nhận được mức thống khổ cực hạn thì sẽ thông qua nhanh hơn, ít thì ba tháng, nhiều thì hai, ba năm. Đến Thiên Giới Bà Sa có thể không cần ăn uống trong nửa năm, nhưng khi nhục thân sinh hoạt trong hoàn cảnh cực hạn thì dù là ai cũng sẽ xảy ra chút biến hoá. Chẳng hạn như ở sa mạc thì dù là tu hành giả cũng sẽ cảm thấy khát nước.” Tư Vô Nhai giải thích.
“Vậy trước đây khi thông qua Mệnh Quan, Các chủ mất bao nhiêu thời gian?”
Ai cũng cho rằng Lục Châu đã là tuyệt đỉnh cao thủ thông qua hai đại Mệnh Quan.
“Việc này ta không rõ, khi sư phụ tu hành đều không thích có người đến gần.” Tư Vô Nhai nói.
“Thật đáng tiếc, Lục các chủ có kinh nghiệm phong phú như thế lại còn muốn ngươi phải tự mình tìm hiểu.”
Có một khoảng thời gian Tư Vô Nhai vẫn luôn nghiên cứu về việc khai Mệnh Cách và Mệnh Cung.
Tư Vô Nhai nói: “Gia sư trước nay vẫn thế. Việc tu hành vốn là tuỳ theo năng lực mỗi người mà truyền dạy khác nhau. Lão nhân gia người có kinh nghiệm nhưng chưa chắc đã thích hợp với chúng ta.”
“Có đạo lý.”
Hoàng liên giới, trong hoàng cung Đại Khánh.
Vương Siêu chết khiến Chư Hồng Cộng có được địa vị tuyệt đối tại nơi này, dù là hoàng đế Tái Hồng cũng phải kém ba phần.
Trong điện Thánh chủ.
Lục Ly nói: “Sư phụ ngươi rất được nha, vậy mà có thể hù doạ đám người Đại Minh.”
“Chưa chắc là sư phụ ta đâu, tính tình sư phụ thế nào ta biết rõ hơn ông.”
“Nói cũng đúng. Họ Lục… có thể là người Lục gia ta, nhưng mà thúc thúc của ta tuy tu vi cao nhưng lại chưa đủ để quốc sư Đại Minh phải cúi đầu.” Lục Ly nói.
“Mặc kệ hắn, vẫn là nói tới việc pháp thân thập nhất diệp của ta đi.” Chư Hồng Cộng gọi ra pháp thân cỡ nhỏ, kim hoàn mang theo mười một mảnh liên diệp xuất hiện.
Lục Ly lắc đầu nói: “Chưa từng thấy, lại không có liên toạ, không có Mệnh Cách. Nhưng tu vi thật sự của ngươi đủ để chém giết Thiên Giới Bà Sa bốn Mệnh Cách.”
“Có khi nào đây là thiên phú bẩm sinh của ta không?”
Lục Ly lườm hắn một cái rồi nói, “Dù sao thì tu vi của ngươi chắc chắn là Thiên Giới Bà Sa trở lên. Nếu muốn tu vi tăng thêm một bước thì e là hoàng liên giới không đủ cho ngươi nữa.”
“Vì sao chứ?” Chư Hồng Cộng đứng bật dậy như lò xo.
“Ngươi phục dụng tám viên Mệnh Cách Chi Tâm mới thành công khai thập nhất diệp. Để có được tám viên Mệnh Cách Chi Tâm này, hoàng liên giới đã hy sinh bao nhiêu người, chẳng lẽ trong lòng ngươi không biết? Nếu là ở nơi khác thì ngươi đừng hòng có được. Bọn hắn xem ngươi là tín ngưỡng, nguyện ý vì ngươi hy sinh tính mạng, ngươi cũng nên biết tự giác một chút.”
Chư Hồng Cộng nghe không hiểu.
Thấy đầu óc hắn mơ hồ, Lục Ly vỗ vai hắn, nghiêm túc nói:
“Trả tự do cho bọn hắn cũng chính là giải thoát cho ngươi. Hoàng liên giới sớm muộn gì cũng trở thành thứ trói buộc ngươi. Những thứ ngươi nói ta đã biên soạn thành sách, qua một đoạn thời gian nữa chúng ta có thể rời đi rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận